Chương 360: Tập đoàn hoàng kim Hợp Thắng Cùng Thắng.
Mười giờ đêm.
Trần Tư Vũ yên tĩnh chìm trong giấc ngủ, An Lương im lặng tính toán, chẳng lẽ đây là phần thưởng của nhiệm vụ đặc thù?
Theo tình hình lúc nãy, tâm tính của cô ấy quả thực đã có chút thay đổi.
An Lương đi tới phòng khách, ngồi trên ghế Salon xem xét tin tức mà công ty an toàn Nhân Nghĩa mang tới, sau đó gửi một tin nhắn tới nhóm chat của đám bạn ở Đế Đô.
'An Lương: @Tất cả mọi người: Ăn khuya ăn khuya! Mọi người đi ăn xiên nướng không? Cật heo xiên nướng thì sao?'
'Tiền Tiểu Cương: Lương ca bị chị dâu ép khô à?'
'Vân Hải Dương: Cơm tối cũng không ăn, tôi nghi Lương ca đã gầy như que củi rồi?'
'Lý Tồn Viễn: Không thành vấn đề. Ăn xiên cũng được, chỗ cũ nhé?'
'An Lương: Chỗ cũ, các cậu phát định vị đi, tôi không biết đường.'
'Tiền Tiểu Cương: 【Vị trí】'
'Tiền Tiểu Cương: Lên đường lên đường đi ăn xiên nào!'
'Vân Hải Dương: Tôi cũng phải bồi bổ thêm chút!'
An Lương để lại lời nhắn cho Trần Tư Vũ sau đó lái xe tới địa điểm định sẵn, đến gần 11 giờ đêm, An Lương cũng là người cuối cùng tới nơi.
Vân Hải Dương chào hỏi đầu tiên: “Mau mau mau Lương ca, tới nhanh hơn một chút, bọn tôi gọi một chục xiên cật rồi, lát nữa cậu ăn nhiều chút.”
An Lương bất lực xì một hơi.
Hôm nay Trần Tư Vũ có chút chủ động, tổng cộng lại An Lương đã biểu diễn tài năng tận ba lần, một lát nữa ăn nhiều cật hơn chút cũng không có vấn đề gì đúng không? Sau khi An Lương ngồi xuống, Lý Tồn Viễn mở miệng nói: “Lương ca, tin tức chúng tôi chuyển tới cậu thấy rồi chứ?”
An Lương gật đầu: “Ừ, thấy rồi, vô cùng cảm ơn các anh em đã ủng hộ.”
“Chuyện đôi bên cùng có lợi như thế phải làm chứ!” Tiền Tiểu Cương đáp. “Đúng rồi Lương ca, tiếp theo chúng ta hành động như thế nào?”
“Chúng ta cùng nhau phối hợp tác chiến, các cậu đi xử lý vấn đề vị trí và bờ bến, tôi đi xử lý vấn đề bên Hoàng Tuấn Phong. Đúng rồi, các cậu chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta đi đăng ký một công ty có thể dùng để nhận quyền sở hữu mỏ vàng Linh Khúc.” An Lương nói rõ.
“Không thành vấn đề, những chuyện này ba nhà bọn tôi có thể bắt đầu xử lý, một khi Lương ca cậu có thể xác định được tình huống của Hoàng Tuấn Phong là chúng ta có thể xử lý toàn bộ vấn đề rồi.” Lý Tồn Viễn nói.
An Lương lặng lẽ gật đầu, đây chính là sự khác biệt giữa có cơ sở và không có cơ sở.
Nếu để An Lương tự mình xử lý?
Thông qua công ty an toàn Nhân Nghĩa quả thực có thể xử lý nhưng nhất định sẽ lưu lại vết nhơ, dù không ai cầm được chuôi hay không có bất cứ chứng cứ nào cũng có thể ảnh hưởng tới danh tiếng.
Giống như lần trước An Lương xử lý Giả Đức Văn vậy, nếu An Lương không đổi mình thành người bị hại thì cũng sẽ bị tổn hại danh tiếng.
Từ nhỏ An Thịnh Vũ đã dạy An Lương, tiền kiếm được là vô tận, chính vì vậy An Lương tình nguyện chia sẻ cơ hội hợp tác.
Ăn một mình?
Thực sự không sợ bị nghẹn à?
“Cái chuyện đó mai là có thể giải quyết rồi, trước hết chúng ta phải nghĩ tên cho công ty dùng để cướp quyền thừa kế mỏ vàng đã, các cậu có ý kiến gì không?” An Lương hỏi.
An Lương đã sắp xếp công ty an toàn Nhân Nghĩa xử lý chuyện của Hoàng Tuấn Phong, nếu như không có gì bất ngờ thì mai sẽ có kết quả.
Tiền Tiểu Cương là người phát biểu đầu tiên. “Chuyện này là bốn người chúng ta liên kết lại, tôi thấy gọi là “Đại Tứ Hỉ” thì sao?”
“...” An Lương cạn lời.
“...” Lý Tồn Viễn đưa đôi mắt liều chết nhìn Tiền Tiểu Cương.
“...” Vân Hải Dương cũng bất lực chửi thầm.
Đại Tứ Hỉ?
Chơi mạt chược nhiều quá à?
Vân Hải Dương đáp: “Lương ca nói còn có Ngũ gia, cũng chính là Hoàng gia, gọi “Đại Tứ Hỉ” có phải có chút không ổn không?”
Tiền Tiểu Cương suy nghĩ một hồi mới gật đầu: “Hình như cũng có hơi quá đáng.”
Lý Tồn Viễn đưa ra một đề nghị: “Nếu chúng ta hợp tác mới có thể cùng nhau được lời, mình nghĩ “Tập Đoàn hoàng kim Cùng Thắng” thì sao?”
Vân Hải Dương: “Có chắc là được không?”
An Lương ở bên cạnh sửa lại một chữ: Hợp Thắng Cùng Thắng chứ?”
“Để tôi bảo người kiểm tra.” Lý Tồn Viện đáp, ngay sau đó gửi tin nhắn đi.
Đêm muộn thế này còn có người hỗ trợ tra cứu, không thể phủ nhận người này nằm trong mạng giao thiệp của Lý Tồn Viễn.
Chưa được mấy phút, An Lương ăn ba xiên cật, Lý Tồn Viễn đã trả lời: “Hợp Tác Cùng Thắng quả nhiên đã bị dùng nhưng Hợp Thắng Cùng Thắng thì có thể, chúng ta dùng cái này nhé?”
“Ừ! Cổ phần của ba người ghi thẳng bằng tên của ba người có vấn đề gì không? Tôi không quen những người khác, chỉ biết ba người các cậu nên chỉ tiếp nhận phương thức hợp tác như vậy.” An Lương nói.
“Không thành vấn đề!” Vân Hải Dương đáp lời.
Lý Tồn Viễn cũng gật đầu.
Tiền Tiểu Cương khách khí đáp lại: “Cảm ơn Lương ca. Nếu như không có cái cậu nói, tôi đoán có khi cổ phần nhà tôi lại phải để tên hai ông anh mất rồi ấy chứ?”
Vân Hải Dương bên cạnh xì một tiếng: “Hai anh của cậu ta đều đần độn ồn ào!”
Anh ruột bị chửi nhưng Tiền Tiểu Cương chẳng những không giận mà còn phụ họa: “Nói hay! Hai người bọn họ đều đần độn ồn ào! Tới đây Lương ca, chúng ta cùng uống, lần nữa cảm ơn cậu.”
An Lương nâng ly lên cụng cùng Tiền Tiểu Cương, hai người uống một hơi cạn sạch.
Chính vào lúc An Lương buông ly rượu xuống, một giọng nói quen thuộc truyền tới.
“Ái chà, đây không phải là máy mài dao (Cương Súc) sao?”
An Lương nhìn về phía nơi phát ra tiếng nói, lại là tên nhà họ Vương, Vương Thụy!
“Vương Nhị Cẩu chết tiệt, anh cút ra xa cho ông đây, ông đây nhìn thấy anh là phát phiền!” Tiền Tiểu Cương hừ hừ mắng lại.
Lại có thêm một giọng nam truyền tới: “Nói với ai mà ông đây ông đây, còn lớn bé không?” Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt của Tiền Tiểu Cương khẽ biến đổi.