Chương 211: Cớ Sao Cô Em Vợ Lại Không Đi? (1)
Trái lại Vương Thủ Triết biết, đoán chừng tiểu tử này thật sự là khù khờ không biết gì.
Thân là đích trưởng tử, lại si mê với tu luyện và chiến đấu, ngày thường làm sao lại đi quản chuyện bên ngoài.
Mà nội bộ Triệu thị, cũng không có khả năng cả ngày viết ở trên mặt dòng chữ “ta là người xấu”.
Còn nữa, tốt hay xấu vốn cũng không phải là tuyệt đối.
Đứng từ góc độ của Triệu thị, bọn hắn cũng chỉ là vì tranh thủ thêm nhiều không gian sinh tồn cho bản thân, chỉ là có chút không từ thủ đoạn, thế giới vốn tàn khốc và tràn ngập cạnh tranh như vậy.
Vương Thủ Triết lạnh nhạt nói: “Không từ thủ đoạn đi chiếm đoạt lợi ích của người vô tội, dĩ nhiên sẽ khiến người ta chán ghét.”
“Vậy không phải ngươi cũng không từ thủ đoạn, xâm phạm Triệu thị chúng ta sao?” Triệu Đỉnh Đằng bày ra vẻ mặt ngu ngơ, chỉ vào Liễu Viễn Duệ nói: “Hắn nói ngươi bày ra mưu kế giết người trong vô hình.”
“Triệu thị cũng không phải là người vô tội, là Triệu thị các ngươi phá hủy quy tắc trước, để hai bên chúng ta trở thành kẻ địch.” Vương Thủ Triết bình tĩnh nói: “Thứ hai, nếu không phải ngày bình thường Triệu thị các ngươi làm xằng làm bậy, trường kỳ xâm chiếm lợi ích của người vô tội, đắc tội quá nhiều người, thế thì đương nhiên kế hoạch của ta cũng sẽ không nhấc lên chút sóng gió gì. Xét đến cùng, nếu như tự thân một thế gia bất chính, sớm muộn sẽ tan thành mây khói.”
Vương Thủ Triết căn bản không sợ kế hoạch của hắn bị lộ ra ngoài, bởi đây là xu thế tất yếu, hai nhà Lưu Triệu hoàn toàn bất lực ngăn cản. Lấy thanh danh của bọn hắn, dù cho có muốn trở lại làm người tốt, bình dân bách tính cũng sẽ không tin.
“Vậy hai nhà chúng ta còn có thể trở thành bạn không?” Triệu Đỉnh Đằng ngốc nghếch kia buồn bực nói: “Ta không muốn làm người xấu đâu.”
“Không thể.” Vương Thủ Triết bình tĩnh không đổi nói: “Có một số việc, một khi bắt đầu làm, liền không có đường quay về. Ngươi cũng ăn đủ rồi, mau về nhà đi thôi. Hiện tại phụ thân và tằng thái gia gia của ngươi đang thương lượng làm sao diệt trừ ta đó.”
Hả?
Vẻ mặt Triệu Đỉnh Đằng chấn kinh, ngay cả chuyện này mà ngươi cũng có thể tính được?
Cuối cùng, Triệu Đỉnh Đằng thất vọng rời khỏi, hình như hắn làm sao cũng nghĩ không thông, vì sao hắn muốn làm người tốt đều không thể lựa chọn?
Chờ cho Triệu Đỉnh Đằng rời khỏi, Liễu Nhược Lôi cũng thở dài một hơi nói: “Triệu ngu ngơ này cũng thật đáng thương, sinh ra ở gia tộc nào đó, đời này chú định liền đánh lên lạc ấn của gia tộc kia mà không thể ma diệt.”
“Cho nên, chúng ta mới cần trở nên càng thêm mạnh mẽ.” Vương Thủ Triết cũng cảm khái nói: “Chỉ có thật sự cường đại, mới có thể thoát khỏi vận mệnh trói buộc của mình.”
“Thoát khỏi vận mệnh trói buộc của mình sao?” Liễu Nhược Lôi nhẹ giọng nỉ non một câu, ánh mắt hơi lấp lóe.
“Ách!” Vương Thủ Triết lập tức hơi cảm thấy không tốt lắm, cô em vợ tương lai này đang ở tuổi nổi loạn, lúc này quán thâu loại luận điệu này cho nàng, chẳng phải là nối giáo cho giặc hay sao?
Lúc này, sắc mặt Vương Thủ Triết nghiêm túc nói: “Thế nhưng, sở dĩ nhân loại chúng ta gọi là Minh Giới, là bởi vì chúng ta có một xã hội hoàn chỉnh, chúng ta cần chịu trách nhiệm với tất cả hành vi của mình, cũng chịu trách nhiệm đối với người khác. Lấy ta để nói đi, ta muốn trở nên cường đại chỉ là bởi vì ta muốn bảo vệ người bên cạnh ta, bảo về người ta quan tâm.”
“Vâng, cảm ơn Thủ Triết ca ca, ta hiểu rồi.” Liễu Nhược Lôi lập tức phấn chấn tinh thần.
Vương Thủ Triết ngơ ngác, ngươi cảm ơn cái gì? Ngươi hiểu cái gì?
Đúng vào lúc này, Liễu Viễn Duệ lại chắp tay thật sâu nói: “Thủ Triết huynh, gần đây huynh muội chúng ta chần chờ tại Vương thị hồi lâu, đã đến lúc cáo từ.”
Thân thể Vương Thủ Triết cứng đờ, ngay cả Viễn Duệ đều nhìn ra thấy không?
Lúc này, Vương Thủ Triết cũng không hề do dự chắp tay nói: “Nếu lòng Viễn Duệ đã muốn về, thế thì ngu huynh cũng không giữ các ngươi lại.”
Trong lòng hắn cũng hơi sợ huynh muội Liễu thị lại tiếp tục ở đây. Cô em vợ tương lai đang ở tuổi nổi loạn, đừng náo ra chuyện gì thì tốt.
“Cáo từ? Tại sao lại cáo từ chứ? Tiểu ca ca, ta còn chưa có chơi chán đâu.” Liễu Nhược Lôi bày ra vẻ mặt không vui.
Ôi tiểu cô nãi nãi của ta! Trong lòng Liễu Viễn Duệ rên rỉ, nếu lại tiếp tục chờ đợi, tiểu ca ca sợ rằng sẽ xảy ra chuyện đó.
Lúc này, ánh mắt Liễu Viễn Duệ trở nên nghiêm túc: “Nhược Lôi, không thể tùy hứng như thế. Thủ Triết ca ca của ngươi thân là tộc trưởng, có quá nhiều chuyện phải xử lý.”
“Không sao, Thủ Triết ca ca đi làm việc là được rồi.” Liễu Nhược Lôi bày ra vẻ mặt vô tội nói: “Ta có thể tìm Lạc Y tỷ tỷ, Lạc Miểu muội muội, còn có các nàng Lạc Thu Lạc Tĩnh chơi. Ta nói cho ca biết, Lạc Miểu muội muội chơi cũng vui, còn kể hết những chuyện xấu hổ lúc Thủ Triết ca ca còn bé.”
Dứt lời, toàn thân Liễu Viễn Duệ run lên, sắp khóc mất.
Muội muội ơi muội muội, ngươi thích bọn tỷ tỷ muội muội Vương thị như thế, là chuẩn bị không chịu về sao? Nếu thật sự xảy ra chuyện gì, về nhà làm sao Viễn Duệ ta bàn giao đây?
Trước khi đến không phải ngươi nói phải ra tay, chuẩn bị thay tỷ tỷ dạy dỗ tỷ phu tương lai một chút sao? Làm sao chớp mắt, lại đẩy bản thân vào rồi?
Rất nhanh, Liễu Viễn Duệ sợ mất mật, đã não bổ ra vở kịch ân oán tình cừu, tỷ muội trở mặt.
Chuyện này làm sao cho phải, làm sao cho phải đây?
“Chuyện này, Viễn Duệ nói không sai.” Vương Thủ Triết cũng nói: “Thời gian tới, đại sự bên này sẽ khá nhiều, ta chỉ sợ không thể chăm sóc cho muội.”