Chương 435: Tài xế già gặp vấn đề mới!
Người xưa có câu: "Đàn ông có tiền sẽ hư, đàn bà hư sẽ có tiền."
Nhưng với thời buổi hiện nay thì câu này sai hoàn toàn!
Đàn ông không có tiền sẽ không hư?
Đàn bà hư cũng không chắc chắn là sẽ có tiền!
Học viện múa của Ninh Nhược Sương vẫn luôn là nơi hứng chịu tai hoạ nặng nề. Cứ mỗi dịp cuối tuần, lại có rất nhiều siêu xe đến đón "bạn gái" đậu trước cổng trường, nếu không thể giữ vững lí trí thì đúng là không thể chịu nổi.
Suy cho cùng, thời nay là thời đại vật chất phong phú!
Ninh Nhược Sương có thể chịu đựng được áp lực của các bạn bè xung quanh, nhưng cô lại không thể cưỡng lại sự hấp dẫn của An Lương.
Trong quan hệ tình cảm, nếu đã độc thân lâu năm sẽ xuất hiện một hiện tượng đặc biệt, dù là nam hay nữ đều sẽ dễ có tình cảm với người yêu của bạn.
Lấy một chàng trai làm ví dụ, nếu bạn của chàng trai đó có một cô bạn gái tuyệt vời, thì chỉ cần hai bên tiếp xúc với nhau nhiều chút, chàng trai độc thân sẽ lập tức có 18 khả năng thích bạn gái của người bạn.
Tình trạng như vậy vô cùng phổ biến!
Điều này cũng đúng với các cô gái, thử lấy An Lương, Trần Tư Vũ, Ninh Ngược Sương làm ví dụ, An Lương là bạn trai của Trần Tư Vũ, Trần Tư Vũ thường xuyên dẫn An Lương tới gặp Ninh Nhược Sương, Ninh Nhược Sương lại chưa từng có bạn trai.
An Lương lại vừa lúc thoả mãn hết thảy những điều kiện của một mẫu hình bạn trai lý tưởng.
Vì thế, tâm lý Ninh Nhược Sương dần dần thay đổi một cách âm thầm.
Là vì hiện tượng tình cảm đặc biệt như vậy nên mới có câu: "Phòng cháy, phòng trộm, phòng bạn thân!"
Bởi vì bạn thân thật sự rất nguy hiểm!
Sau bữa tối, khi Trần Tư Vũ đang dọn dẹp bàn trà, cô nhắc nhở: “An Lương, anh nhớ bế Nhược Sương vào phòng đấy.”
"Ừm.” An Lương đáp.
Ninh Nhược Sương lại đáp trước: "Tư Vũ, mình muốn nghe cậu đánh đàn.”
Trần Tư Vũ nhanh chóng dọn xong bàn trà, sau khi rửa tay xong, cô ngồi xuống trước chiếc đàn piano Steinway rồi bắt đầu chơi một bản nhạc. Còn An Lương thì ngồi trên sô pha lướt điện thoại đọc tin tức.
Ba người Lý Tồn Viễn đang gửi ảnh vào nhóm chat bạn thân Đế Đô, toàn là mèo Ba Tư tóc vàng mắt xanh, một người trong số đó trông rất đặc biệt, nhìn tựa như yêu tinh, da trắng y như tuyết.
An Lương dùng Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp của hệ thống người chiến thắng cuộc sống quét thông tin của cô gái đó.
Noah Cora:
Tuổi: 18
Chiều cao: 177cm
Cân nặng: 53kg
Điểm nhan sắc: 89
Dáng người: 96
Đặc thù: 70
Thiện cảm: 99
Đệt!
Vốn là giai nhân, sao lại làm tặc?
Noah Cora này chỉ thiếu một điểm nữa thôi là đã đặt đến trình độ “vạn người mới có một người”, dáng người cũng rất chuẩn, nhưng điểm đặc thù thì chỉ có 70.
Còn về phần thiện cảm 99 điểm, chẳng lẽ không giống bình thường sao?
“Ông lớn!” Trần Tư Vũ đi tới chỗ An Lương: "Đang xem gì đấy, gọi anh hai tiếng mà anh chẳng nghe.”
An Lương chủ động đưa điện thoại cho Trần Tư Vũ xem: “À, bọn Tồn Viễn lại đang làm màu, hôm nay còn tính đem vinh quang về cho Tổ Quốc, anh đang phê bình bọn họ đây!”
Trần Tư Vũ xem ảnh của Noah Cora, cô khen một câu: "Xinh quá!"
"Nhược Sương, cậu thấy cô bé này có xinh không?” Trần Tư Vũ cầm điện thoại của An Lương đến cho Ninh Nhược Sương xem.
Ninh Nhược Sương phát hiện ra một chi tiết, An Lương có thể dễ dàng đưa điện thoại cho Trần Tư Vũ sao?
Chuyện này…
Thật là ghen tị!
Kiếp trước Trần Tư Vũ này đã cứu cả dải Ngân Hà hả?
"Đúng là xinh thật, ai vậy?” Ninh Nhược Sương tò mò.
"Ở quán bar!” Trần Tư Vũ hừ nói: "Có phải ông lớn nhà chúng ta cũng rung động rồi không?”
An Lương phủ định ngay, “Anh không thích!”
"Hửm?” Trần Tư Vũ nghi ngờ nhìn An Lương.
“Tư Vũ à, anh cần phải phổ cập cho em một chút kiến thức khoa học về động tác trong phim tình cảm nghệ thuật Trung Tây một cách kỹ càng mới được. Còn về ba người Tồn Viễn thì… haiz! Một lời khó nói hết được!” An Lương đáp.
Tuy rằng Trần Tư Vũ chẳng hiểu An Lương nói gì, nhưng cô có cảm giác An Lương đang làm màu!
Gần 10 giờ tối, An Lương bế Ninh Nhược Sương vào phòng ngủ chính. Vừa vào cửa đã gặp ngay vấn đề nan giải.
Ninh Nhược Sương muốn đi vệ sinh!
Chuyện này…
Mặc dù nhà vệ sinh trong phòng ngủ chính là dạng bồn ngồi, nhưng sao có thể để Ninh Nhược Sương tự đi vào được?
Đúng là tài xế già gặp vấn đề mới, An Lương suy nghĩ một hồi mới nói: "Tôi bế cô vào, rồi để Tư Vũ giúp cô nhé. Xong xuôi tôi lại bế cô ra được không?”
Ninh Nhược Sương đỏ mặt gật đầu.
An Lương bế Ninh Nhược Sương vào nhà vệ sinh theo kế hoạch, may là nhà vệ sinh cũng rộng rãi, An Lương cũng đã biểu diễn tài nghệ xoay ngang nhiều lần trong nhà vệ sinh nên anh bế Ninh Nhược Sương đi vào khá dễ dàng.
“Tư Vũ, anh để cô ấy xuống thì em đỡ cô ấy nhé.” An Lương nhắc nhở.
Ninh Nhược Sương bị thương dây chằng chân trái, chân phải bình thường, khi An Lương thả cô ta xuống, sẽ thả chân phải xuống trước.
Trần Tư Vũ đỡ Ninh Nhược Sương, cô giục: “Được rồi, được rồi, ông lớn, anh có thể ra ngoài rồi đấy, bọn em giải quyết xong sẽ gọi anh.”
"Được!” An Lương rời khỏi nhà vệ sinh, cậu ngã người nằm lên chiếc giường trong phòng ngủ chính.
Nói thật, chiếc giường này rất rộng, khi đi ngủ anh nằm giữa, thêm hai bên trái phải mỗi bên một người chắc chắn cũng không vấn đề gì!