Chương 160: Cô em vợ cũng tới? (1)
Vương Thủ Triết và thiên kim Liễu thị Liễu Nhược Lam đã có hôn ước trên người. Dựa theo lễ tiết, Vương thị phải điều động người có thân phận tương ứng tiến đến nghênh đón. Nhiệm vụ tiếp đãi như thế, bình thường đều giao cho con trai trưởng tộc trưởng.
Chỉ là Vương Thủ Triết còn chưa cưới vợ, mà Liễu Viễn Duệ lại là em vợ tương lai của hắn, tất nhiên là chỉ có thể tự mình đi nghênh đón.
Chuẩn bị xe ngựa xong, chuẩn bị chút trái cây, kêu hai tên gia tướng.
Cả đám đi về phía bến đò Định Bồ, xe ngựa đi ngang qua rìa ngoài hồ Châu Vi.
Lúc này bờ hồ Châu Vi đã thay đổi, hơn trăm tên tá điền thanh niên trai tráng của Vương thị bị chỉ huy đến đây, dọn dẹp lau sậy ngoại vi hồ Châu Vi, san bằng đất đai, xây dựng lều lớn.
Chủ trì hạng công tác này, chính là lão tam chữ lót Thủ- Vương Thủ Nặc. Thanh niên da ngăm đen, cao khỏe kia, vốn đang tổ chức cho thanh niên trai tráng tháo một chút vật liệu gỗ vật liệu đá, vừa thấy xe ngựa của Vương Thủ Triết, xa xa lên tiếng chào rồi tiếp tục làm việc.
Xây dựng những lều trại này, là để phục vụ cho bước kế tiếp của kế hoạch, thấy lão tam đang bề bộn, tự nhiên cũng không đi quấy rầy.
Xe ngựa tiếp tục tiến tới, một đường đi đến bến đò Định Bồ.
Bến đò này, Vương thị cũng có một vài sinh ý cửa hàng cùng với đò ngang. Tuy nhiên đa phần đều ủy thác cho chi thứ Vương thị quản lý, đều là các loại việc vận chuyển khổ cực, không có nhiều lợi nhuận.
Vương Thủ Triết trực tiếp đi tới cầu tàu nước sâu, đợi không tới một khắc đồng hồ, thì thấy một chiếc tàu thuỷ lái tới, sau khi đỗ tàu, một đoàn người Liễu Viễn Duệ bước xuống.
Xa xa, Vương Thủ Triết mặt mày tươi cười nghênh đón:
“Viễn Duệ đại giá quang lâm, Thủ Triết không có từ xa sau đón, thất lễ thất lễ, thứ tội thứ tội.”
Năm nay Liễu Viễn Duệ chưa tới 16 tuổi, sắc mặt tuy có chút non nớt, nhưng mà trang phục nổi bật, trái lại cũng có chút thiếu niên tuấn lãng oai hùng.
Hắn cũng cười bước nhanh đến, chắp tay hoàn lễ:
“Viễn Duệ bái kiến Thủ Triết huynh, là Viễn Duệ mạo muội đến đây làm phiền, còn mong Thủ Triết huynh thứ lỗi.” Hắn phong cách nhanh nhẹn, khí chất như gió xuân ấm áp khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Tử đệ thế gia Huyền Vũ, nhất là đích mạch, từ nhỏ đều được tinh anh dạy dỗ, yêu cầu hành vi cử chỉ và lễ nghi đều vô cùng nghiêm khắc. Loại tử đệ gia tộc đi khắp nơi gây chuyện thị phi, tràn đầy lệ khí, động một tí méo miệng nhe răng khiêu khích cũng không phải là không có, chỉ là vô cùng hiếm thấy. Ít nhất tại trước mặt người khác, tất nhiên sẽ biểu hiện phong độ nhanh nhẹn, cực kỳ có giáo dưỡng.
Ngay tại thời điểm hai người hàn huyên, sau lưng Liễu Viễn Duệ truyền tới một âm thanh nữ hài cười tươi rói:
“Tỷ phu, so với trong tưởng tượng của ta, dáng dấp của huynh càng dễ nhìn hơn một chút.”
Tỷ phu?
Lúc này Vương Thủ Triết mới lưu ý đến, cách đó không xa còn có một nữ hài mười ba mười bốn tuổi.
Nàng đang vào tuổi đậu khấu (tuổi dậy thì của thiếu nữ), đầu thắt hai bím tóc, gương mặt trái xoan, dáng dấp thật xinh đẹp, cực kỳ sạch sẽ thoái mái, đang nháy đôi mắt to trắng đen rõ ràng, có chút hăng hái đánh giá Vương Thủ Triết.
“Ngươi là Nhược Lôi muội muội sao?” Vương Thủ Triết chắp tay hành lễ.
Hắn biết, đích mạch thế hệ này của Liễu thị tương đối thịnh vượng, tộc trưởng đương thời Liễu Cao Vọng sinh 2 trai 2 gái. Vị hôn thê Liễu Nhược Lam của hắn là đích trưởng nữ, dưới nàng còn có một muội muội ruột Liễu Nhược Lôi.
Chỉ là không nghĩ tới, chuyến này Liễu Nhược Lôi cũng đến đây.
Được rồi, trước đó không lâu mới làm em vợ quỷ khiến Trần Phương Kiệt cảm nhận một chút tư vị như đi trên băng mỏng.
Lúc này ngay cả cậu em vợ và cô em vợ đều đã tới, giờ đến phiên hắn nơm nớp lo sợ.
“Nhược Lôi bái kiến Thủ Triết ca ca.” Liễu Nhược Lôi cũng vội vàng hoàn lễ, dáng vẻ đoan chính, trái lại có chút phong phạm đại gia khuê tú tương lai.
Tỷ phu cái gì, bây giờ chỉ mới là gọi đùa. Ngày nào Vương Thủ Triết và Liễu Nhược Lam chưa thành thân, liền không thể tùy ý đổi xưng hô.
Chào cùng hàn huyên một phen, gia tướng Liễu thị dắt ngựa và xe ngựa xuống khỏi tàu.
Lúc này Vương Thủ Triết mới nghênh bọn họ ra bến đò Định Bồ.
“Ca ca, chúng ta ngồi xe ngựa của Thủ Triết ca đi, vừa hay có thể nghe Thủ Triết ca ca giới thiệu một chút phong thổ nhân tình Bình An trấn.” Liễu Nhược Lôi kéo kéo ống tay áo Liễu Viễn Duệ, đề nghị.
Vô cùng rõ ràng, Liễu Nhược rất Lôi hứng thú với tỷ phu tương lai này, muốn tiếp xúc nhiều một chút.
Mặc dù Liễu Viễn Duệ vẫn chưa tới mười sáu tuổi, sắc mặt còn có chút non nớt, nhưng mà cách xử sự làm người đã có chút già dặn. Hắn lắc đầu cười khổ chắp tay nói với Vương Thủ Triết:
“Thủ Triết huynh chớ trách, từ nhỏ Nhược Lôi nhà chúng ta đã được nuông chiều quen.”
“Không sao không sao, Nhược Lôi muội muội hoạt bát hiếu động, cực kỳ khả ái, Viễn Duệ, nếu ngươi không chê, liền cùng Nhược Lôi muội muội lên xe ngựa của ta.” Vương Thủ Triết cười nói:
“Vừa vặn huynh đệ chúng ta đã có ít ngày không gặp, đồng thời tâm sự luôn.”
“Vậy thì không thể tốt hơn nữa, đúng lúc ta cũng có thể lĩnh giáo học tập Thủ Triết huynh thêm một phen.”
Sau đó, 3 người cùng đi một cỗ xe ngựa, một đường trở về chủ trạch Vương thị. Liễu thị và gia tướng Vương thị thì cưỡi ngựa, hộ vệ ở chung quanh.