Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 278: Quay ngược thời gian về lại hai mươi năm!

Chương 278: Quay ngược thời gian về lại hai mươi năm!
Khi An Lương và Trần Tư Vũ trở lại phòng số một thì Tiền Tiểu Cương lại bắt đầu chế giễu.
“Tôi lừa người ta cái gì cơ?” An Lương hỏi vặn.
Tiền Tiểu Cương đáp: “Chị dâu mới vừa đi vào nhà vệ sinh, cậu đã lập tức đi theo, nhà vệ sinh ở Thập Tam Tiên Sinh vốn nổi tiếng là rộng, chúng tôi còn cá cược với nhóm Tiểu Tập Mỹ xem thử khi nào Lương ca mới quay lại.”
An Lương cười mắng: “Lũ các cậu đúng là bọn háo sắc!”
Thằng trẻ trâu này thế mà dám ám chỉ cậu yếu sinh lý à?
Muốn ói!
“Vừa nãy xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn ở trong nhà vệ sinh.” An Lương nói rõ tình huống, thuật lại chuyện Trần Tư Vũ bị một tên thần kinh bắt chuyện ở sân bay, sau đó lại gặp lại tên thần kinh kia.
Tiền Tiểu Cương nghe xong bèn đứng lên: “Cái con mẹ gì vậy! Tên nào dám phách lối thế? Đi thôi Lương ca, để chúng tôi dạy dỗ nó lần nữa!”
An Lương khoát tay ngăn cản: “Thôi bỏ đi, tôi thấy tên thần kinh kia uống nhiều rượu lắm, khoan dung bỏ qua cho hắn đi.”
Trần Tư Vũ tán thành: “Anh ta cũng chưa làm gì cả, Lương ca còn đấm anh ta một cái, thôi bỏ qua đi.”
Khi ở trước mặt bạn bè, Trần Tư Vũ cũng gọi An Lương là “Lương ca”.
“Được rồi, được rồi, coi như số thằng ranh kia may đi!” Tiền Tiểu Cương nói.
Vân Hải Dương tán thành: “Đấy là chị dâu tốt bụng, chứ không thì để chúng tôi dạy dỗ cho cái thằng ranh kia một bài học!”
Lý Tồn Viễn cảm thán nói: “Cứ như chúng ta xung khắc với Thập Tam Tiên Sinh ấy nhỉ? Lần nào tới là lần đấy có vấn đề?”
Hình như thật sự là như vậy?
Quản lý marketing Tiểu Điền ở bên cạnh sắp khóc rồi đây.
Cái gì mà xung khắc với Thập Tam Tiên Sinh chứ?
Đám đại gia này có sức tiêu xài cực kỳ cao, nếu như họ mà nghĩ rằng mình xung khắc với Thập Tam Tiên Sinh rồi chi tiền sang một quán bar khác thì chẳng phải Tiểu Điền khóc đến chết mất thôi sao?
An Lương trêu bảo: “Anh Viễn, anh đừng nói nữa, anh mà nói thêm câu nào chắc Tiểu Điền khóc luôn đấy!”
“Ha ha ha!” Lý Tồn Viễn cười ra tiếng.
Đang lúc mọi người cười đùa, Giả Đức Văn quay về phòng số năm, anh ta kêu gọi đám bạn xấu chỉ về phòng số một: “Các anh em, tôi vừa đi vệ sinh thì lúc nãy bị thằng ranh còn hôi sữa phòng bên kia gây sự, chúng ta sang đấy thăm hỏi nó cái!”
Đám bạn xấu được Giả Đức Văn hô hào kêu gọi này đương nhiên là tay sai kêu đâu đánh đó của Giả Đức Văn, nghe lí do của Giả Đức Văn thì cả đám lập tức phẫn nộ nói.
“Đi xem xem, cho nó biết mặt!”
“Con chó sủa bậy mà cũng dám phách lối với cậu Giả!”
“Chờ lát nữa đập vỡ đầu nó!”
Đám bạn xấu hô hào.
Giả Đức Văn mang theo năm tên bạn xấu đi về phòng số một, vì muốn tăng thêm khí thế, Giả Đức Văn còn xách theo một chai bia nhỏ 330ml để trông mình càng hổ báo hơn.
Nhưng mà hình như chai bia hơi nhỏ thì phải?
Trong bầu không khí náo nhiệt ở phòng số một, khi mọi người đang cười đùa thì Giả Đức Văn dẫn theo năm tên bạn xấu tới.
Quản lý marketing Tiểu Điền vừa thấy Giả Đức Văn là biết không phải người tốt lành gì. Tiểu Điền am hiểu xem mặt lựa lời nên lập tức đi lên đón, thái độ khiêm nhường hỏi: “Chào đại ca, xin hỏi anh có chuyện gì vậy?”
Giả Đức Văn vừa thấy Tiểu Điền là biết đối phương chỉ là nhân viên marketing, anh ta hừ lạnh một tiếng: “Cút ngay!”
Ở tình huống bình thường chắc chắn Tiểu Điền sẽ nhường đường ngay, dù sao Thập Tam Tiên Sinh bọn họ nổi danh là đứng trung lập, giữa khách hàng có ân oán thì khách hàng phải tự mình giải quyết.
Nhưng đám người An Lương này là đám nhà giàu!
Nói thí dụ như hôm nay, đám người An Lương này tới là gọi ngay mẻ rượu lớn Armand de Brignac Brut Gold, vốn là Giả Đức Văn muốn giả vờ lòe thiên hạ gọi mấy chai Champagne Armand de Brignac Brut Gold, ai dè lại phát hiện đám An Lương còn gọi trước cả rồi.
Nhà giàu luôn luôn được ưu đãi!
“Đại ca à, có chuyện gì mình cứ nói đã, có vấn đề gì chúng ta trao đổi một chút đã, chúng ta...”
“Bốp!”
“Choang!”
Tiểu Điền chưa nói xong đã bị Giả Đức Văn dùng chai bia nhỏ đập vào đầu. Trong mắt Giả Đức Văn, chỉ là một nhân viên marketing nho nhỏ mà cũng muốn lải nhải với anh ta, đó chẳng phải là ra oai phủ đầu à?
Giả Đức Văn đập chai bia xuống làm Tiểu Điền ngất luôn!
Đám bạn xấu mà Giả Đức Văn mang tới cũng gần như uống cả đống rượu rồi, thấy Giả Đức Văn oai phong như vậy thì ồn ào dồn dập tán dương Giả Đức Văn, khiến Giả Đức Văn hơi có cảm giác lâng lâng sung sướng.
“Mày tên là An Lương, đúng không?” Giả Đức Văn cầm nửa chai bia vỡ, trông dáng vẻ khí phách lắm.
An Lương nhìn chằm chằm Giả Đức Văn, anh còn có tâm trạng nói đùa: “Tồn Viễn, thủ đô các cậu xảy ra chuyện gì thế này, đột nhiên tôi có cảm giác như thể mình xuyên không quay ngược thời gian lại hai mươi năm trước. Anh Bào người ta ở Thịnh Khánh mình hai mươi năm trước chắc cũng như khung cảnh bây giờ.”
Thịnh Khánh hai mươi năm trước.
Bị điên hả!
Tiền Tiểu Cương nhìn chằm chằm Giả Đức Văn, cậu ta cau mày tự hỏi, cậu ta thấy người này hơi quen, cứ có cảm giác như đã gặp ở đâu rồi.
Lý Tồn Viễn cũng nhìn Giả Đức Văn, mặt cậu ta tối sầm lại, không giận nhưng cũng nghiêm túc mà nói: “Người anh em à, chơi cái trò bợm rượu quậy phá gì đấy?”
Vân Hải Dương giễu cợt nói: “Năm nào rồi còn cầm chai bia dọa người ta?”
Tiền Tiểu Cương lờ mờ nhớ lại thông tin của Giả Đức Văn, cậu ta dò hỏi: “Có phải anh đến từ Tây Sơn không? Tên gì mà Giả ấy nhỉ, Giả Tự Đạo hay là Giả Tư Đinh nhỉ?
“...” Giả Đức Văn nhìn chằm chằm vào Tiền Tiểu Cương.
Giả Tư Đinh?
Có phải còn muốn gọi Đỗ Hữu Minh không?
Giai điệu âm nhạc chuẩn bị vang lên nữa rồi đấy!
Giả Đức Văn cảm thấy Tiền Tiểu Cương đang làm nhục anh ta!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất