Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 706: Biểu diễn nghệ thuật thưởng trà

Chương 706: Biểu diễn nghệ thuật thưởng trà
Bốn người An Lương và Lý Tồn Viễn đang ngủ trong phòng trà lớn.
Khu dân cư Tử Duyệt Lâm, đường Đông Tây Đế Đô.
Nơi đây là nhà dì cả của Trần Tư Vũ, hôm nay Trần Tư Vũ trang điểm rất đơn giản, cô mặc áo khoác lông vũ thể thao và đội chiếc mũ len như cách ăn mặc của một sinh viên đại học bình thường.
Chiếc đồng hồ ngọc trai cao cấp đắt tiền “Bí mật hoa cúc Ba Tư” bị áo lông vũ che mất nên hoàn toàn không thể hiện hết được hình tượng sang trọng.
Điểm nổi bật duy nhất chắc là nhẫn hoa sen giữa ngón tay hiệu Van Cleff & Arpels, nhưng chiếc nhẫn hoa sen phiên bản toàn kim cương ở trong một hoàn cảnh bình thường thì nó lại trở nên bình thường hơn bởi vì người bình thường hoàn toàn sẽ không nghĩ nó là phiên bản toàn kim cương.
Dù sao người bình thường có ai nghĩ chiếc nhẫn trông có vẻ ‘bình thường’ nạm đầy ‘thạch anh’ lại có giá hơn 25 vạn?
Trần Tư Vũ cùng mẹ Thích Nhược Khanh hôm nay đi thăm họ hàng. Mẹ cô Thích Nhược Khanh là giáo viên dạy đàn piano nên sau này Trần Tư Vũ đi theo con đường học đàn piano.
Trần Tư Vũ đang ngồi trên sô pha trong phòng khách chơi điện thoại thì cửa chống trộm ngoài đại sảnh truyền đến tiếng gõ cửa, cô đứng dậy bước đến cánh cửa nhìn qua mắt thần xem ai đến rồi mới mở cửa, cô chủ động chào hỏi: “Dì hai! Em họ Gia Nhạc.”
Thích Nhược Nhàn nói: “Tư Vũ cũng đến à, cháu ngày càng đẹp đó.”
Tần Gia Nhạc nhìn chị họ của mình mà trong lòng thầm trầm trồ. Chị họ đẹp quá, đúng là ngôi sao lớn hàng đầu không ai sánh bằng.
“Chào chị hai.” Tần Gia Nhạc chào hỏi.
Trần Tư Vũ gật đầu rồi quay người đi vào phòng khách.
Thích Nhược Nhàn và Tần Gia Nhạc vẫn chưa đóng cửa, có một giọng nữ vang đến: “Dì hai, Gia Nhạc hai người đến rồi à.”
“Chào chị cả.” Tần Gia Nhạc lễ phép chào hỏi.
Miêu Đồng Hân trả lời: “Chào Gia Nhạc!”
Ba người cùng đi vào nhà hàng, Trần Tư Vũ và Miêu Đồng Hân chào hỏi nhau rồi cô tiếp tục chơi điện thoại.
Tần Gia Nhạc cố ý tìm chuyện để nói với Trần Tư Vũ, anh ta chủ động nói: “Chị hai! Lúc nãy ở dưới lầu em nhìn thấy có một chiếc xe rất hợp với chị đó.”
Trần Tư Vũ để điện thoại xuống rồi nhìn Tần Gia Nhạc và hỏi: “Xe gì?”
Miêu Đồng Hân chen vào: “Gia Nhạc, em nói đến chiếc BMW M8 sao?”
“Đúng thế! Chiếc BMW M8 Series Thunder màu xanh Barcelona, đúng là kinh quá mà biển số xe cũng hợp với chị hai.” Tần Gia Nhạc giải thích.
Thích Nhược Khanh mẹ của Trần Tư Vũ vừa đi từ nhà bếp vào phòng khách tò mò hỏi: “Biển số xe nào?”
Tần Gia Nhạc trả lời: “Dì ba, bọn cháu đang nói đến chuyện ở dưới lầu có một chiếc BMW rất hợp với chị hai, biển số xe là: ‘Đế A•SY520’, dịch ra là tên của chị hai đó, ngụ ý rất là hay.”
Thích Nhược Khanh ngờ vực nói: “Đó là xe của chị hai cháu ư?”
Tần Gia Nhạc ngẩn người.
Gia đình Tần Gia Nhạc làm thương mại xuất nhập khẩu, cũng thuộc mức có ít tài sản, một năm lãi được trăm vạn. Anh ta cũng khá hiểu biết nên đương nhiên là sẽ biết giá BMW M8.
Kết quả đúng là của Trần Tư Vũ ư?
Chuyện này...
Tần Gia Nhạc biết rất rõ tình hình gia đình Trần Tư Vũ, có thể nói cô là dân địa phương Đế Đô, một dân thành phố bình thường thì chắc chắn không thể nào mua được chiếc BMW M8 với cái giá đó.
Miêu Đồng Hân quan sát Trần Tư Vũ, cô ta nhận ra nhẫn hoa sen giữa ngón tay hiệu Van Cleff & Arpels, trong lòng cô ta hình như đang nghĩ điều gì đó.
“Chị hai, xe đó của chị à?” Tần Gia Nhạc nhìn Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ cũng không muốn giấu: “Ừm!”
Thích Nhược Khanh liếc nhìn Trần Tư Vũ rồi nhìn sang Tần Gia Nhạc: “Gia Nhạc! Chiếc xe đó có vấn đề sao?”
Tần Gia Nhạc vò đầu, lúng túng nói: “Chiếc xe đó... Đâu có vấn đề gì đâu. Cháu thấy nó rất đẹp.”
Miêu Đồng Hân chen vào: “Chiếc xe đó có giá gần 300 vạn.”
Thích Nhược Khanh tỏ vẻ ngạc nhiên, bà ta cứ nghĩ chỉ chiếc BMW nhiều nhất là khoảng 30 vạn nhưng lại có giá đắt gấp mười lần.
Tần Gia Nhạc cười gượng gạo, anh ta nghĩ mình đã gây ra rắc rối.
Nguồn gốc của chiếc xe này chắc là có vấn đề phải không?
“Trần Tư Vũ, Đồng Hân nói có đúng không?” Thích Nhược Khanh nhìn Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ trả lời: “Mẹ! Chỉ là một chiếc xe thôi mà.”
“Một chiếc xe 300 vạn là có vấn đề.” Thích Nhược Khanh nhìn chằm chằm Trần Tư Vũ.
Miêu Đồng Hân không thích Trần Tư Vũ.
Chính xác mà nói thì Miêu Đồng Hân ghen tị với Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ đúng chuẩn chân dài da trắng và xinh đẹp, hơn nữa cô còn tập luyện đánh đàn piano toát ra khí chất thanh lịch khiến cho Miêu Đồng Hân thấy trong lòng vô cùng ghen ghét.
Miêu Đồng Hân tốt nghiệp trường dạy nghề, hiện là nhân viên kinh doanh của Tiffany. Cuộc sống của cô ta rất khó khăn nên khi cô ta biết Trần Tư Vũ lái chiếc xe giá 300 vạn nên trong lòng cô ta lại nảy sinh lòng đố kỵ thêm một bậc nữa.
Dựa vào đâu mà Trần Tư Vũ lại sống tốt như vậy?
Dựa vào đâu mà cô ta lại khốn khổ như vậy?
“Dì ba, thực ra Tư Vũ nói cũng đúng đó, một chiếc xe thôi mà, chỉ là chuyện nhỏ, dù sao có tiền là có thể mua được.” Miêu Đồng Hân đố kỵ và nói: “Điều quan trọng là biển số xe mới là vấn đề lớn, muốn có được biển số xe của Đế Đô khó biết bao nhiêu. Chắc Gia Nhạc cũng biết đúng không?”
Tần Gia Nhạc run bần bật, anh ta thì biết cái gì.
Thích Nhược Khanh nhìn Tần Gia Nhạc.
Trần Tư Vũ bắt đầu nói: “Tuy biển số xe Đế Đô rất khó lấy, nhưng dựa vào quan hệ thì thực sự cũng dễ lấy lắm.”
“À phải rồi. Mẹ! Con quên nói với mẹ, con đã yêu rồi. Xe là do bạn trai con tặng, biển số xe cũng là bạn trai nghĩ cách lấy được, anh ấy nói biển số xe tượng trưng cho lòng thành của anh ấy.” Trần Tư Vũ hào phóng nói.
Tần Gia Nhạc lập tức nói: “Anh rể đúng là có quyền lực. Giá của biển số xe chắc chắn là còn hơn giá chiếc xe. Xin chị hai giới thiệu với anh rể là em muốn đi theo anh rể.”
Miêu Đồng Hân càng thêm ghen tị, cô ta lại thể hiện nghệ thuật thưởng trà: “Ôi! Thì ra là bạn trai tặng. Xem ra Tư Vũ đã tìm được một người bạn trai tốt."
“Ơ! Tư Vũ, hình như nhẫn của em hiệu Van Cleff & Arpels phải không?” Miêu Đồng Hân tiếp tục thể hiện nghệ thuật thưởng trà: “Loại nhẫn này đắt lắm đấy.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất