Chương 208: Mở tiệc chiêu đãi
Sau khi hai nhà Lưu Triệu bồi thường, đã xám xịt lặng lẽ hành quân rời khỏi, chật vật giống như là một đám bại khuyển. Tạo thành chênh lệch rõ ràng với lúc trước gióng trống khua chiêng tới nháo sự.
Lôi Dương Thu xem như tạm thời được thả một ngựa, sống sót sau tai nạn, hắn cũng không muốn ở đây chờ lâu.
Trái lại quần chúng vây xem thật lâu không tản đi hết, vẫn như cũ nói say sưa về chuyện này, cùng nhau giao lưu và chia sẻ tâm tình hưng phấn.
Trên thế giới này, cuộc sống phần lớn bình dân đều gian khổ, không thú vị, giãy dụa trên vấn đề ăn no mặc ấm. Bình thường kỳ vọng lớn nhất chính là năm qua năm bớt ăn tích lũy chút tiền, mua ít ruộng đất, hoặc là mưu cầu cho hài tử một tương lai tốt, cưới người vợ hiền...
Hôm nay vở kịch biến đổi bất ngờ này, đã đủ để bọn hắn khắc ghi cả một đời.
Đại nương Công Tôn Huệ cùng người trong nhà vào lều cháo, nấu chút cháo thịt, mời các bình dân kia ăn một chút.
Hôm nay, những bình dân này thậm chí là nhóm dân nghèo nhìn như đều chỉ là quần chúng ăn dưa. Nhưng trên thực tế, hôm nay bọn hắn mới là khâu trọng yếu nhất trong kế hoạch của Vương Thủ Triết.
Một trận này, xem như mở tiệc chiêu đãi bọn hắn.
Tại trong mắt không ít tử đệ thế gia mắt cao hơn đầu, bình dân đều hèn mọn và không đáng chú ý như thế, dường như là sâu kiến tiện tay liền có thể bóp chết.
Thế nhưng tuyệt đại bộ phận thế gia, lại không thể rời khỏi bình dân. Không có bình dân tạo ra tài phú cho bọn hắn, tử đệ thế gia lấy cái gì đi hưởng thụ cuộc sống sung túc? Lại lấy cái gì đi mua sắm tài nguyên tu luyện trân quý?
Mà lại một bình dân có lẽ không đáng chú ý, thế nhưng một khi số lượng nhiều lên, lực lượng bình dân sẽ dần dần trở nên vô cùng cường đại. Hơn ngàn bình dân vây xem nhìn chăm chú, ngay cả Lôi Dương Thu là tu sĩ Linh Đài cảnh kia, đường đường là Trấn Thủ Sứ cũng không dám làm loạn, thích làm gì thì làm.
Điểm này kiếp trước đã thấm sâu trong người Vương Thủ Triết, thấu hiểu rất rõ, một khi hội tụ lực lượng quần chúng ăn dưa, tuyệt đối không thể khinh thường. Cho dù là Thiên Nhân thế gia cao cao tại thượng, cũng cần dựa vào lượng lớn bình dân mới có thể sinh tồn.
Một vài nữ hài, nam đinh trẻ tuổi của Vương thị cũng đều chủ động tham gia nấu cháo, múc cháo, duy trì trật tự...
Ở trong đó còn bao gồm hai đích nữ: Vương Lạc Y và Vương Lạc Miểu.
Ngay cả Vương Lạc Thu, Vương Lạc Tĩnh vừa mới lập được đại công cho gia tộc, vẻ mặt đều thành thật làm việc, không e ngại chút nào.
Điều này khiến Vương Thủ Triết rất vui mừng. hài tử trong nhà chúng ta có tam quan đúng đắn, tuyệt đối sẽ không bởi vì có một chút vũ lực, liền cảm thấy bản thân cao cao tại thượng, thoát khỏi thế tục.
À khoan, hình như có một chút thứ gì đó kỳ kỳ quái quái lẫn vào.
Một nam tử vóc người cường tráng, mặt như đầu heo, đặt mông ngồi trên mặt đất trước lều cháo, đang uống từng ngụm từng ngụm cháo thịt, một bát không đủ thêm một bát nữa. Trong chớp mắt đã ăn hơn mười bát.
Tiểu gia hỏa này!
Vương Thủ Triết đi tới phía trước, nhìn hắn từ trên xuống dưới. Phát hiện thương thế của hắn bị Linh Phong độc trùng đốt, vậy mà đã tốt hơn rất nhiều, sức khôi phục này thật là kinh người.
“Uống ngon không?” Vương Thủ Triết cười híp mắt hỏi.
“Uống ngon, uống ngon.” Tiểu tử Triệu Đỉnh Đằng kia vô thức trả lời ngon lành, ngẩng đầu lại nhìn thấy Vương Thủ Triết, lập tức bị dọa đến vội vàng che bát lại, giống như sợ Vương Thủ Triết cướp đi.
Làm cho khóe miệng Vương Thủ Triết giật một cái, tiểu tử này, phương hướng sợ hãi bị sai lầm?
Thật là một tiểu tử khờ, có điều lúc chiến đấu còn rất là giảo hoạt, nếu như Vương Lạc Thu đối đầu với hắn, ai thắng ai thua thật đúng là khó mà nói.
“Mà thôi mà thôi, ngươi ăn nhiều một chút, ăn no rồi mau về nhà đi.” Vương Thủ Triết phất phất tay, lấy khí độ của hắn, đương nhiên sẽ không so đo cùng một tiểu hài mười bốn tuổi, mà đầu óc lại ngốc nghếch.
Mặc dù toàn thân trên dưới đứa trẻ này quả thực nhìn không ra là bộ dáng tiểu hài, nhưng cuối cùng mới mười bốn tuổi.
“Vương tộc trưởng? Là Vương tộc trưởng.”
Các bình dân nhìn thấy Vương Thủ Triết tới lều cháo, lập tức đều vô cùng khẩn trương, trong ánh mắt rất nhiều người đều tràn đầy kính sợ và sùng bái.
Hôm nay sau trận này, Vương thị đánh ra thanh danh, nhưng càng nhiều hơn chính là thanh danh vang dội của tộc trưởng Vương thị.
“Hôm nay mọi người tùy ý ăn, ăn no mới thôi.” Vương Thủ Triết cười nói:
“Về sau tại bên trong hạt địa hai nhà Lưu Triệu, nếu như thời gian trôi qua không thoải mái, có thể di chuyển đến hạt địa Vương thị ta. Tại hạt địa Vương thị chúng ta, chí ít có thể an cư lạc nghiệp, một khi gặp phải tình hình tai ương, Vương thị ta cũng sẽ cùng mọi người vượt qua khó khăn.”
Vương Thủ Triết vừa dứt lời, lập tức khiến rất nhiều người động lòng. So với hai nhà Lưu Triệu cao cao tại thượng, lại làm việc ác độc, dường như Vương thị mới thật sự là một thế gia.