Chương 68: Thất Tổ Cường Thế Xuất Thủ, Một Cái Cảnh Cáo
Những chuyện Sở Cuồng Nhân đã làm trong bí cảnh truyền ra.
Một đám Tôn giả bị dọa đến trợn mắt há hốc mồm.
Trảm sát Thánh Nhân?
Chuyện này có lực trùng kích rất lớn với bọn họ, bọn họ chỉ cảm thấy quá không chân thực, có cảm giác hoang đường.
Ngay cả Như Yên trưởng lão cũng cảm thấy khoa trương.
Tôn giả còn như vậy, đừng nói đến những người khác, mấy trăm ngàn tu sĩ ở Bắc Hải đều bị tin tức này làm cho chấn động đến mất hồn mất vía.
"Sở Cuồng Nhân trảm sát Thánh Nhân? Trời ạ, thật hay giả?"
"Tôn giả cũng thừa nhận rồi."
"Trước đó xuất hiện dị tượng Thánh Nhân vẫn lạc, sao có thể giả được, tên Sở Cuồng Nhân này, thật sự quá kinh khủng."
Tin tức lưu truyền ra, có thể tưởng tượng, lúc những người này phát tán đi, cái tên Sở Cuồng Nhân lại lần nữa oanh động thiên hạ.
Đừng nói Thanh Long vực, đoán chừng cả bốn vực đều bị dọa sợ.
Sưu...
Một đạo lưu quang từ trong bí cảnh đi ra, một người thanh niên mặc trường bào màu đỏ ngòm, Dạ Huyết Chí Tôn của tộc Dạ Xoa thấy vậy, vội vàng tiến lên.
"Huyết Linh Tử, ngươi thế nào?"
"Không sao, bị thương nhẹ."
Sắc mặt Huyết Linh Tử có chút khó coi nói.
"Người nào làm?" Dạ Huyết Chí Tôn trầm giọng hỏi.
"Sở Cuồng Nhân!"
Sắc mặt Dạ Huyết Chí Tôn hơi đổi một chút, nhưng lại không cảm thấy kinh ngạc, "Trong toàn bộ bí cảnh, người có thể đả thương ngươi cũng chỉ có hắn."
Ông ta còn chú ý tới, nốt chu sa giữa lông mày Huyết Linh Tử biến mất.
Đó là thủ đoạn bảo mệnh ông ta lưu cho Huyết Linh Tử, không ngờ ngay cả cái này cũng dùng đến, quả nhiên thực lực của Sở Cuồng Nhân rất cường đại.
Sau khi tất cả mọi người đi ra không sai biệt lắm, Như Yên trưởng lão nhìn vào bí cảnh, "Làm sao đám người Cuồng Nhân còn chưa ra?"
Vừa dứt lời, mấy người đi ra bí cảnh.
Chính là Sở Cuồng Nhân dẫm đầu đám người Huyền Thiên tông.
Vô số tu sĩ nhìn lại.
Có người lộ ra ánh mắt cuồng nhiệt, có người hướng tới, cũng có người e ngại...
Mà khi Sở Cuồng Nhân vừa bước chân ra bí cảnh, lập tức cảm giác được một cỗ uy thế kinh khủng bao phủ lên người mình, khóa chặt hắn!
"Sở Cuồng Nhân, đền mạng cho Thiếu Đế tộc ta đi!"
Lôi Hỏa Chí Tôn lập tức xuất thủ.
Uy thế Chí Tôn bạo phát, rung động thiên địa.
"Lão gia hỏa, ngươi dám!"
Như Yên Trưởng Lão đã sớm đề phòng Lôi Hỏa Chí Tôn, trong nháy mắt đối phương xuất thủ, nàng cũng lập tức tiến lên ngăn cản.
Có thể cản lại Lôi Hỏa Chí Tôn, nhưng khó mà ngăn cản các Tôn giả khác.
Sắc mặt Như Yên trưởng lão biến đổi, "Cuồng Nhân!"
Bị mấy vì Tôn giả nhằm vào, Sở Cuồng Nhân vẫn đứng tại chỗ, vẻ mặt lạnh nhạt, tuyệt không hoảng.
"Hừ."
Một tiếng hừ lạnh từ trong hư không truyền đến.
Chỉ thấy mấy đạo kiếm quang vô cùng khủng bố lập tức bạo phát, phân biệt chém về phía mấy vị tôn giả cuả tộc Lôi Chuẩn.
"Cái gì?"
"Không tốt! !"
Một đạo kiếm quang đánh ra, trong chớp mắt, một vị Tôn giả nổ tung thành huyết vụ trên không trung, mấy vị Tôn giả khác cũng đồng thời bị chém giết!
Thực lực thế này, ngay cả Chí Tôn cũng chưa chắc đã làm được.
"Là người hộ đạo của Sở Cuồng Nhân xuất thủ!"
"Thực lực này... Vô Thượng Chí Tôn! Là Vô Thượng Chí Tôn, Huyền Thiên tông lại để một vị Vô Thượng Chí Tôn làm người hộ đạo cho hắn!"
Các cường giả đạo thống khác lần nữa giật nảy mình.
Vô Thượng Chí Tôn, ở bất cứ đạo thống nào đều là cường giả tuyệt đối, trong Thanh Long vực, Vô Thượng Chí Tôn đã biết không có hơn hai mươi người, phần lớn đều là người cầm quyền tối cao của đạo thống Thánh Nhân và Thánh tộc.
Nhưng bên cạnh Sở Cuồng Nhân lại có tồn tại bực này ở trong bóng tối bảo vệ hắn!
"Ai dám động đến hắn, chết!"
Giọng nói của thất tổ quanh quẩn trên bầu trời.
Như Yên trưởng lão vui vẻ, sau đó hơi nghi hoặc một chút, đây là giọng nói của thất tổ, nhưng có vẻ trẻ lại không ít?
"Vô Thượng Chí Tôn!" Lôi Hỏa Chí Tôn dừng tay lại, nhìn một đoàn huyết vụ nổ tung trên không trung, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.
Tổn thất một tên Thiếu Đế, hiện tại lại tổn thất mấy vị Tôn giả.
Lần này đến bí cảnh, tộc Lôi Chuẩn thương tổn quá lớn.
"Bút trướng này, tộc Lôi Chuẩn ta nhớ kỹ!"
Lôi Hỏa Chí Tôn nói xong liền muốn rời đi.
Có Vô Thượng Chí Tôn ở đây, ông ta căn bản không có cách nào động thủ.
"Ha, còn dám uy hiếp?"
Giọng nói của Thất tổ lại lần nữa vang lên, ngay sau đó, một đạo kiếm quang mang theo đạo vận kinh khủng lướt tới, khóa chặt Lôi Hỏa Chí Tôn,
"Cái gì?" Lôi Hỏa Chí Tôn sợ hãi, vội vàng xuất thủ ngăn cản, lôi đình cuồng bạo xen lẫn hỏa diễm đánh ra.
Nhưng chênh lệch giữa Chí Tôn và Vô Thượng Chí Tôn quá xa, kiếm quang thế như chẻ tre xé mở Lôi Hỏa, chém một cánh tay Lôi Hỏa Chí Tôn xuống!
"Tay của ta..." Sắc mặt Lôi Hỏa Chí Tôn trắng bệch.
"Lưu ngươi một mạng, trở về nói với tộc trưởng nhà ngươi, chuyện của thế hệ trẻ, để thế hệ trẻ tự mình giải quyết, nếu muốn làm động tác gì, Huyền Thiên tông ta không tiếc mở ra đạo thống chi chiến đâu!"
Thất tổ lạnh giọng nói, lời nói vô cùng bá đạo.
Đây là ông ấy đang cảnh cáo.
Cảnh cáo tộc Lôi Chuẩn, đồng thời cũng cảnh cáo mấy đạo thống ở đây, để bọn họ biết rõ quyết tâm của Huyền Thiên tông.
Sở Cuồng Nhân, bọn họ chắc chắn sẽ bảo vệ!
Chuyện của người trẻ tuổi, để người trẻ tuổi tự giải quyết.
Nếu các ngươi ỷ lớn hiếp nhỏ, vậy cho dù Huyền Thiên tông phải tồn vong, cũng không để bọn họ tốt hơn!
Quả nhiên.
Trong mắt mấy vị Tôn giả của các đạo thống khác hiện lên quang mang dị thường.
Sở Cuồng Nhân, thật sự khiến người ta kinh diễm.
Một khi trưởng thành, tuyệt đối sẽ vô cùng khủng bố, trong lòng bọn họ đúng là có suy nghĩ, thừa dịp đối phương chưa trưởng thành giết chết.
Nhưng hành động của thất tổ, khiến không ít người từ bỏ suy nghĩ này.
Đạo thống chi chiến, cũng không phải chuyện đùa.
"Đi!"
Lôi Hỏa Chí Tôn bị chém một tay, nhưng cũng không có ý muốn liều mạng, cầm lấy tay gãy, chật vật rời khỏi hiện trường.
Liều mạng, ông ta lấy cái gì mà liều với một vị Vô Thượng Chí Tôn chứ?
"Cuồng Nhân, ngươi không sao chứ?"
Như Yên trưởng lão vội vàng tiến lên hỏi thăm.
Mấy người Nam Cung Hoàng, Mộ Dung Hiên ở bên cạnh âm thầm ghen ghét.
Được rồi, mọi người chỉ quan tâm Đại sư huynh thôi.
"Ta không sao, để trưởng lão lo lắng rồi."
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, lúc hắn không gây sự, đối đãi với người thân cận, thật sự là có mấy phần khiêm tốn ôn hòa.
Đám cưởng giả đạo thống khác càng nhìn càng cảm giác đối phương xuất trần, giống như rồng trong loài người, đồng thời cũng không nhịn được thở dài.
Vì sao nhân kiệt kinh tài tuyệt diễm bực này không phải người trong đạo thống bọn họ chứ?
Đáng tiếc, thật sự đáng tiếc.
"Huyền Thiên đại sư huynh, chúng ta có việc hỏi ngươi."
Lúc này, một vị Chí Tôn mở miệng.
"Tiền bối mời nói."
"Bên trong bí cảnh có Thánh Nhân? Là ngươi chém giết."
Ánh mắt mọi người lấp lánh nhìn Sở Cuồng Nhân, chờ hắn trả lời.
"Đúng." Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm.
Dù mọi người đã sớm biết đáp án, nhưng bây giờ nghe Sở Cuồng Nhân chính miệng thừa nhận, bọn họ vẫn không nhịn được rung động.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có thể nói tỉ mỉ một chú không?"
Bọn họ không tin Sở Cuồng Nhân có thể chém giết một vị Thánh Nhân.
Trong đó, nhất định có ẩn tình gì đó.
"Có thể."
Việc này cũng không phải bí mật gì, hắn kể ra chuyện Hắc Quang Thánh Nhân bị phong ấn, nuôi nhốt Hắc Tử Thú, dùng thiên kiêu làm đồ ăn cho mọi người nghe.
Lại nói lúc chém giết Hắc Quang Thánh Nhân, bản thân hắn may mắn đột phá Động Hư, cũng được tàn linh của Minh Nguyệt Thánh Nhân hiệp trợ, mới thành công đắc thủ, không hề nhắc đến Linh Lung công chúa nửa câu.
Ở chỗ Thanh Vân vương triều, Linh Lung công chúa ngồi trong xe ngựa, nghe Sở Cuồng Nhân kể chuyện, khóe miệng hơi vểnh lên, "Nói như vậy là đang bảo trì danh tiết của ta sao? A, coi như ngươi có chút lương tâm."