Chương 85: Bái kiến Lung Yên lão tổ (2)
Lục gia gia Vương Tiêu Hàn trước kia đã từng thất bại khi đột phá Linh Đài cảnh, hiện tại mặc dù trạng thái giảm dần theo tuổi tác tăng lên, chỉ dừng lại Luyện Khí cảnh tầng 9, nhưng chỉ là không còn trạng thái đỉnh phong như trước kia. Nếu cho hắn dồi dào tài nguyên và lòng tin, thì hắn cũng sẽ có cơ hội trở lại Luyện Khí đỉnh phong, lại lần nữa đột phá Linh Đài cảnh, đây là biện pháp nhanh nhất Vương Thủ Triết có thể nghĩ đến cho gia tộc tăng thêm lão tổ Linh Đài cảnh.
Nhưng lượng tài nguyên này so với lượng tài nguyên dùng để đột phá Linh Đài cảnh, vẫn là thiếu rất nhiều. Huống chi muốn điều chỉnh trạng thái tinh thần và trạng thái thân thể của Lục gia gia Vương Tiêu Hàn đến trạng thái có thể đột phá Linh Đài cảnh, cũng không phải là điều một sớm một chiều có thể làm được.
Vương Thủ Triết nghĩ nghĩ suy suy, nếu như dựa vào số tiền kia tìm cách trị thương cho Lung Yên lão tổ, mua lại một cái mạng, trái lại đây chắc hẳn là nhu cầu cấp bách nhất bây giờ.
Nhưng rất rõ ràng, chỉ dựa vào số tiền kia mà muốn chữa khỏi hoàn toàn cho Lung Yên lão tổ, là điều tuyệt đối không thể. Nếu như tốn hơn 1 vạn càn kim là có thể trị hết cho nàng, gia tộc đã sớm đập nồi bán sắt làm như vậy từ trước rồi.
Bởi vậy dù cho thật sự có thể chữa khỏi, nhưng mà giá để chữa khỏi, tất nhiên sẽ hơn xa giá để nâng đỡ một hay nhiều Linh Đài cảnh cường giả khác.
Biết đâu đầu tư một số tiền lớn sẽ hóa giải chút thương thế cho nàng, kéo dài thêm chút tuổi thọ cho nàng.
Trước tiên xếp vào lựa chọn dự bị đi, Vương Thủ Triết cau mày suy tư không thôi.
Thật là hâm mộ những người xuyên không nắm giữ hệ thống bàn tay vàng chân chính nha, khó khăn gì cũng đều có thể dựa vào bàn tay vàng để giải quyết, cả ngày chỉ cần cười hi hi ha ha chơi đùa là đã có thể người cản giết người phật cản giết phật, có thể tuỳ tiện tùy hứng tiêu xài.
Nào giống hắn, dăm ba món tiền đã phải suy nghĩ nên dùng vào đâu. Từ Luyện Khí cảnh tầng 6 cao giai tu luyện tới Luyện Khí cảnh tầng 7, chỉ một giai đoạn nhỏ trong một cảnh giới nhỏ, mà đã phải hao phí đến mấy tháng chậm rãi tu luyện, đây còn là do tài nguyên của hắn tương đối phong phú, tốc độ vượt xa người ngoài.
Có điều suy nghĩ kỹ, thì lại cảm thấy thế giới này rất chân thực, con đường trở thành cường giả từ trước đến nay luôn là con đường cần phải bước từng bước một đi lên.
Ngay trong khi hắn suy nghĩ lung tung, đại nương Công Tôn Huệ lại phái thị nữ Hạ Hà bên người đến đây, nói là Lung Yên lão tổ triệu kiến hắn.
Lung Yên lão tổ triệu kiến?
Vương Thủ Triết ngây người một lúc, rồi xốc lại tinh thần. Lão tổ mấy năm gần đây đều bế quan, quanh năm không thường triệu kiến con cháu gia tộc. Ngay cả tang lễ của Vương Định Nhạc cũng không lộ diện, có thể thấy được tình hình thân thể của nàng không tốt lắm.
Ngay cả người được sủng ái nhất đời thứ bảy Vương Thủ Triết, cũng đã hơn một năm chưa từng nhìn thấy lão tổ. Thường ngày đều do đại nương Công Tôn Huệ chiếu cố lão tổ.
“Làm phiền Hạ Hà cô nương.” Vương Thủ Triết đối với Hạ Hà có chút khách khí.
Hạ Hà vội vàng thi lễ: “Gia chủ khách khí, nếu như gia chủ không có chuyện quá mức khẩn cấp cần làm, xin hãy theo ta đến gặp lão tổ.”
Nàng là người bên cạnh Công Tôn Huệ, được bồi dưỡng từ 9 tuổi, cho đến bây giờ đã 19 tuổi. Mặc dù không có tư chất tu luyện, nhưng lại khá thông minh lanh lợi, hiểu văn biết chữ, tinh thông Cửu Chương Toán Thuật.
Rất nhiều khoản tiền của đại nương, đều do nàng giúp đỡ tính toán hộ.
Sau đó.
Vương Thủ Triết đi theo Hạ Hà một đường hướng về Thiên viện, toà Thiên viện Lung Yên lão tổ ẩn cư tương đối gần với Châu Vi hồ. Không bao lâu, Vương Thủ Triết đã đến toà Thiên viện có tên là【 Lung Yên cư】 .
Để tránh quấy rầy Lung Yên lão tổ thanh tu, khu vực phụ cận đều thuộc về cấm địa của gia tộc, không có lão tổ triệu hoán thì không thể tự tiện xông vào.
Công Tôn Huệ chờ ở cửa ra vào Lung Yên cư, sau khi hai người chạm mặt, nàng liền dùng giọng thanh thúy nói: “Lão tổ, Thủ Triết đã tới.”
“Thủ Triết, vào đi.”
Một âm thanh bình tĩnh nhẹ nhàng vang lên ở cửa ra vào.
“Dạ, lão tổ.” Vương Thủ Triết hít sâu một hơi, bình ổn tâm tình, đẩy cửa bước vào trong Lung Yên cư.
Đây là một tòa viện cổ kinh, trang trí giản lược mà không có chút nào xa hoa. Trong sân chỉ đơn giản trồng một vài loại hoa cỏ thường thấy đang lay động theo gió.
Trong lương đình, một vị nữ tử dáng người gầy gò đứng dựa lan can quan sát cảnh sắc hoa viên, nàng đưa lưng về phía Vương Thủ Triết, một mái tóc dài màu trắng tùy ý xõa trên bờ vai.
Vừa thấy được mái tóc trắng, lòng Vương Thủ Triết không hiểu sao mà đau xót, đến từ ký ức khắc sâu của tiền thân, lúc Vương Thủ Triết còn nhỏ nhớ rất rõ tóc Lung Yên lão tổ chỉ trắng một nửa.
Lúc này mới ngắn ngủi tầm mười năm, mà đã bạc đầu.
Vương Thủ Triết yết hầu có chút nghẹn ngào, tiến lên trước hành lễ nói: “Thủ Triết bái kiến lão tổ.”