Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 231: Hời lớn, Linh thú xuất hiện ở hồ Châu Vi (2)

Chương 231: Hời lớn, Linh thú xuất hiện ở hồ Châu Vi (2)
“Được, vậy thì căn này, bao nhiêu càn kim?” Trương Thiết Đản xao động không ngừng.
“Căn này à, vị trí không tồi, thanh toán sớm sẽ nhận được giá ưu đãi, chỉ cần trả tám trăm tám mươi tám càn kim.” u Dương Tuấn Ngạn tỏ vẻ ung dung nói.
“Gì?” Trương Thiết Đản nhảy dựng lên nói:
“Tuấn Ngạn huynh đệ, các ngươi đang cướp tiền sao? Căn viện này, nhiều nhất cũng chỉ đáng hơn một trăm càn kim, tám mươi mẫu ruộng tốt, chỗ khác cùng lắm hơn hai trăm càn kim. Cộng lại tuyệt đối không quá ba trăm năm mươi càn kim.”
“Ha ha, ruộng nhà nơi khác có thể sánh với Châu Vi hào uyển sao?” u Dương Tuấn Ngạn khinh thường nói:
“Ở đây, đều là người có địa vị thân phận gì? Hơn nữa, mấy trăm mẫu đất trong hạt địa Lưu thị của ngươi có tác dụng gì? Không sợ... Ha Ha... Nhưng Châu Vi hào uyển lại khác, nơi này của bọn ta nằm trong phúc địa của Vương thị, lại có Vương thị gia tướng ngày đêm đi tuần, thật là ngàn năm cơ nghiệp vạn năm lưu truyền.”
Bây giờ trong dư luận đã lan truyền danh tiếng của Lưu thị Triệu thị rất tệ, còn thuê tán tu giết người cướp của. Đây là lý do những phú hộ nơi đó lần lượt muốn chuyển đi.
Một lời nói lại khiến người ta xao động không ngừng.
Tuy đắt thì có đắt, nhưng dù sao thì Châu Vi hào uyển cực kỳ tôn quý, sống ở đây cũng thể hiện cho thân phận, điều quan trọng nhất vẫn là điều mà u Dương Tuấn Ngạn đã nói, an toàn!
Năm nay chỉ có tiền và gia nghiệp thì không ổn, tùy tiện tới một nhóm tán tu bệnh hoạn mất trí là có thể diệt chết cả nhà ngươi. Ở đây có Vương thị che chở, mới có thể chân chính an cư lạc nghiệp.
“Được, ta mua.” Trương Thiết Đản không ngừng xao động, hung hăng nói:
“Tuấn Ngạn, cho giá ưu đãi đi.”
“Không được, ngươi vẫn chưa có tư cách mua nhà sắm đất.” u Dương Tuấn Ngạn lắc đầu nói.
“Gì? Còn phải có tư cách mua nhà sắm đất sao?”
“Trương gia các ngươi chưa từng nộp một đồng thuế nào cho Vương thị, cũng chưa từng có cống hiến gì, dựa vào đâu có tư cách nhập vào Châu Vi hào uyển chứ?”
“Vậy làm sao mới có tư cách sắm nhà?”
“Dựa theo quy mô của Trương gia các ngươi, ít nhất phải bỏ ra từ năm tên trai tráng, tham gia trường kỳ vào công trình san lấp đất, hoặc mỗi người trong nhà nộp 10 càn kim thuế cống hiến.” u Dương Tuấn Ngạn tỏ vẻ kiêu ngạo nói:
“Châu Vi hào uyển nhất kỳ của chúng ta, ngưỡng cửa rất cao đó.”
Ngưỡng cửa này cao thật!
Nhưng sau khi khẳng định trong tương lai sẽ có gia tướng Huyền Vũ giả giữ cửa, tuần tra giữ gìn trị an, Trương Thiết Đản vẫn cắn răng quyết định bỏ ra năm tráng đinh tham gia lao động, chỉ để có tư cách mua nhà.
Những phú hộ khác, hoặc là bỏ người hoặc là bỏ tiền.
Phú hộ có tiền hầu như đều là người thông minh, bọn họ cũng nhìn ra được, mảnh bảo địa phong thủy Châu Vi hào uyển này, sau này e rằng sẽ biết phình ra! Cho dù là bán hết đất đai nhà cửa trong hạt địa của Lưu Triệu hai thị cũng phải mua một căn Châu Vi hào uyển.
Ở bên đó không có cảm giác an toàn.
Mà trong tương lai Châu Vi hào uyển sẽ bố trí tường vây, người ngoài vào cửa ra cửa đều sẽ bị tra hỏi kỹ càng, những kẻ cà lơ phất phơ không được phép bước vào.
Còn có gia tướng Huyền Vũ giả tuần tra ngày đêm, chịu trách nhiệm bảo vệ, chẳng những an toàn mà còn rất có thể diện.
...
Thuyền ô bồng của Vương Thủ Triết đi về trong sông.
Lúc này, Vương Tiêu Hàn vẫn còn chưa hồi thần từ trong chấn kinh:
“Tám trăm tám mươi tám càn kim, tám trăm tám... Thủ Triết, ngươi lại bán tám mươi mẫu ruộng đất nhà ở đắt như thế? Vậy mà còn có người mua!”
Điều khiến Vương Tiêu Hàn khó tin nhất đó là bên đó chẳng qua là một mảnh đất vừa mới lấp bằng, ngay cả nhà cũng chưa xây lên đã bắt đầu giành thanh toán rồi.
“Chuyện này không thể trách ta được, chủ yếu vẫn là danh khí của Lưu thị và Triệu thị đó quá nát.” Vương Thủ Triết cười nói:
“Những phú hộ bình dân đó đã bước đầu thoát ly khỏi giai đoạn lo lắng về cơm áo. Thứ bọn họ theo đuổi, đầu tiên là thân phận địa vị và nâng cao là cảm giác tôn quý. Thứ hai, chính là tính an toàn tuyệt đối. Vừa khớp, Châu Vi hào uyển nhất kỳ thỏa mãn yêu cầu này của bọn họ.”
“Tứ thúc Tứ thúc, ngài thật sự muốn cử gia tướng đi canh cửa, đứng gác và tuần tra sao?” Vương Ly Từ cũng kinh ngạc nói:
“Rất nhiều Huyền Vũ giả đều khinh thường bình dân.”
“Có tiền thì có thể sai khiến quỷ thần, có thể thu nhận một số tán tu có phẩm tính tốt đi làm gia tướng bảo vệ.” Vương Thủ Triết hờ hững nói:
“Một người bảo vệ, một năm lấy mười càn kim là đủ rồi, sống thế này không có gì nguy hiểm, rất nhiều tán tu sẽ tranh nhau làm.”
“Số tiền đó là nhà chúng ta bỏ ra sao?” Vương Tiêu Hàn hồ nghi hỏi:
“Cứ như thế thời gian dài, chi tiêu không nhỏ đâu.”
“Lục gia gia, có một loại phí gọi là phí vật nghiệp...” Vương Thủ Triết cười đáp:
“Tất cả nghiệp chủ chia ra thì cũng không có bao nhiêu tiền.”
Vương Tiêu Hàn: “...”
...
Thuyền ô bồng dần chạy vào trong hồ Châu Vi.
Lúc này, hồ Châu Vi nghiễm nhiên đã trở thành một công trường lớn, tổng cộng đã đạt đến trăm con thuyền đang tham gia làm việc, số lượng còn không ngừng tiếp tục gia tăng.
Số lượng lớn nhân viên tham gia như vậy, công trình đã tiến triển nhanh hơn nhiều.
Vương Thủ Triết đứng ở mũi thuyền, hăm hở nhìn một phen. Công trình san lấp đất lớn này đã phát triển đến mức này, đã dần diễn biến trở thành công trình mang tính chiến lược của Vương thị.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất