Chương 161: Cô em vợ cũng tới? (2)
Dọc theo đường đi, 3 người ăn trái cây, ngắm phong cảnh bên ngoài xe ngựa thuận miệng tán gẫu.
Liễu Viễn Duệ cũng khéo nói chuyện, từ trùng tai nói tới cứu tế, bàn đến các loại biến hóa ảnh hưởng lâu dài tương lai có khả năng xảy ra. Từ trong đó, cũng có thể nhìn ra kiến thức học tập của hắn rất chắc.
Mặc dù trong đó có mấy lý niệm nho nhỏ, Vương Thủ Triết cũng không đồng ý. Nhưng cũng không cản trở việc Vương Thủ Triết cảm thấy cậu em vợ tương lai không tệ, phương diện gia giáo Liễu thị làm rất tốt, không phải loại gia tộc như Lưu thị Triệu thị kia có thể so sánh.
Trong lòng Liễu Viễn Duệ lại càng giật mình. Trước đó hắn và Vương Thủ Triết cũng đã từng quen biết, thời điểm đó tính cách của hắn nội liễm, kiệm lời, chỉ có bên trên con đường tu luyện mới có thể khiến hắn khuất phục.
Cũng bởi vậy, ở sâu trong nội tâm Liễu Viễn Duệ vẫn có chút bất mãn đối với hôn sự này. Luôn cảm thấy lấy năng lực và tài học mà Vương Thủ Triết biểu hiện ra, đều không sánh bằng mình, làm sao xứng với tỷ tỷ Liễu Nhược Lam của hắn?
Chỉ là hôn sự do lão tổ tông quyết định, Liễu Viễn Duệ hắn thân là tiểu bối, cho dù trong lòng bất mãn đi nữa, cũng không có chút quyền nói chuyện nào.
Lại không nghĩ tới, mới hai năm không gặp, anh rể tương lai này lại có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Lời nói cử chỉ thành thục vững vàng, thần thái bình tĩnh tự nhiên, giống như lộ ra sự tự tin mạnh mẽ.
Lúc nói tới chủ đề thời cuộc một chút, tư duy càng nhanh nhẹn, lôgic rõ ràng, thường thường dăm ba câu liền có thể mổ ra bản chất, đi thẳng đến điểm yếu hại chân tướng. Hắn nghe mà như thể hồ quán đỉnh, cảm giác thông thoáng sáng sủa.
“Kiến thức của Thủ Triết huynh khiến Viễn Duệ bội phục, bội phục. Chỉ là vừa rồi nói đến chuyện liên quan đến giá lương thực, Viễn Duệ có chút không phục.” Liễu Viễn Duệ thẳng thắn nói:
“Trong lần trùng tai lần này, cũng đã có thể nhìn ra sự tai hại của quốc sách này. Các thương nhân không lợi không làm, làm sao sẽ liều mạng vận chuyển lương thực từ đằng xa tới buôn bán? Theo ta thấy, một nửa tai họa nhìn như thiên tai này, thực tế phải do Tử Phủ Học Cung phụ trách, một nửa là do quốc sách sai lầm. Ta tin tưởng tương lai không lâu, quốc sách giá lương thực vô cùng có khả năng xảy ra biến động.”
“Quốc sách giá lương thực có khả năng biến động, nhưng mà cho dù biến động, cũng chỉ sẽ tiến hành điều chỉnh tinh tế.” Vương Thủ Triết lắc đầu nói:
“Viễn Duệ, ngươi chỉ thấy ưu thế sau khi thả giá lương thực ra, giống như trong năm thiên tai có thể cấp tốc tập hợp lương thực để lắng xuống tai nạn, lại coi thường lòng tham của nhân tính. Một khi hoàn toàn thả giá lương thực lên xuống, tất nhiên sẽ có cá sấu lớn nhảy vào, lũng đoạn lương sinh, điều khiển giá lương thực lên xuống. Đến lúc đó, tiểu thế gia bực này như ngươi ta, cùng với vô số trung nông, còn có ngàn ngàn vạn vạn bình dân khác đều sẽ bị những cá sấu lớn kia đùa bỡn ở trong lòng bàn tay, sinh tử đều do không thể do mình quyết định.”
“Thiên tai cũng không phải mỗi năm đều có, nhưng mà nhân họa mỗi thời mỗi khắc đều có thể xảy ra.” Biểu lộ của Vương Thủ Triết ngưng trọng đến cực điểm:
“Đối đãi với tình hình quốc sách chính trị hiện giờ, không thể chỉ nhìn một ít tai hại. Càng huống hồ, cho dù là năm thiên tai thả ra giá lương thực, cũng là tai hoạ cực lớn. Thương nhân tham lam liền sẽ không kiêng nể gì cả, vơ vứt sạch sẽ một xu cuối cùng trong túi bình dân, thậm chí, sẽ nghĩ biện pháp bức bách bọn họ bán ruộng bán sản, bán con bán cái.”
“Chuyện này...” Hình như Liễu Viễn Duệ có không tin, nhưng lại không muốn dây dưa tiếp ở trên đề tài này, liền nói sang chuyện khác:
“Thủ Triết huynh, mảnh thuỷ vực phía trước kia chính là hồ Châu Vi sao? Ta cũng lần đầu tới Bình An trấn, Thủ Triết huynh nhất định phải mang ta đi dạo hồ một phen.”
Liễu Nhược Lôi vẫn luôn không nói lời nào, nhưng nhìn ca ca và Vương Thủ Triết đối thoại, nàng có thể cảm nhận được Thủ Triết ca ca càng thêm ung dung tự tin, trầm ổn đại khí, hắn nói hơn phân nữa chính xác.
Xem ra, Thủ Triết ca ca càng thêm ưu tú so với trong truyền thuyết.
Tuy nhiên, nàng cũng rất có hứng thú đối với hồ Châu Vi:
“Ta cũng muốn đi hồ Châu Vi chơi.”
Nghe huynh muội bọn họ đều muốn đi hồ Châu Vi, lúc này Vương Thủ Triết mới nhớ tới, cảm tình của đích mạch Liễu thị đối với hồ Châu Vi khác biệt với người ngoài.
Đích thứ nữ đời thứ hai của Vương thị - Vương Châu Vi, được gả cho đích mạch Liễu thị, đồng thời sinh ra 2 nam 1 nữ. Đích mạch hiện tại, cũng là huyết mạch của lão nhân gia nàng truyền xuống.
Sở dĩ tại Liễu thị nàng có địa vị cao thượng, phần nhiều hơn chính là bởi vì ba vị lão tổ Linh Đài cảnh còn sống hiện nay của Liễu thị đều có liên quan với nàng. Một người là con trai của nàng, một người là cháu trai.
Còn có một nữ nhi, vậy thì càng thêm lợi hại, đó chính là một trong hai Trường Ninh song kiều cùng nổi danh với Lung Yên lão tổ - Liễu Huyên Phù.
Theo tất cả mọi người nghĩ, Liễu Huyên Phù phát triển vô cùng thuận lợi tại trong Tử Phủ Học Cung, lúc này tất nhiên đã là Linh Đài cảnh hậu kỳ. Mà sở dĩ những năm này Liễu thị phát triển nhanh chóng như vậy, cũng không thoát khỏi liên quan tới việc Liễu Huyên Phù trong bóng tối trông nom và nâng đỡ.
Bởi vậy, Châu Vi tổ cô nãi nãi tại Liễu thị, trải qua một đời vinh hoa phú quý. Chỉ tiếc, lúc Trụ Hiên lão tổ chết trận, cũng chính là năm 3095 Long Xương, sau khi Vương Châu Vi tổ cô nãi nãi nghe tin thì cực kỳ bi thương, cuối cùng vĩnh biệt cõi đời đi theo Trụ Hiên lão tổ, nàng hưởng thọ 87 tuổi.