Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 157: Mục Đích Ma Tu, Ma Tâm Trong Thối Ma Trì

Chương 157: Mục Đích Ma Tu, Ma Tâm Trong Thối Ma Trì


Coong một tiếng, dây đàn đứt gãy, tiếng đàn gián đoạn.
Hồng cô nương cố nén bất an trong lòng, vội vàng đi đến trước mặt mấy người Sở Cuồng Nhân, hạ thấp người nói: "Hôm nay thân thể của nô tỳ không tốt, quấy rầy nhã hứng của mấy vị rồi, để ta gọi các tỷ muội khác đến thay thế."
Sắc mặt Nhị hoàng tử có chút khó coi, nhưng Sở Cuồng Nhân ở đây, cũng không thể nổi giận, mất phong độ, "Hừ, mau đi đi."
"Vâng."
"Chờ một chút."
Sở Cuồng Nhân đột nhiên lên tiếng gọi Hồng cô nương lại, thản nhiên nói: "Không cần thay người, đổi cây đàn khác, ngươi tiếp tục đàn đi."
"Nhưng nô tỳ..."
"Bảo ngươi tiếp tục thì tiếp tục đi, Sở đạo hữu nhìn trúng ngươi, là phúc phận tám đời của ngươi rồi, đừng có không biết tốt xấu."
Nhị hoàng tử lạnh lùng nói.
Hồng cô nương trầm ngâm một lát, "Vậy được rồi."
Nàng đổi một cây đàn khác, tiếp tục đánh.
Mà Nhị hoàng tử cười nhạt một tiếng, nói với Sở Cuồng Nhân: "Sở đạo hữu cố ý để nàng lưu lại, là nhìn trúng nàng sao?"
Hồng cô nương cũng là một giai nhân tuyệt sắc, mặc dù không bằng Lam Vũ, nhưng Nhị hoàng tử xem ra, Sở Cuồng Nhân nhìn trúng nàng cũng không có gì lạ, dù sao trẻ tuổi khí thịnh, chính là lúc hỏa lực mạnh nhất.
Đừng nói là nam tử ưu tú như Sở Cuồng Nhân.
"A, điện hạ có biết đến ba tông môn ma đạo tại Thanh Long vực, trong đó, Cực Nhạc tông thường che giấu ở chỗ nào không?"
Đối mặt với câu hỏi của Sở Cuồng Nhân, Nhị hoàng tử có chút ngoài ý muốn.
Làm sao đang yên đang lành nói đến Cực Nhạc tông vậy?
"Mời Sở đạo hữu chỉ giáo."
"Cực Nhạc tông am hiểu Hợp Hoan chi pháp, nữ tử am hiểu nhất là chuyện giường chiếu, cho nên bình thường các nàng đều giấu ở một số nơi ăn chơi trăng gió, thứ nhất có thể cung cấp cho các nàng tu hành, thứ hai thường xuyên có người quyền quý giống điện hạ lui tới, thuận tiện để các nàng tìm hiểu tình báo."
Sở Cuồng Nhân êm tai nói.
Mà Hồng cô nương đang gảy đàn, lúc nghe thấy Sở Cuồng Nhân nói ra ba chữ Cực Nhạc tông, làn điệu đã hoàn toàn loạn.
Hắn nhìn ra thân phận của nàng! !
Trong lòng Hồng cô nương vô cùng hoảng sợ, sau đó nàng không do dự nữa, bóng người lóe lên, hóa thành một đạo hồng ảnh muốn chạy ra ngoài cửa.
Nhưng nàng còn chưa đi được mấy bước, một cỗ lĩnh vực chi năng đã khóa chặt nàng, trong chớp mắt đã đè nàng nằm rạp trên mặt đất, mặc cho nàng thôi động linh lực trong cơ thể thế nào cũng không thể di chuyển được một chút.
Trước mặt Sở Cuồng Nhân, nàng muốn chạy trốn, quả thực khó như lên trời!
"Hồng cô nương, ngươi lại là ma tu của Cực Nhạc tông! !"
Nhị hoàng tử còn không biết tình huống như thế nào, trợn mắt nhìn Hồng cô nương, đồng thời trong lòng cũng có chút sợ hãi, Hồng cô nương là ma tu, nếu lúc trước muốn gây bất lợi cho hắn ta, chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?
"Sao ngươi có thể nhận ra thân phận của ta?"
Hồng cô nương nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, khó hiểu nói.
"Không ai có thể che giấu tung tích ở trước mặt ta." Hai mắt Sở Cuồng Nhân lấp lóe phù văn đại đạo huyền diệu, đạm mạc nói.
Đối diện với đôi mắt này, Hồng cô nương cảm thấy bản thân giống như bị nhìn thấu từ trong ra ngoài, không có chút bí mật nào.
"Ngươi muốn thế nào?"
"Nói cho ta biết, ma tu các ngươi định làm gì ở Càn quốc?"
"Nếu ta không nói, ngươi có thể làm gì ta?"
Hồng cô nương mạnh miệng nói.
"A, Cực Nhạc tông am hiểu chuyện giường chiếu, không biết ta tìm vài chục tên ăn mày ở bên ngoài đến đây, thay phiên phục thị ngươi, ngươi có cảm thấy khoái lạc không?" Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, vẻ mặt nghiền ngẫm.
Nhị hoàng tử không khỏi lạnh cả người.
Móa nó, thật ác độc!
"Sở Cuồng Nhân, uổng cho ngươi là thủ tịch của Huyền Thiên tông, thủ đoạn lại bỉ ổi vô sỉ như vậy! !" trong nháy mắt, sắc mặt Hồng cô nương trở nên vô cùng trắng bệch, vừa nghĩ tới cảnh tượng Sở Cuồng Nhân nói, toàn thân nàng đã nổi vô số nổi da gà, như vậy còn không bằng để nàng chết đi thì hơn.
"Trả lời vấn đề của ta, nếu không ta còn nhiều chiêu số bỉ ổi hơn nữa, đừng tưởng rằng ngươi chết đi là được, ngươi chết rồi, ta sẽ lột sạch y phục của ngươi, treo trên tường thành, để vạn vạn người quan sát." Sở Cuồng Nhân băng lãnh nói.
Móa ơi! !
Rốt cuộc ta là ma tu, hay ngươi là ma tu đó!
Hồng cô nương có chút phát điên.
Nàng nhìn khuôn mặt giống như trích tiên của Sở Cuồng Nhân, cảm thấy người trước mặt này tuyệt đối là một tên ác ma, còn là loại ác độc nhất!
Nhị hoàng tử bên cạnh cũng nuốt một ngụm nước bọt, âm thầm thề, sau này dù có xảy ra chuyện gì, cũng tuyệt đối không đối địch với Sở Cuồng Nhân.
"Ma tu đến Càn quốc, là vì ma tâm trong Thối Ma trì!"
Hồng cô nương cắn răng, nói ra mục đích của ma tu.
Nàng sợ hãi, phản bội tông môn của mình.
Ma tu lớn cũng phải vì mình mà sống, Hồng cô nương làm như vậy cũng không khiến Sở Cuồng Nhân bất ngờ, chẳng bằng nói nằm trong dự liệu.
"Nói rõ hơn một chút."
"Thối Ma trì là bí cảnh được ghi lại trong điển tịch của Ma Đạo, là chỗ ở của Ma Đạo Thánh Vương Tuyệt Tâm mấy vạn năm trước."
"Sau đó, Tuyệt Tâm lão nhân chết trong một trận đại chiến, nhưng có ghi chép, nói Tuyệt Tâm lão nhân tu luyện một môn pháp môn kì lạ, có thể tách rời người và trái tim, trái tim của ông ta chính là ở trong Thối Ma trì!"
"Trong truyền thuyết cổ lão, ma tâm không diệt, Tuyệt Tâm bất tử, nhưng chuyện khởi tử hoàn sinh thật không thể tin, có điều khỏa ma tâm kia là một cơ duyên, cho nên không ít tu sĩ Ma Đạo đến đó, mà thời gian Thối Ma trì mở ra, chính là ba ngày sau."
"Địa điểm ngay tại... Vương đô!"
Câu nói kế tiếp khiến Nhị hoàng tử biến sắc, "Bí cảnh kia ngay tại vương đô! Ý của ngươi là, ba ngày sau, tất cả ma tu đều chạy đến vương đô, tranh đoạt khỏa ma tâm kia!"
"Không sai." Hồng cô nương gật đầu.
"Nói chính xác hơn, bí cảnh ở đâu trong vương đô?"
"Trong một rừng cây phía đông nam của Vương đô, nhưng nơi đó đã bị ma tu chúng ta phong tỏa, người khác không thể đi vào được, đây là tất cả những chuyện mà ta biết." Hồng cô nương nói.
"Thì ra là thế." Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm.
"Hiện tại có thể thả ta đi không?"
"Thả hay không thả, chờ các ma tu khác sa lưới lại nói."
"Ngươi nói không giữ lời!" Hồng cô nương phẫn nộ nói.
"Ha, lúc nào ta nói chỉ cần ngươi nói ra tình hình thực tế, ta sẽ thả ngươi đi rồi? Tự mình đa tình." Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói.
"Vậy bây giờ ngươi còn muốn thế nào?"
"Tiếp tục ở Thiên Hương lâu làm đầu bảng của ngươi đi, đừng làm hành động dư thừa nào khác, điện hạ, trong cung có thủ đoạn khống chế người đúng không?"
Sở Cuồng Nhân quay người hỏi Nhị hoàng tử.
"Có, trong vương cung có một loại bí dược, một khi ăn vào, nếu không có giải dược làm dịu, trong vòng bảy ngày chắc chắn phải chết!"
"Cho nàng ăn vào."
"Được." Nhị hoàng tử làm theo lệnh của Sở Cuồng Nhân.
Ngược lại không phải Sở Cuồng Nhân mềm lòng.
Chỉ là Hồng cô nương nhất định có liên hệ với người của Cực Nhạc tông, nếu hiện tại xử trí đối phương, chắc chắn sẽ đánh rắn động cỏ.
Cho nên hiện tại chỉ có thể khống chế đối phương trước, sau khi giải quyết toàn bộ ma tu lại xử trí.
"Sở đạo hữu mắt sáng như đuốc, nhìn thấu thân phận ma tu của Hồng cô nương, nếu không, không biết ta sẽ bị lừa đến khi nào."
Nhị hoàng tử cảm khái nói.
"Cũng nhờ Nhị hoàng tử dẫn ta tới đây mới có thu hoạch này, hiện tại vẫn nên về Càn Vương trước, làm một chút chuẩn bị đi."
"Không sai, còn ba ngày, hẳn là đủ rồi."
Sau khi trở về, bọn họ nói chuyện với Càn Vương một lần, Càn Vương lập tức phái người đến chỗ rừng cây Hồng cô nương nói xem xét, phát hiện nơi đó đúng là giấu không ít ma tu, lập tức điều phối nhân thủ, phòng ngừa trọng điểm ở nơi đó.
Hiện tại, chỉ chờ đám ma tu còn lại đến đây, một mẻ hốt gọn!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất