Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 270: Quà tặng: Phòng đàn tư nhân!

Chương 270: Quà tặng: Phòng đàn tư nhân!
An Lương hứng lấy tình huống lần đầu tiên nhiệm vụ thất bại.
Tuy rằng nhiệm vụ thất bại, nhưng trong lòng của cậu vô cùng vui vẻ, bởi vì lựa chọn mà Trần Tư Vũ đưa ra đã nói rõ vẻ đẹp tâm hồn của Trần Tư Vũ.
E rằng tuyệt đại đa số người không thể làm ra được quyết định giống như cô ấy.
An Lương nói thật, cậu không làm được!
Trần Tư Vũ lựa chọn như vậy khiến An Lương càng thích Trần Tư Vũ, có ai lại không muốn người mình thích thuần khiết thiện lương như vậy chứ?
"Ừ, Tư Vũ, anh nghe lời em, em cố lên!" An Lương đáp ứng nói.
"Tư Vũ, em giỏi quá!" An Lương khích lệ.
Gương mặt của Trần Tư Vũ đỏ bừng, nếu khi An Lương khích lệ cô không biến thành An Lộc Sơn, như vậy hẳn tốt hơn nhỉ?
An Lương cũng không đi quá giới hạn, dù sao đây cũng là phòng đàn!
"Tư Vũ, đi theo anh!" An Lương kéo Trần Tư Vũ rời khỏi phòng đàn.
Trần Tư Vũ hừ nhẹ nói: "Anh vừa mới đồng ý với cô Tôn để em được luyện đàn nhiều hơn đấy, kết quả hiện tại đã quên rồi sao?"
"Đương nhiên không quên!" An Lương đáp: "Anh cho em một bất ngờ!"
"Hả?" Trần Tư Vũ nghi hoặc.
"Đợi lát nữa em sẽ biết!" An Lương không nói rõ trước, cậu kéo Trần Tư Vũ đi ra bãi đỗ xe ngoài trời, trên đường đi đã làm cho thanh xuân của một đám đàn anh đàn em kết thúc.
Lần này An Lương không để Trần Tư Vũ lái xe, cậu để Trần Tư Vũ ngồi ở ghế lái phụ, sau đó đi thẳng tới chung cư quốc tế Vân Cảnh.
Chung cư quốc tế Vân Cảnh khá gần Học viện m nhạc Quốc gia, đặc biệt khoảng thời gian hơn mười giờ sáng này xe cộ khá ít, An Lương chỉ tốn mười hai phút đã tới được chung cư quốc tế Vân Cảnh.
Trần Tư Vũ không chỉ từng một lần đi ngang qua chung cư quốc tế Vân Cảnh nên đương nhiên cô biết chung cư quốc tế Vân Cảnh, gương mặt của cô lập tức đỏ bừng.
Chiếc Ferrari 812 SuperFast màu đỏ lại một lần nữa dừng lại trước lối đi vào bãi đỗ xe chung cư quốc tế Vân Cảnh, An Lương dẫn theo Trần Tư Vũ đi vào sảnh chính, sau đó đi lên thang máy.
Lên đến phòng số 6 của tầng tám mươi tám, An Lương nhắc nhở: "Em nhắm mắt lại trước đi!"
Trần Tư Vũ thành thành thật thật nhắm mắt lại, An Lương dùng vân tay mở cửa trước, sau đó che mắt của Trần Tư Vũ lại, dẫn Trần Tư Vũ bước vào phòng. Khi đi thẳng đến trước mặt chiếc đàn dương cầm ở trong phòng khách, An Lương mới buông lỏng tay.
"Em có thể mở mắt chưa?" Trần Tư Vũ hỏi.
"Đương nhiên rồi!" An Lương trả lời khẳng định.
Trần Tư Vũ mở to mắt, khi nhìn thấy chiếc đàn dương cầm trước mắt, cô lập tức kinh ngạc kêu lên: "A!"
"Ha ha, em thích món quà này không?" An Lương hỏi.
Trần Tư Vũ không che giấu chút nào gật đầu, cô thật sự rất thích.
"Đây là chiếc đàn piano năm ngoái Steinway và trường chúng em hợp tác kỷ niệm tròn ba mươi lăm năm, đúng lúc năm đó Steinway mở cửa hàng ở Bắc Kinh, em đã đi xem qua chiếc đàn piano này, giá cao tới một trăm chín mươi tám vạn!"
Chiếc đàn piano này phiên bản kỷ niệm loạt diễn sinh dòng Steinway D, dòng D được ngân hàng quốc gia bán với giá một trăm sáu mươi lăm vạn, phiên bản kỷ niệm diễn sinh còn nâng giá cả tới mấy chục vạn cũng không chừng!
Trong lòng An Lương âm thầm giơ ngón cái like với ba người anh em Vân Hải Dương!
Một chiếc đàn piano có lẽ đã xuất hiện tác dụng mang tính quyết định rồi nhỉ?
Nếu cứ thế để Trần Tư Vũ vào ở trong chung cư quốc tế Vân Cảnh, cho dù là thi thoảng tới, có lẽ Trần Tư Vũ cũng sẽ không đồng ý, nhưng nếu có chiếc đàn này ở đây, Trần Tư Vũ tất sẽ đáp ứng.
An Lương nhân cơ hội đưa thẻ vào cửa ra. "Đây là thẻ ra vào chung cư quốc tế Vân Cảnh, chính là tích hợp một thể thang máy, cửa phòng, đợi lát nữa thêm vân tay của em trên cửa, thẻ ra vào và di động đồng bộ, về sau không cần mang thẻ cũng vẫn ra vào được."
"Hả?" Trần Tư Vũ sửng sốt một chút.
"Căn nhà này đã thuộc về chúng ta rồi!" An Lương dùng từ 'chúng ta', ý nghĩa là bao gồm cả Trần Tư Vũ trong đó.
Gương mặt của Trần Tư Vũ lập tức đỏ bừng, cô cúi đầu không nói lời nào.
"Không phải em còn phải cạnh tranh sao?" An Lương tiếp tục nói: "Nếu không hẹn được phòng đàn của trường trước thì có thể tới đây đánh đàn, dù sao chiếc đàn piano này cũng là để chuẩn bị cho em!"
Trần Tư Vũ bỗng nhiên nở nụ cười, An Lương ngược lại đã tự hiểu được!
Cô không do dự mà nhận lấy thẻ ra vào, sau đó nhìn An Lương nói: "Cảm ơn!"
An Lương không khách khí, anh một lần nữa hóa thành An Lộc Sơn.
Lúc này An Lộc Sơn càng hung mãnh hơn một chút.
"An Lương, đừng mà!" Trần Tư Vũ khẽ nói.
An Lương chậm rãi ngẩng đầu ngừng động tác, gấu trúc không có mùi vị của thanh nịnh tuyết lê rồi.
Nếu Trần Tư Vũ đã kêu ngừng, tuân theo nguyên tắc không chủ động, An Lương lựa chọn tha cho Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm, khi gấu trúc thất thủ, Trần Tư Vũ mới bừng tỉnh phát hiện, dường như cô đi theo An Lương vào khu nhà quốc tế Vân Cảnh này gần như là dê vào miệng cọp rồi?
Trần Tư Vũ vốn đã tính đến trường hợp xấu nhất, nhưng hiện tại An Lương lại nghe lời cô mà ngừng lại, trong lòng cô đều là mật ngọt, giống như lúc trước khi cô lựa chọn cạnh tranh công bằng, khiến An Lương càng thích cô hơn. Hiện tại An Lương chủ động khắc chế, cũng đồng thời khiến cho Trần Tư Vũ càng vừa lòng với An Lương hơn.
Hai người ngồi trên ghế sô pha, Trần Tư Vũ rúc vào trong lòng của An Lương: "Chờ thêm chút nữa, được không?"
An Lương vân vê tóc của cô đáp: "Ừ!"
Trần Tư Vũ nở nụ cười: "Lần này, em nhất định sẽ giành chiến thắng, em nhất định sẽ thắng được Mộc Tâm Mĩ và Lý Kha, đợi em lên sóng truyền hình đài quốc gia, đợi em biểu diễn phiên mời rồi, anh lại tới, được không?"
"Được!" An Lương đáp lại.
Còn như Trần Tư Vũ thua?
Đừng, đừng, đừng!
Miệng quạ đen!
Loại chuyện này phải tin tưởng Trần Tư Vũ! Cho khất!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất