Chương 109: Cửu Châu Vương Quan, Trong Núi Thây Biển Máu Đăng Quang Xưng Vương
"Hắn... Thành công!"
Trong thành Sơn Hà, tất cả mọi người thông qua Quan Thiên Kính nhìn thấy Sở Cuồng Nhân chém giết mười vạn ma tu, tất cả đều rung động đến tột đỉnh!
Ngay sau đó chính là cuồng hỉ!
"Thành công! Thành công!"
"Mười vạn ma tu đã chết, ma họa tại Bắc Lăng Đạo Châu đã được hóa giải, cho dù các nơi vẫn còn một vài ma tu làm hại, nhưng cũng không đủ gây sợ."
"Đúng vậy, quá tốt rồi..."
"Sở đạo hữu thật sự là Thần Nhân a!"
Trong thành Sơn Hà, vô số dân chúng sùng bái Sở Cuồng Nhân đến đỉnh điểm, thậm chí có người đã quỳ xuống đất, tôn thờ hắn.
Có thể so với Bạch Liên Thánh Vương năm đó, dùng sức một mình cứu vãn vạn vạn sinh linh của các nước phía Nam, được đời đời truyền tụng đến bây giờ.
Sở Cuồng Nhân cũng giống vậy.
Tên của hắn sẽ lưu vào sử sách của Bắc Lăng Đạo Châu, truyền khắp thiên cổ!
"Làm sao có thể, làm sao hắn có thể làm được!"
So với dân chúng mừng như điên, sắc mặt đám thiên kiêu Ngạo Thương, Phương Thiên lại rất khó coi, nhìn hình ảnh trên Quan Thiên Kính, trong mắt tràn đầy không cam lòng.
Bọn họ vốn dự định sau khi Sở Cuồng Nhân thất bại sẽ ra tay, vì vậy đã chuẩn bị xong nhân thủ, hiện tại, tất cả chuẩn bị đều vô dụng.
Sở Cuồng Nhân lấy sức một mình chém giết mười vạn ma tu, đây là chuyện đến nghĩ bọn họ cũng không dám nghĩ.
Trong đám người, một lão giả mặc áo bào trắng nhìn Sở Cuồng Nhân trên Quan Thiên Kính, liên tục cảm khái, "Dị số, dị số, dị số a!"
...
Trong một sơn mạch, đám người thất tổ vẫn còn đang chiến đấu.
Nhưng tất cả mọi người đã nhận ra bên kia sơn mạch, trận chiến đấu của Sở Cuồng Nhân và mười vạn ma tu đã kết thúc.
"Ba động chiến đấu ngừng rồi?"
"Kết thúc, Thiên Hoang Ma Thương rơi vào trong tay ai?"
Tất cả mọi người không kịp chờ đợi phóng thích linh niệm.
Nhưng lúc hình ảnh bên kia sơn mạch thu vào đại não, tất cả mọi người, ngay cả Địa Phủ Chuyển Luân Vương đều biến sắc.
Tại một mảnh núi thây biển máu, chỉ có một bộ bạch y tuyệt thế.
Bức tranh này, ngay cả Tôn giả cũng không thể không hoảng sợ.
"Tất cả ma tu đều đã chết? !"
"Làm sao có thể! !"
Mấy người thất tổ cũng giật mình kêu lên, thi thể ma tu lít nha lít nhít, số lượng quá mức dọa người.
"Ha ha ha, không hổ là thủ tịch của Huyền Thiên tông ta, đám ma tu các ngươi muốn giết hắn, quả thực si tâm vọng tưởng!" Thất tổ cười to nói.
"Thánh Tử Bạch Liên giáo ta, các ngươi cũng xứng giết?"
"Không hổ là hôn phu của Linh Lung công chúa."
Trên mặt Thanh Lan Chí Tôn và lão bà cũng tràn đầy tự hào.
Lúc này, trong núi thây biển máu, Sở Cuồng Nhân lại làm ra hành động khiến người ta bất ngờ, chỉ thấy quanh người hắn tràn ngập một cỗ đạo vận kì lạ, vô số thi thể ma tu xung quanh toàn hóa thành điểm sáng huyết sắc, dũng mãnh lao về phía hắn.
Thao Thiết pháp, thi triển! !
Lượng lớn tinh hoa huyết nhục của đám ma tu bị Sở Cuồng Nhân hấp thu.
Khí tức của hắn đang không ngừng tăng lên!
"Đây là pháp môn quỷ dị gì?"
"Hắn, hắn định đột phá cảnh giới? !"
"Vừa trải qua một trận đại chiến, hiện tại hắn lại muốn đột phá tu vi cảnh giới, còn là mượn lực lượng của mười vạn ma tu này, thật đáng sợ."
Đám cao thủ của ba đạo tông môn Ma Đạo nhìn đến sửng sốt.
Móa nó!
Ngươi giết nhiều người của chúng ta như vậy còn chưa đủ, còn muốn dùng thi thể của bọn họ để đột phá tu vi, thật quá đáng? ! !
Rốt cuộc ai mới là ma tu a?
Tại sao bọn họ có cảm giác, Sở Cuồng Nhân càng giống ma đầu hơn bọn họ vậy?
Trong núi thây biển máu, Lam Vũ đã khôi phục hơn phân nửa linh lực, thấy Sở Cuồng Nhân đang hấp thu tinh hoa huyết nhục của ma tu, liền yên lặng đứng ở một bên hộ pháp.
Lúc này Sở Cuồng Nhân đang thôi động Thao Thiết pháp đến cực hạn, vô số tinh hoa huyết nhục như trăm sông đổ về một biển, không ngừng bị hắn hấp thu.
Nếu tùy tiện sử dụng phương pháp này sẽ có hại cho khí vận, nhiễm nhân quả.
Nhưng bây giờ sẽ không.
Bởi vì mười vạn ma tu này tới giết hắn, hắn giết ngược lại, sẽ không nhiễm nhân quả, càng sẽ không tổn hại đến khí vận.
Thông qua không gian Thao Thiết, lượng lớn tinh hoa huyết nhục chảy vào cơ thể hắn, hội tụ ở Linh Khư, được chuyển hóa thành linh lực tinh khiết.
Khí tức của Sở Cuồng Nhân liên tục tăng lên, đi về phía Chiến Vương cảnh!
Một cỗ đạo vận phóng lên tận trời, biến ảo thành một cái vương miện vô cùng hoa lệ trên đỉnh đầu Sở Cuồng Nhân, có đạo văn màu vàng óng lưu chuyển.
Trên vương miện có từng viên đạo châu ngưng tụ, vô cùng huyền diệu.
Một viên, hai viên, ba viên...
Trong chớp mắt, phía trên vương miện ngưng tụ bảy viên đạo châu!
Vương miện thất châu!
Đây đã là căn cơ cao cấp nhất!
Không ít tu sĩ tán thưởng.
"Không, còn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều!" Trong mắt Sở Cuồng Nhân bắn ra một vệt tinh quang, gia tốc hấp thu tinh hoa huyết nhục bốn phía.
Vô số thi thể ma tu bị phân giải, tiêu tán trong thiên địa.
Mười vạn ma tu, khi chết thi thể cũngkhông lưu lại.
Nhưng sau khi hút khô mười vạn ma tu, vương miện thất châu trên đỉnh đầu Sở Cuồng Nhân lại không tiếp tục tiến hóa.
Sở Cuồng Nhân lại lần nữa lấy ra một bộ thi thể, đây là một bộ thi thể không đầu, phía trên có đạo văn lưu chuyển, đạo vận huyền diệu.
Đây là thi thể của Hắc Quang Thánh Nhân!
Thao Thiết pháp thi triển, Sở Cuồng Nhân đã hút thi thể Thánh Nhân này vào, tinh hoa huyết nhục bàng bạc lần nữa bạo phát!
Lại ngưng tụ thêm một viên châu nữa!
Vương miện tám châu!
"Còn chưa đủ!" Sở Cuồng Nhân lại lấy ra bảo dược cấp Chuẩn Thánh, thuần thục nuốt vào trong bụng.
Hiệu quả của bảo dược phát huy, trên người Sở Cuồng Nhân nở rộ vô tận thần hoa.
Thấy cảnh này, các tu sĩ đều sửng sốt.
"Vừa rồi hắn lấy ra bảo dược cấp Chuẩn Thánh đi, cứ như vậy ăn vào, móa nó, phung phí của trời a!"
"Trâu gặm mẫu đơn, thật sự là trâu gặm mẫu đơn a!"
Vô số tu sĩ đau lòng không thôi.
Một gốc bảo dược cấp Chuẩn Thánh, nếu để Luyện Đan Sư cao minh luyện chế, có hi vọng rất lớn sẽ tạo ra một lò đan dược cấp Chuẩn Thánh.
Cho dù không có, nhưng luyện hóa thật tốt cũng có tác dụng cực lớn với Tôn giả, liên tiếp đột phá mấy cảnh giới nhỏ cũng có khả năng.
Nhưng Sở Cuồng Nhân lại tùy tiện nhai xuống như vậy!
Sẽ lãng phí bao nhiêu dược lực a!
Hắn không đau lòng, những người khác nhìn thấy lại thở dài không thôi.
Nhưng lúc này Sở Cuồng Nhân không thèm để ý chuyện này, một bộ thi thể Thánh Nhân và một gốc bảo dược cấp Chuẩn Thánh thôi thúc, cuối cùng vương miện màu vàng trên đỉnh đầu hắn đã ngưng tụ ra viên đạo châu thứ chín!
Vô thượng căn cơ, vương miện cửu châu!
Vương miện tản mát ra đạo quang hoa, bao phủ Sở Cuồng Nhân, từ xa, một đám cao thủ nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt đều vô cùng phức tạp.
Vương miện cửu châu!
Nhìn từ Cận Cổ mười lăm vạn năm đến nay, lác đác không có mấy người.
Nhưng ở trước mặt bọn họ, Sở Cuồng Nhân lại làm được, hơn nữa trước đó hắn còn ngưng tụ vô thượng đạo cơ, vô thượng Kim Đan, vô thượng Nguyên Anh, vô thượng Tử Phủ, hiện tại cộng thêm vương miện này, tất cả đã là năm loại vô thượng căn cơ!
Chiến lực của hắn sẽ kinh khủng đến tình trạng nào?
Một đám cao thủ không dám tưởng tượng.
Một đám thiên kiêu càng cảm thấy tuyệt vọng.
"Trước trảm mười vạn ma tu, lại ngưng vô thượng căn cơ! Thiên cổ nhân kiệt cũng chỉ như vậy mà thôi, Sở Cuồng Nhân, thật sự khiến người ta kinh diễm."
"Thời đại này có hắn, các thiên kiêu còn lại biết ở chỗ nào?"
"Bi ai a!"
Sở Cuồng Nhân, chính thức đạt tới Chiến Vương cảnh!
Lên ngôi vương trong núi thây biển máu!
"Rời đi!"
Các ma tu còn lại cũng không ôm suy nghĩ khác với Thiên Hoang Ma Thương nữa, nguyên một đám đều rời khỏi sơn mạch.
Ba người thất tổ cũng không ngăn cản, chạy về phía Sở Cuồng Nhân.
Lúc này, dị tượng vương miện trên đầu Sở Cuồng Nhân đã biến mất, nhưng trong Linh Khư, ngũ đại vô thượng căn cơ nở rộ quang hoa sáng chói, quanh người hắn có đạo vận lưu chuyển, giống như Tiên Nhân đắc đạo, giống như muốn phi thăng.
"Tiểu gia hỏa, ngươi không tầm thường a!"
Thất tổ đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, không nhịn được tán thưởng một tiếng.