Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 81: Các Phương Phản Ứng, Vật Này Có Duyên Với Ta

Chương 81: Các Phương Phản Ứng, Vật Này Có Duyên Với Ta


Sau khi đại điện sắc phong kết thúc, Sở Cuồng Nhân liền rời khỏi Bạch Liên giáo, tiếp tục xuất phát đến một đạo thống Thánh Nhân khác.
Mà trong hai ngày sau khi hắn rời đi, chuyện hắn trở thành Thánh Tử của Bạch Liên giáo đã truyền khắp Thanh Long vực, vô số tu sĩ, đạo thống chấn động.
Tất cả mọi người mơ hồ.
Mấy ngày trước, Sở Cuồng Nhân vừa mới trở thành phò mã của Thanh Vân vương triều, lúc này mới mấy ngày, tại sao lại trở thành Thánh Tử của Bạch Liên giáo nữa?
Đây là cái quỷ gì vậy?
Xảy ra chuyện gì?
Thế giới biến hóa quá nhanh, bọn họ hoàn toàn không nghĩ ra.
"Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không? Tại sao Sở Cuồng Nhân lại trở thành Thánh Tử của Bạch Liên giáo rồi?"
"Thanh Long vực có tám đại đạo thống Thánh Nhân, hiện tại đã có gần một nửa đạo thống hộ giá cho hắn, trời ạ, thật không thể tin được."
"Mấy ngày nay, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Gặp quỷ a, Sở Cuồng Nhân có mị lực gì mà mấy đạo thống Thánh Nhân này đều tiếp cận hắn vậy?"
"Ba đại đạo thống Thánh Nhân hộ giá con đường tu hành cho một tên hậu bối trẻ tuổi, ôi chao, có cần phô trương như vậy không!"
"Ta phục rồi, đây mới là vô thượng thiên kiêu a!"
Trong Thanh Long vực, cho dù là tu sĩ phổ thông, hay là thiên kiêu, các đại đạo thống đều bị tin tức này chấn mộng.
Một số đạo thống bỗng nhiên phản ứng lại, ba đại đạo thống Thánh Nhân kia hộ giá cho Sở Cuồng Nhân, đây cũng coi là một loại kết minh a!
Một tên Sở Cuồng Nhân còn trẻ đã có thể chi phối bố cục các thế lực trong Thanh Long vực rồi, vậy lúc trưởng thành sẽ như thế nào nữa?
Trong lúc nhất thời, không ít đạo thống đều không bình tĩnh.
...
Trong Linh Hư Thánh Địa.
Linh Hư chi chủ đương đại, Linh Hải đạo nhân vừa nhận dược tin tức Sở Cuồng Nhân trở thành Thánh Tử, trong mắt ông ta lướt qua một vệt sầu lo.
"Kẻ này quá kinh tài tuyệt diễm, hơn nữa, hiện tại đã có ba đại đạo thống Thánh Nhân hộ giá, quật khởi chi thế đã bất khả kháng, nếu không quản thúc kẻ này, Linh Hư Thánh Địa ta chắc chắn vô duyên với Đế vị thế này!"
Nghĩ đến chỗ này, trong mắt Linh Hải đạo nhân hiện lên vẻ không cam tâm.
Ông ta nhìn về phía một ngọn núi sâu trong Thánh Địa, "Có lẽ, hiện tại là thời điểm đánh thức người kia, thiên kiêu từ mấy vạn năm trước!"
Cận Cổ một trăm năm mươi ngàn năm không xuất hiện Đế giả, trong một trăm năm mươi ngàn năm này, thiên kiêu vô số, không thiếu Vô Thượng Đạo Thể kinh tài tuyệt diễm.
Nhưng những người này sinh ở thời đại đại đạo không hiện, vô duyên với đế vị, cho nên có thiên kiêu không cam lòng, tự phong ấn mình, đợi đến đại tranh chi thế, tranh giành Đế vị! !
Linh Hư Thánh Địa từng chiếm được một vị thiên kiêu ngủ say như vậy.
Cho tới nay đều không tỉnh lại, nhưng bây giờ, Sở Cuồng Nhân kinh tài tuyệt diễm, cần có người chống lại hắn.
Vị thiên kiêu kia chính là lựa chọn tốt nhất!
...
Bên trong Tử Dương cốc.
Tử Dương cốc chủ nhìn Lâm Bá Thiên trước mặt, hít sâu một hơi hỏi: "Bá Thiên, ngươi xác định muốn làm như thế sao?"
Trong mắt Lâm Bá Thiên lóe lên vẻ kiên quyết, "Sở Cuồng Nhân quá khủng bố, nếu không liều một phen, ta khó có thể chống lại hắn."
"Vậy thì tốt, ngươi tự bảo trọng đi!"
Tử Dương cốc chủ than nhẹ một tiếng, sau đó ông ta phất tay mở ra một thông đạo trong hư không, trong đó có hỏa diễm bảy màu rực rỡ phun trào.
Một cỗ nhiệt độ kinh khủng tràn ngập giữa thiên địa.
Lâm Bá Thiên nhìn lối đi kia, dứt khoát đi vào.
...
Các đại đạo thống nghe được tin tức ba đại đạo thống Thánh Nhân đều hộ giá cho Sở Cuồng Nhân, ít nhiều đều làm ra một vài hành động đối phó.
Mà những chuyện này, Sở Cuồng Nhân cũng không rõ ràng.
Lúc này, hắn đang trên đường đến Thái Hư quan.
Mặt khác, chuyện đáng nhắc tới chính là, hiện tại, người hộ đạo bên cạnh hắn đã tăng lên thành ba vị.
Không cần phải nói, một vị khác chính là tới từ Bạch Liên giáo.
Hắn không khỏi cảm khái, nếu có bộ bài, ba người này có thể chơi đấu địa chủ rồi.
Phía trên Tiên Chu.
Sở Cuồng Nhân nhắm mắt trầm tư, trong đầu hiện lên lượng lớn phương pháp tu hành, phần lớn đều là kiếm pháp, một số ít là pháp môn của Bạch Liên giáo.
Hắn dung nhập những pháp môn này vào Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, hắn đã xác định rõ ràng bản thân sẽ đi theo con đường một kiếm phá vạn pháp.
Hơn nữa, hiện tại hắn đã có hình thức ban đầu rồi.
Hắn chỉ cần hoàn thiện cảm ngộ với các môn pháp, sau đó không ngừng dung nhập những cảm ngộ này vào trong Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật.
Có lẽ có một ngày, môn pháp môn nàu sẽ tấn cấp thành đế thuật.
"A." Bỗng nhiên Sở Cuồng Nhân khẽ ồ lên một tiếng, hắn ra hiệu cho Lam Vũ dừng Tiên Chu lại, sau đó ở tại chỗ cảm giác một hồi.
Vừa rồi, hắn có loại cảm giác kì lạ, loại cảm giác này là Tầm Bảo Thuật tác động tới hắn, có cảm giác vô cùng nhạy bén với bảo vật.
Tầm Bảo Thuật phát động, Sở Cuồng Nhân cảm giác bốn phía.
"Tìm được rồi."
Sở Cuồng Nhân chỉ về một hướng khác, điều khiển Tiên Chu lao đi.
Trong một tòa sơn mạch nào đó.
Hai cỗ khí tức khủng bố đụng chạm, mỗi một sợi khí tức tiêu tán ra đều có thể xé rách một ngọn núi, dòng sông.
Đây là hai vị cường giả, trên người có đạo vận và linh lực vô cùng mạnh mẽ phun trào, không gian bốn phía điên cuồng rung chuyển vì hai người này.
Mà khu vực trung tâm nơi hai người đang tranh đấu có một ngọn núi, trên đỉnh núi có một gốc bảo dược, bảo quang lưu chuyển, vô cùng bất phàm.
Hai người tranh đấu rất kịch liệt, nhưng bọn họ đều tận lực tránh để ba động chiến đấu lan đến đến gốc bảo dược kia.
"Lão gia hỏa, gốc bảo dược cấp Chuẩn Thánh này là của ta." Trong đó, một tên tu sĩ toàn thân nhảy lên lôi hồ lạnh giọng nói.
Bảo dược cấp Chuẩn Thánh a, mặc dù không bằng Thánh cấp, nhưng còn mạnh hơn các bảo dược Chí Tôn rất nhiều.
Có gốc bảo dược này, hắn ta có thể đột phá đến Tôn giả hậu kỳ!
"Hừ, muốn ta chắp tay nhường cho ngươi sao, không có cửa đâu! Người khác sợ tộc Lôi Chuẩn các ngươi, nhưng Thái Hư quan chúng ta không sợ!" Người đối chiến với Tôn giả tộc Lôi Chuẩn chính là một lão giả mặc đạo bào, tay cầm phất trần.
"Nhiều lời vô ích, giết! !"
Hai bên lại lần nữa cuốn thành một đoàn, bọn họ đều là tu sĩ Tôn giả cảnh trung kỳ, trong lúc nhất thời khó phân cao thấp, đánh túi bụi.
"Huyết Lôi!" Tôn Giả tộc Lôi Chuẩn hét lớn một tiếng, lôi đình trên người nhiễm một tầng huyết sắc, đạo vận cuồng bạo tràn ngập khắp nơi.
Đây là một loại bí pháp cường đại của tộc Lôi Chuẩn, mặc dù giết địch một nghìn tự tổn tám trăm, nhưng lại khiến lực lượng của người sử dụng tăng vọt.
Sử dụng Huyết Lôi, rất nhanh tôn giả của tộc Lôi Chuẩn liền áp chế được lão giả cầm phất trần, một quyền đánh ra, đối phương lùi lại mấy trăm trượng, lôi đình huyết sắc cuồng bạo không ngừng ăn mòn nhục thân đối phương.
Nhưng tôn giả của tộc Lôi Chuẩn biết, chiêu này không thể giết chết đối phương, hơn nữa không thể sử dụng Huyết Lôi trong thời gian dài, nếu không tác dụng phụ sẽ rất lớn.
Hắn ta tán đi Huyết Lôi, nhân dịp lão giả cầm phất trần bị thương, nhanh chóng phóng về phía bảo dược cấp Chuẩn Thánh trên đỉnh núi, trong mắt cuồng hỉ.
"Bảo dược này, là của ta! !"
Nhưng ngay lúc này, có một đạo kiếm quang màu tím bá đạo đột nhiên từ trên trời giáng xuống, sắc mặt tôn giả tộc Lôi Chuẩn thay đổi, vội vàng trốn tránh.
Kiếm quang rơi xuống mặt đất, ầm vang một tiếng, nhất thời cắt ra một vết kiếm dài đến một trăm mét, kiếm khí còn sót lại điên cuồng càn quét khắp nơi.
Lực công kích dạng này, không hề thấp hơn Tôn giả.
"Là ai? !" Sắc mặt tôn giả tộc Lôi Chuẩn vô cùng âm trầm, thật vất vả mới có thể đi đến hái bảo dược, từ đâu xuất hiện kẻ quấy rối vậy?
Chỉ thấy bóng người mặc áo trắng từ không trung rơi xuống, bên người còn có một nữ tử tóc bạc, một nam một nữ đều có dung nhan tuyệt thế.
Người tới chính là Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ, dựa vào Tầm Bảo Thuật mà tìm đến đây.
"Vị đạo hữu này, ngại quá, ta thấy bảo vật này bất phàm, rất có duyên với ta, xin đạo hữu từ bỏ thứ yêu thích nhé."
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất