Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 150: Tỷ Phu và Em Vợ (2)

Chương 150: Tỷ Phu và Em Vợ (2)
Hơn một canh giờ sau.
Trên bến tàu hậu viện, một chiếc thuyền ô bồng chậm rãi lái ra, Vương Ly Từ cầm theo bọc quần áo, trong cái bọc kia ngoại trừ quần áo của nàng, còn có một đống lớn danh thiên cổ tịch mà tứ thúc chọn lựa kỹ lưỡng.
Chuyện này bị sắp đặt?
“Đại nha đầu à.” Tại bên bờ, Vương Thủ Triết chảy nước mắt tạm biệt nàng:
“Tại Hưng Thịnh nông trang cống hiến cho gia tộc đồng thời nhất định phải nghe lời Lục lão thái gia. Trong nhà, một đám em trai em gái cùng tiểu bối, tứ thúc thương yêu coi trọng ngươi nhất. Loại chuyện tốt này, ca ca Vương Tông Vệ của ngươi kiếp sau cũng không kiếm được.”
“Đa, đa tạ tứ thúc coi trọng.” Trong nháy mắt nước mắt Vương Ly Từ tuôn ra như suối:
“Ta thật sự là quá cảm tạ ngài.”
“Không cần đa tạ, để trong lòng là được rồi.” Vương Thủ Triết cũng bùi ngùi mãi thôi, tựa như gả con gái vậy, có chút lau nước mắt xúc động:
“Vương Cúc, Vương Trúc. Dọc đường hai người các ngươi nhất định phải chiếu cố Ly Từ tiểu thư cho tốt, tuyệt đối không được có nửa điểm buông lỏng.”
“Vâng, gia chủ.”
Hai vị nữ gia tướng cùng nhau trịnh trọng đồng thanh, sau đó, các nàng đồng loạt tập trung vào Vương Ly Từ. Rất rõ ràng, nhiệm vụ chân chính của các nàng không phải chiếu cố, mà là “áp giải”.
Thuyền càng lúc càng xa.
Lúc này Vương Thủ Triết mới dừng vẫy tay, nhẹ nhàng vui thích đi bộ trở về.
Tuy nhiên an bài thì an bài, trên thực tế Vương Thủ Triết cũng thực sự muốn ném nàng đi mài giũa tính tình một chút. Miễn cho phá hài tử này cả ngày hết ăn lại nằm, lại còn vọng tưởng đòi một chút Huyền Vũ chiến kỹ không cần tu luyện, cả ngày vui chơi giải trí, liền có thể trở nên rất mạnh rất mạnh?
Nếu có loại Huyền Vũ chiến kỹ hoặc công pháp tu luyện như vậy, cứ tới đánh Vương Thủ Triết hắn?
Não của nhà ngươi, làm sao có thể lớn hơn "người xuyên việt" như ta.
Không thực tế!
Đến cùng phải mài nàng bao lâu đây? Ba tháng quá dài, nửa tháng quá ngắn. Vậy thì một tháng đi, đến lúc đó rèn luyện cũng đủ. Sau đó lại mang theo bên người tận tâm chỉ bảo, dạy bảo thật tốt một phen.
Ly Từ à Ly Từ, chớ trách tứ thúc ngươi lòng dạ ác độc.
Bởi vì cái gọi là bảo kiếm sắc nhờ mài ra, hoa mai thơm nhờ thống khổ trong buốt giá. Không cố gắng, làm sao có thể có hồi báo chứ?
Một bên Vương Quý đi theo, càng dè đặt hơn mấy phần. Hắn thật sự sợ không cẩn thận đắc tội gia chủ, bị an bài đi đào quáng.
Vốn dĩ Vương Thủ Triết muốn mang Vương Ly Từ tản bộ một vòng trong vệ thành, nhặt chút Linh thạch trở về sử dụng. Chỉ là bây giờ Trường Ninh vệ quả thực quá loạn, thà rằng tạm thời không đi liều lĩnh phiêu lưu.
Vương Thủ Triết vừa trở lại trong sân, liền nghe người gác cổng chạy tới bẩm báo, nói là Công Tôn thị Công Tôn Chung, cùng với chữ lót Lưu Vương Lưu Ngọc về nhà ngoại thăm người thân. Mà lại nói là sau khi nhận được thư tín của gia chủ, mới tới.
Vừa nghe bọn hắn tới.
Tâm tình Vương Thủ Triết chấn động, chuyện ủy thác Công Tôn Chung tra có rồi. Lúc này để cho người gác cổng dẫn đường, đi đến sân trong chiêu đãi khách quý.
Bây giờ chính là lúc chạng vạng tối, cả đám đang hóng mát.
“Tam cô cô, tam cô phụ.” Sau khi Vương Thủ Triết đi vào, liền chắp tay gọi.
Công Tôn Chung và Vương Lưu Ngọc cũng vội vàng đáp lễ. Mặc dù bối phận của bọn hắn cao, nhưng mà Vương Thủ Triết lại là tộc trưởng Vương thị.
“Lạc Đồng và Lạc Tĩnh cũng tới.” Vương Thủ Triết cười chào hỏi một chút hai muội muội, sau đó lại trịnh trọng hành lễ đối với tứ thẩm Từ Chỉ Nhu:
“Thủ Triết bái kiến tứ thẩm.”
Tứ thẩm Từ Chỉ Nhu nuôi dưỡng hắn và Vương Lạc Y một đoạn thời gian, phần ân tình này từ đầu đến cuối đều khắc ghi.
“Thủ Triết khách khí.” Từ Chỉ Nhu cũng vội vàng trịnh trọng đáp lễ.
Các nàng xuất hiện ở đây cũng là vô cùng bình thường, Vương Lưu Ngọc và vong phụ Vương Định Bang của Lạc Tĩnh là huynh muội ruột thịt, quan hệ song phương tất nhiên không tầm thường.
Kế tiếp chiêu đãi một phen, dùng cơm.
Buổi tối, Vương Thủ Triết gặp mặt riêng Công Tôn Chung, Công Tôn Chung phái gia đinh đưa vào thứ vào trong viện của hắn.
Một cái sọt đá, cùng với một chút bột quặng sắt, còn có một số thạch cao màu trắng, cùng với đủ loại đồ vật thượng vàng hạ cám.
“Thủ Triết, lúc ngươi viết tin cho ta, phía trên miêu tả một vài thứ, ta đều mang đến cho ngươi, bởi vì không biết đúng hay không, cho nên thượng vàng hạ cám mang theo rất nhiều.” Công Tôn Chung có làn da ngăm đen, là hán tử vô cùng thành thật.
Kể từ lúc hắn mười tám tuổi, liền làm việc trong quặng khoáng sản cho Công Tôn thị, rất tinh tường đối với đủ loại khoáng sản thạch đầu. Nếu Vương Thủ Triết muốn làm xi măng, quả thực không thể không tìm Công Tôn thị.
Mà lại nói thật, cũng không cần đi vòng qua. Dựa vào thực lực của Bình An Vương thị, muốn nuốt một mình lợi ích xi măng thì có nguy hiểm quá lớn. Tại trong kế hoạch của hắn, nếu như hạng sản nghiệp xi măng này thành công, ít nhất chỉ cần kéo theo Công Tôn thị, cùng với Đông Cảng Trần thị cùng làm.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là nghiên cứu phát minh thành công.
“Đa tạ tam cô phụ, tổng cộng bao nhiêu tiền.” Vương Thủ Triết cảm kích nói:
“Ta sẽ kết toán tốt cho ngài.”
“Đều là chút phế liệu không đáng tiền, tổng cộng cũng chỉ tầm mười xe.” Công Tôn Chung vội vàng khoát tay nói:
“Nhị bá ta cũng giao phó, không cho phép lấy tiền.”
“Vậy thì cám ơn tam cô phụ, đa tạ ngoại tổ phụ.” Vương Thủ Triết chắp tay nói cám ơn, cũng không già mồm việc này.
Công Tôn Chung nói năng không giỏi liền cáo từ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất