Chương 226: Gói quà Trung Thu đặc biệt!
Trong phòng ký túc 307, sau khi Lữ Văn Sơn phân tích một cách cẩn thận xong, Trầm Thế Trung đột nhiên đâm một dao.
“Ơ?” Lữ Văn Sơn ngơ ngác nhìn Trầm Thế Trung.
Cách đối nhân xử thế của An Lương trong mắt Trầm Thế Trung là rất tốt, chỉ nội việc lắp đặt hệ thống tường năng lượng Tesla đời thứ 2, An Lương đã ôm trách nhiệm trước, cho là bộ hệ thống này là lựa chọn tiêu thụ của cậu.
Sau đó An Lương lại cùng dọn dẹp phòng ký túc với mọi người, xóa bỏ khó chịu cuối cùng trong lòng mọi người, trở nên thân thiết với mọi người.
Chỉ riêng điểm EQ mà An Lương lộ ra trong chuyện này, với lại cách xử lý công việc đã khiến Trầm Thế Trung không tin rằng An Lương có thể lộ ra những sai sót mà mà Lữ Văn Sơn đã nói.
“Tôi cảm thấy những sơ suất mà lúc nãy cậu nói Lương ca lộ ra, thực ra toàn là những sai sót mà cậu ta cố tình lộ ra cho cậu xem mà thôi.” Trầm Thế Trung nói rõ.
“Cậu nghĩ Lương ca ở tầng thứ nhất, cậu ở tầng thứ hai, cậu phát hiện ra sai sót của Lương ca, nhưng thực tế Lương ca ở tầng thứ ba, những sai sót mà cậu phát hiện ra đều là do Lương ca cố tình để cậu phát hiện, từ đó để cậu tin tưởng vào phán đoán của mình mà thôi.” Trầm Thế Trung tiếp tục nói.
Lữ Văn Sơn nhìn qua An Lương: “Không phải chứ Lương ca?”
An Lương cười gật đầu: “Thực ra là đúng, trước mặt diễn viên liên minh lâu năm như tôi, nhóc con cậu hơi non rồi, tôi cố tình đấy.”
“Tôi” Lữ Văn Sơn không biết nói gì, nhìn An Lương: “Đợi tôi nghỉ lễ về, chúng ta làm một trận rồi nói tiếp!”
“Không có vấn đề!” An Lương gật đầu khẳng định: “Tìn hiểu chút về thần rượu Thịnh Khánh không?”
“Tôi tin cậu mới lạ!” Lữ Văn Sơn thể hiện sự ngoan cố cuối cùng.
Mọi người nói chuyện phiếm một chút, rồi ai nấy chơi điện thoại, chơi game của mình, An Lương rảnh rỗi xem livestream của Dương Mậu Di, livestream của tiểu hồ ly tinh này vẫn như cũ, chẳng được gì cả, cậu cũng không có ý định tặng quà.
0 giờ sáng.
An Lương đang học kiến thức liên quan đến chứng khoán Mỹ, Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đột nhiên lại ra tín hiệu.
‘Hôm nay là Tết Trung Thu, chúc ký chủ Tết trung thu vui vẻ, Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng sẽ tặng cho ký chủ một gói quà chúc phúc!’
‘Gói quà chúc phúc Tết Trung Thu: trước khi ký chủ mở ra, vui lòng hoàn thành một việc mà ký chủ cảm thấy có ý nghĩa trong tết trung thu.’
‘Chú ý đặc biệt: phần thưởng của món quà chúc Tết Trung Thu, sẽ có liên quan đến việc làm ý nghĩa mà ký chủ hoàn thành.’
An Lương kiểm tra tin nhắn mà Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng gửi tới. Tết Trung Thu còn có gói quà chúc phúc nữa à, đúng là Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.
Còn về việc có ý nghĩa…
An Lương âm thầm suy nghĩ, làm việc có ý nghĩa trong Tết Trung Thu hả?
7 giờ sáng, An Lương lại một lần nữa ra dậy đúng giờ, ba cậu bạn cùng phòng đúng là còn đang ngủ, dù gì tối qua bọn họ chắc cũng phải hai ba giờ mới ngủ đi?
Sau khi rửa mặt sơ qua, An Lương đến căng tin số hai, tuy rằng số tiền An Lương đang nắm trong tay đã quá một mục tiêu nhỏ, nhưng cậu không có bệnh hoàng tử hống hách gì cả, không cảm thấy ăn đồ ăn căng tin có vấn đề gì.
Đối với An Lương mà nói, trong nhà hàng Michelin đẳng cấp với số tiền trung bình hơn vạn, cậu có thể bình tĩnh ung dung mà ăn uống, ăn căng tin như sinh viên bình thường cậu cũng có thể đối mặt thản nhiên.
Trong tư tưởng của An Lương không phải vì có tiền là cậu phải ăn sung mặc sướng, một bữa ăn sáng cũng phải phải thiết kế riêng hoặc là đầu bếp đẳng cấp gì đó nấu mới được.
Cái đó là làm màu được chứ?
Trong căng tin số hai, An Lương lại gặp Bạch Nguyệt lần nữa. Người này lại ăn cháo trắng và một cái màn thầu, cộng thêm moịt bát dưa chua miễn phí, bữa ăn như thế này chỉ cần một tệ mà thôi.
Nhưng bữa ăn như vậy hoàn toàn không có dinh dưỡng!
Kỳ vọng dinh dưỡng từ cháo trắng và màn thầu hả?
Bạch Nguyệt chỉ cao 1m55, cân nặng chưa tới 40 kg, đều là có nguyên nhân cả!
An Lương vẫn gọi hai phần há cảo, bốn quả trứng luộc và một bát cháo bát báo như thường lệ, cậu bưng khay đồ ăn đến trước mặt Bạch Nguyệt, xem thuộc tính của Bạch Nguyệt trước, độ hảo cảm của người này lại tăng lên hai điểm, từ 60 điểm thành 62 điểm rồi.
“Bạn học Bạch Nguyệt, mình có chuyện muốn nhờ cậu!” An Lương chủ động nói.
Bạch Nguyệt vốn cúi đầu, cô biết An Lương là ai, cũng biết An Lương rất có tiền, vì chuyện mà An Lương lắp máy lạnh hơn 20 mấy vạn ở trên trang của trường, cô cũng biết.
Trong mắt Bạch Nguyệt, cô và An Lương là người của 2 thế giới khác nhau, nên lúc mà An Lương bước qua, Bạch Nguyệt vẫn đang cúi đầu ăn cơm, cô không cảm thấy mình có thể có giao thiệp gì với An Lương.
Nghe An Lương có việc phải nhờ mình, cô mới ngẩng đầu lên nhìn An Lương.
“Đây đây đây, ăn há cảo trước, trứng gà cũng cho cậu, hối lộ cậu trước rồi mình mới dễ nói chuyện.” An Lương nói một cách rộng rãi.
Nếu người khác mời Bạch Nguyệt ăn đồ ăn, chắc chắn Bạch Nguyệt sẽ từ chối, nhưng cô không từ chối An Lương, bởi vì cô không cảm thấy An Lương có ý gì là xem thường cô, hoặc là chế giễu cô cả.
Tâm tư của Bạch Nguyệt rất nhạy cảm, điều kiện gia đình của cô đúng là rất tệ, từ đó tạo nên tâm lý cực kỳ tự ti của Bạch Nguyệt.
Có thể cô cảm thấy thế giới của mình và An Lương cách xa nhau quá, căn bản là cô không cảm thấy An Lương có gì xem thường cô, nên cô cứ ăn trong âm thầm, giống y chang như lần trước.