Chương 82: Nhất Chiến Tôn Giả, Uy Lực Của Bạch Liên Tịnh Thế Thiên
Tôn giả tộc Lôi Chuẩn nghe thấy lời Sở Cuồng Nhân nói, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Bảo dược bất phàm này hữu duyên với ngươi?
Vậy tất cả bảo vật bất phàm trên đời thì sao, chẳng lẽ đều có duyên với ngươi à?
"Hồ ngôn loạn ngữ, cho dù ngươi từ đâu tới, dám ngăn trở cảm ta hái dược, vậy chỉ có một con đường chết!" Toàn thân Tôn giả tộc Lôi Chuẩn phun trào đạo vận lôi đình bá đạo, trong chớp mắt đã ầm ầm tuôn ra.
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân ngưng tụ, Động Tất Chi Nhãn vận chuyển, trong nháy mắt nhìn ra căn cốt, tu vi của đối phương, "Thì ra là tộc Lôi Chuẩn."
Thánh Kiếm Côn Ngô trong tay, Sở Cuồng Nhân không trốn không né, một kiếm nghênh đón, kiếm quang kinh khủng lao ra.
Kiếm quang và lôi đình quấn giao va chạm, lực lượng kinh khủng bao phủ bốn phương tám hướng, hư không oanh động, những ngọn núi xung quanh ào ào nổ tung.
Sở Cuồng Nhân bị cỗ lực lượng này đánh lui mấy trượng.
"Cảnh giới Tôn giả, quả nhiên chiến lực bất phàm." Sở Cuồng Nhân vuốt cánh tay đang run lên, ánh mắt nóng lòng muốn thử.
Dựa vào thực lực bây giờ của hắn, Chiến Vương bình thường căn bản không phải đối thủ của hắn, cũng chỉ khi đối mặt với Tôn giả mới có tính khiêu chiến.
"Tu vi của tên gia hỏa này..." Sắc mặt Tôn giả tộc Lôi Chuẩn đột nhiên biến đổi, không phải tu vi của Sở Cuồng Nhân quá cao.
Ngược lại, hắn chỉ là một tên Động Hư mà thôi, kém xa tít tắp ông ta.
Ông ta là Tôn giả, cao hơn đối phương hai đại cảnh giới, nhưng khi đối mặt với tên gia hỏa Động Hư cảnh này, ông ta cảm thấy chiến lực của đối phương quá kinh khủng!
Đối cứng với Tôn giả cảnh mà lông tóc không tổn hao gì?
Rốt cuộc đây là thiên kiêu khủng bố từ đâu đến vậy !
"Chờ một chút." Tôn giả tộc Lôi Chuẩn giống nghĩ tới điều gì, nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, ánh mắt lộ ra một vệt hoảng sợ.
"Khí chất và tướng mạo siêu phàm thoát tục, cộng thêm tu vi bực này, ngươi là đại sư huynh của Huyền Thiên tông Sở Cuồng Nhân!" Tôn giả tộc Lôi Chuẩn cả kinh nói.
Sở Cuồng Nhân cầm kiếm, "Không sai."
Đặc điểm ngoại hình của hắn quá rõ ràng, bị người ta đoán được cũng không có gì lạ.
"Đi! !"
Biết được thân phận của Sở Cuồng Nhân, Tôn giả tộc Lôi Chuẩn không còn suy nghĩ đánh một trận với đối phương nữa, chỉ muốn mau chóng rời đi.
Ông ta không sợ Sở Cuồng Nhân, đối phương chỉ là một tên Động Hư cảnh mà thôi.
Nhưng người hộ đạo sau lưng đối phương, ông ta cực sợ!
Đó chính là Vô Thượng Chí Tôn a!
Tôn giả, Chí Tôn, kém một chữ, lại chênh lệch một trời một vực!
Đừng nói đến Vô Thượng Chí Tôn.
"Hiện tại ta lại không thể để ngươi đi được." Quanh người Sở Cuồng Nhân có đạo vận lưu chuyển, lượng lớn kiếm khí từ hư không sinh ra, hóa thành kiếm khí lớn.
Dị tượng Đạo Thể, Cửu Thiên Kiếm Ngục, mở!
Sở Cuồng Nhân dung nhập Kiếm Ngục vào không gian chi lực, năng lực phong tỏa của hắn đã tăng lên rất nhiều, ngay cả Tôn giả cũng không có không cách nào tuỳ tiện rời đi.
"Sở Cuồng Nhân, ta không cần bảo dược kia nữa, ngươi còn muốn thế nào!" Lôi Chuẩn Chí Tôn oán giận nói.
Sở Cuồng Nhân nhún vai, "Cũng không muốn thế nào, ta chỉ muốn đánh chết ngươi, hoặc bị ngươi đánh chết."
Nói xong, trên người hắn có đạo vận lưu chuyển, hai đạo dị tượng Đạo Thể Thiên Đạo Chi Kiếm, Thanh Liên Kiếm Ca cũng đã ngưng tụ mà ra.
Kiếm chi đạo vận cuồn cuộn, mãnh liệt tuôn ra giống như thủy triều!
Trong thời gian này, hắn tăng lên quá nhanh, ngay cả Thiếu Đế cũng không tiếp nổi mấy chiêu của hắn, dừng như hắn đã vô địch trong thế hệ trẻ tuổi.
Hắn cần một đối thủ để kiểm nghiệm thực lực của mình bây giờ, rất hiển nhiên, vị Tôn giả tộc Lôi Chuẩn trước mắt này là một lựa chọn không tồi.
"Thật sự xem ta là quả hồng mềm sao?" Tôn giả tộc Lôi Chuẩn thấy Sở Cuồng Nhân không có ý nhượng bộ, vô cùng phẫn nộ, lại lần nữa ra tay.
Đạo vận lôi đình bá đạo vờn quanh quanh người, từng đạo lôi đình màu bạc trắng nhảy lên hư không, từng đạo bổ về phía Sở Cuồng Nhân.
Mỗi đạo đều ẩn chứa uy lực không có gì sánh kịp, ngay cả Thiếu Đế Lôi Ngạo ngày trước bị Sở Cuồng Nhân chém giết cũng kém xa.
Đây là Tôn giả chi uy!
"Đến rất tốt." Sở Cuồng Nhân không lùi mà tiến tới, ba đại dị tượng đạo thể thi triển, trong cơ thể, tứ đại vô thượng căn cơ nở rộ thần quang sáng chói.
Một kiếm bổ ra, kiếm quang khủng bố thôn thiên phệ địa, là công phạt chi ý thuần túy nhất, là tuyệt thế đạo vận nhất kiếm phá vạn pháp!
Kiếm quang lướt qua, vô số lôi đình ầm ầm phá nát.
Cách đó không xa, lão giả mặc đạo bào vừa khôi phục như cũ nhìn thấy một màn này, trên mặt tràn đầy chấn kinh, "Người trẻ tuổi này thật khủng khiếp."
Một cái Động Hư lại có thể đánh cân sức ngang tài với một vị Tôn giả? !
Loại chuyện này, ông ta chưa từng gặp qua.
Oanh, oanh, oanh...
Kiếm quang màu tím và lôi đình màu trắng bạc liên tiếp va chạm, đạo vận vô cùng cường hãn quấn giao va chạm trong hư không, lộng lẫy chói mắt.
Uy năng khủng bố càng khiến sơn hà bốn phía ầm ầm nổ tung, phá nát.
Trong bóng tối, lần đầu tiên ba người hộ đạo nhìn thấy Sở Cuồng Nhân dốc toàn lực, ngay cả bọn họ cũng không khỏi trở nên khiếp sợ.
"Quá mạnh, thực lực của Thánh Tử quá mạnh, hiện tại hắn chỉ là một tên Động Hư cảnh, nếu tấn cấp lên Chiến Vương cảnh, Chí Tôn cảnh, sẽ bộc phát ra chiến lực kinh khủng bực nào?"
Trong hư không, nữ tử trung niên mặc trường bào màu trắng, đến từ Bạch Liên giáo khiếp sợ nói.
"Đúng vậy, chiến lực của phò mã đúng là khoáng cổ thước kim, tranh phong đế lộ thế này, chắc chắn hắn có thể đứng thứ nhất!"
Lão bà đến từ Thanh Vân vương triều nói.
Trên mặt Thất tổ lộ ra vẻ tự hào, "Đúng thế, các ngươi cũng không nhìn xem, hắn là đại sư huynh của Huyền Thiên tông ta a."
"Hiện tại cũng là phò mã của Thanh Vân vương triều ta."
"Cũng là Thánh Tử của Bạch Liên giáo ta nữa.”
Lão và và nữ tử trung niên bất mãn nói.
Bên ngoài hư không.
Sở Cuồng Nhân và Tôn giả tộc Lôi Chuẩn chiến đấu đến trình độ nước sôi lửa bỏng, thấy mình đánh lâu không xong, Tôn giả tộc Lôi Chuẩn cắn răng, lại lần nữa thúc giục Huyết Lôi chi pháp đả thương địch một nghìn tự tổn hại tám trăm.
Trong tiếng ầm vang, một cỗ lôi đình huyết sắc cuồng bạo vô biên bạo phát!
"Sở Cuồng Nhân, nhận lấy cái chết đi! !" Tôn giả tộc Lôi Chuẩn hét lớn, ngay sau đó, từng đạo lôi đình xen lẫn thành cái lưới huyết sắc kinh khủng.
Đạo vận lôi đình kinh người khóa chặt Sở Cuồng Nhân, để hắn khó mà tránh thoát, trong bóng tối, ba người hộ đạo đã chuẩn bị tùy thời xuất thủ.
Lúc này, chỉ thấy trường kiếm trong tay Sở Cuồng Nhân treo lơ lửng giữa trời, tay hắn nắm pháp quyết huyền diệu, một cỗ đạo vận vô cùng mênh mông hiển hiện ra.
Một tia sáng trắng từ trên người Sở Cuồng Nhân phun ra ngoài, trong hư không hiện ra từng đạo Bạch Liên, chính là Bạch Liên Tịnh Thế Thiên!
Bạch Liên vờn quanh hư không, từng đạo Huyết Lôi rơi lên trên Bạch Liên không ngừng tan rã, một lần nữa phân giải thành linh khí tiêu tán.
"Làm sao có thể! Đây là chiêu thức gì vậy!" Đồng tử của Tôn giả tộc Lôi Chuẩn co rụt lại, trên mặt tràn đầy rung động.
Mà trong hư không, trên mặt nữ tử trung niên hiện lên vẻ cuồng nhiệt, "Đây là Bạch Liên Tịnh Thế Thiên của Bạch Liên Thánh Vương, nghe đồn chiêu này có thể phân hóa linh lực, tan rã đạo vận, tịnh hóa tất cả, có vô thượng phòng ngự chi năng!"
"Không ngờ mấy ngày trước Thánh Tử mới lĩnh hội pháp môn này, hiện tại đã có thể vận dụng đến trình đồ nhuần nhuyễn như thế, quá cường đại, đúng là quá cường đại! !"
Lão bà và thất tổ cũng cảm thấy kinh ngạc, uy lực của Bạch Liên Tịnh Thế Thiên này đúng là khiến người ta phải kinh thán.
Khó trách qua nhiều năm như vậy vẫn không có ai lĩnh ngộ được, quá huyền diệu.
"Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật!" Sở Cuồng Nhân thừa dịp Tôn giả tộc Lôi Chuẩn rung động, cầm kiếm vung lên, kiếm quang cuồng bạo phun ra ngoài.
Kiếm quang lướt qua, hư không rung chuyển, Tôn giả tộc Lôi Chuẩn vội vã đánh ra một đạo Huyết Lôi ngăn cản, nhưng vẫn bị một chiêu này đả thương nặng.
"Đáng chết!" Tôn giả tộc Lôi Chuẩn luống cuống.
Nhưng thế công của Sở Cuồng Nhân liên miên bất tuyệt, phòng ngự có Bạch Liên Tịnh Thế Thiên, tiến công có Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, chiến lực cường hãn tuyệt luân.
Tôn giả tộc Lôi Chuẩn liên tục bại lui, liên tiếp bị thương.
Thấy đã đến lúc rồi, Sở Cuồng Nhân đột nhiên mở bàn tay ra, trong lòng bàn tay hiện ra vòng xoáy đen kịt, giống như một đầu cự thú há miệng lớn.
"Thao Thiết pháp! !"
Một tiếng quát nhẹ, một cỗ hấp lực to lớn từ lòng bàn tay Sở Cuồng Nhân bạo phát ra, khóa chặt Tôn giả tộc Lôi Chuẩn, sau đó hút vào.