Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 207: Lôi Dương Thu Bị Triệt Để Trấn Áp (2)

Chương 207: Lôi Dương Thu Bị Triệt Để Trấn Áp (2)
“Lôi thị chúng ta kéo dài gần ngàn năm, đương nhiên cũng có tộc quy của chúng ta.” Lôi Dương Thu thấy hình như Vương Thủ Triết hơi buông lỏng, vội vàng lại bổ sung: “Đương nhiên, bên trong quá trình ta trấn thủ ở đây, cũng có ý đồ thay gia tộc lôi kéo Lưu thị Triệu thị, nhưng đây chỉ là khuếch trương lực ảnh hưởng của gia tộc tại Bình An trấn, đây là mục đích chiến lược của gia tộc.”
“Mà ta cũng thừa nhận, ta có nhận chỗ tốt do Lưu thị Triệu thị hiếu kính. Nhưng ta có thể dùng danh nghĩa gia tộc thề với trời, sẽ không tham dự loại việc ác kia.” Lôi Dương Thu vội vàng phân bua.
Vương Thủ Triết hơi trầm ngâm, trái lại tin hắn mấy phần, chỉ là vẫn như cũ cười lạnh nói: “Thế nhưng ngươi dung túng cùng mở một mắt nhắm một mắt, khiến hai nhà Lưu Triệu càng thêm càn rỡ.”
“Điểm này không có sai.” Lôi Dương Thu quang minh chính đại thừa nhận: “Thế nhưng ta không thừa nhận ta biết được việc này. Nói thật, hôm nay lúc vừa nhìn thấy chứng cứ phạm tội, ta cũng hơi giật mình. Chỉ là Vương tộc trưởng mang ta lên lửa nướng, rõ ràng là lợi dụng ta, mượn đao giết người. Thứ hai, lôi kéo hai nhà Lưu Triệu chính là phương hướng chiến lược của Lôi thị ta. Lúc này, sẽ có ý bao che và đối kháng với Vương tộc trưởng.”
“Đương nhiên, tại bên trong bản tâm ta cũng không cho rằng chết một vài bình dân là đại sự gì...” Lôi Dương Thu cẩn thận từng li từng tí nói xong, bỗng dưng nhìn Vương Thủ Triết không vui, lúc này bổ sung: “Điểm này sau khi được Vương tộc trưởng cảnh tỉnh, ta đã hiểu quan niệm của bản thân là sai lầm.”
“Hôm nay Vương tộc trưởng quát mắng, mặc dù làm ta xấu hổ tức giận không thôi, hận không thể giết ngươi. Thế nhưng sau khi định thần ngẫm lại, chưa hẳn không có đạo lý.” Lôi Dương Thu nghiêm túc nói: “Nếu ta thật sự có thể làm được như Vương tộc trưởng nói, nói không chừng có thể làm được một phen thành tích. Đến lúc đó, lão tổ trong nhà cũng sẽ nhìn ta với con mắt khác.”
“Đương nhiên, còn có một điểm rất quan trọng.” Lôi Dương Thu nghiêm trang nói: “Mục đích của Lôi thị chúng ta là muốn có sức ảnh hưởng tại Bình An trấn, nhưng không nhất định phải treo cổ theo hai nhà Lưu thị Triệu thị, chúng ta lôi kéo Vương thị cũng giống vậy. Trải qua hôm nay, ta đã vững tin, lấy năng lực của Triệu Bá Quân và Lưu Tri Đức, chỉ sợ không phải đối thủ của Vương tộc trưởng.”
Vì thuyết phục Vương Thủ Triết tha hắn một lần, Lôi Dương Thu cũng đủ liều.
“Kết minh cùng Lôi thị sao?” Vương Thủ Triết nhíu mày hơi suy tư.
Lôi Dương Thu vừa định nói một câu, cái này không gọi là kết minh mà gọi là đầu nhập. Thế nhưng lời đến khóe miệng, hắn lại cơ linh nuốt trở vào. Hắn đã nhìn ra, chỉ sợ Vương Thủ Triết không phải hạng người đồng ý làm việc cho người khác.
“Việc này cứ để đó đã.” Vương Thủ Triết trầm ngâm một phen rồi nói: “Lôi Trấn Thủ Sứ đại nhân, ngươi cũng đừng nghĩ là đã gối cao đầu không lo. Ta sẽ phái người tiến hành điều tra ngươi một phen, nếu đúng như lời ngươi nói, ngươi chỉ là hồ đồ mà không đại ác, chuyện hôm nay coi như bỏ qua.”
“Nếu như ngươi phạm phải tội ác không thể tha thứ, tuy ta không có quyền thẩm phán ngươi, nhưng đề nghị ngươi tốt nhất lập tức thu thập đồ đạc, treo ấn rời đi.”
Vương Thủ Triết nhìn chằm chằm Lôi Dương Thu.
Lôi Dương Thu lại bị nhìn đến giật mình, trong lòng lộp bộp, vội vàng nói: “Tội nhỏ đương nhiên có, tham ô nhận hối lộ cũng có, thế nhưng đại tội thật không dám, sau hôm nay ta sẽ tiến hành đền bù.”
“Được rồi, tự ngươi nói cũng không tính. Trước tiên giải quyết tốt hậu quả cho người nhà những người đã khuất kia.” Vương Thủ Triết phất phất tay, hơi không kiên nhẫn: “Chẳng lẽ Trấn Thủ Sứ đại nhân vẫn chờ Vương thị mời cơm sao?”
“Sao dám sao dám, Vương tộc trưởng, ta xin cáo từ.” Sắc mặt Lôi Dương Thu xiết chặt, lập tức đàng hoàng thối lui.
Cho đến sau khi đi được một đoạn khá xa, Lôi Dương Thu mới chính thức thở dài một hơi, hình như đã qua ải.
Lúc này, phía sau lưng hắn đã ướt đẫm, Vương Thủ Triết tiểu, à không, Vương tộc trưởng thật là đáng sợ. Loại năng lực vân đạm phong khinh, chỉ dựa vào ngôn từ liền nhẹ nhõm đùa bỡn hắn trong lòng bàn tay, điều khiển sinh tử của hắn, khiến hắn cảm thấy hoàn toàn bất lực đối phó.
Chính hắn cũng cảm thấy hơi kỳ quái và có chỗ không đúng, nhịn không được rơi vào trầm tư.
Hiện tại, vậy mà hắn thật sự cảm thấy, bản thân khá là kính úy đối với Vương Thủ Triết, đồng thời trong lòng tràn đầy cảm động đến rơi nước mắt vì được thả một ngựa.
Đồng thời lại hận hai nhà Lưu Triệu thấu xương.
Vương Thủ Triết nhìn bóng lưng Lôi Dương Thu rời khỏi, cũng nhịn không được rơi vào trầm tư.
Loại trạng thái này của Lôi Dương Thu gọi là gì nhỉ? Trước kia đã nhìn qua trên app nào đó rồi.
À, hội chứng Stockholm? Khá giống, tương đối cùng loại.
Đều là người bị triệt để khống chế sinh tử mà không có sức chống cự, sau khi nhận chút ân huệ, trái lại cảm động đến rơi nước mắt đối với người khống chế, thậm chí sinh lòng kính bái và tâm lý mù quáng.
Ha ha, lần này thú vị rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất