Chương 707: Trần Tư Vũ cũng là âm dương sư!
Trần Tư Vũ đang ở trong nhà dì cả, con gái dì cả đang biểu diễn kỹ nghệ pha trà.
Đối mặt với màn biểu diễn nghệ thuật thưởng trà của Miêu Đồng Hân, Trần Tư Vũ dĩ nhiên hiểu ý đối phương, cô không thèm để ý nói: “Ánh mắt chị họ không tệ, đây là nhẫn Lotus between the Fingers của Van Cleff & Arpels, giá không cao lắm đâu, chỉ hơn 25 vạn thôi!”
Thích Nhược Khanh khẽ cau mày nhưng bà không nói gì, bà cũng hiểu Miêu Đồng Hân nói có chủ ý gì.
Mẹ của Tần Gia Nhạc là Thích Nhược Nhàn thì đứng bên ngoài toàn bộ cuộc nói chuyện, bà ta giả vờ như không nghe thấy.
Trần Tư Vũ tiếp tục nói: “Thật ra, em lại thích đồng hồ đeo tay này hơn!” Trần Tư Vũ vừa nói vừa kéo tay áo bên trái của áo lông vũ lên, lấy ra đồng hồ bí mật cúc Ba Tư.
“Chị họ cũng biết cái này nhỉ?” Trần Tư Vũ hỏi ngược lại.
Chẳng qua, Trần Tư Vũ không chờ Miêu Đồng Hân trả lời đã nói: “Cũng của Van Cleff & Arpels, nó nằm trong bộ sưu tập đồng hồ trang sức cao cấp, Bí mật cúc Ba Tư. Cái này hơi đắt hơn một chút, 146 vạn.”
Miêu Đồng Hân nhăn chặt mày.
Tần Gia Nhạc cố ý khuấy động bầu không khí: “Oa! Đắt như vậy sao?”
“Một chiếc xe đã 300 vạn, thì một chiếc đồng hồ đeo tay hơn 100 vạn cũng không thành vấn đề nhỉ?” Trần Tư Vũ trả lời Tần Gia Nhạc nhưng mắt lại nhìn về phía Miêu Đồng Hân.
Miêu Đồng Hân kề sát cô, châm chọc, bóng gió cô: Cô lắm tiền nhỉ?
Trần Tư Vũ cũng không nể mặt nữa!
“Đúng rồi, bạn trai em cũng là sinh viên đại học. Bọn em vô tình gặp nhau ở trên máy bay. Anh ấy có mấy người bạn ở Đế Đô, biển số xe này cũng là bạn anh ấy làm giúp em đấy.” Trần Tư Vũ nói thêm.
“Ngoài ra, anh ấy còn biết chơi đàn piano, đại khái thì trình độ trung bình trong trường chúng em.” Trần Tư Vũ tiếp tục nói rõ ràng: “À, còn nữa, trong số món quà anh ấy tặng em thì chiếc xe không phải là món quà đắt nhất đâu.”
Trần Tư Vũ tự mình nói: “Anh ấy tặng em một căn hộ, sơ sơ khoảng 1000 vạn thôi!”
Sau khi Trần Tư Vũ nói xong, bầu không khí trong phòng khách bỗng im ắng.
Muốn biểu diễn nghệ thuật thưởng trà sao?
Hừ!
Trần Tư Vũ cô sợ màn pha trà này à?
An Lương chính là bậc thầy âm dương sư đấy, Trần Tư Vũ đi theo An Lương cũng học được không ít đâu!
Thích Nhược Khanh thở dài một cái: “Tư Vũ, con nói thật chứ?”
“Dĩ nhiên là thật rồi!” Trần Tư Vũ đáp lại: “Đúng rồi, mẹ, cho dù là xe BMW hay căn hộ trị giá ngàn vạn, tất cả đều đứng tên con đó.”
Miêu Đồng Hân hoàn toàn hết ý kiến!
Vốn dĩ cô ta chuẩn bị biểu diễn trà nghệ, định móc máy quyền sở hữu xe và căn hộ, ai ngờ lại bị Trần Tư Vũ nói trước!
Trần Tư Vũ thở dài rồi nói: “Thật ra, con không thích những món quà này lắm, món quà con thích nhất, chính là đàn piano trị giá 200 vạn!”
Thích Nhược Khanh là cô giáo dạy đàn piano, bà ta hiếu kỳ hỏi: “Đàn piano 200 vạn… Là Steinway & Sons ư?”
“Vâng!” Trần Tư Vũ khẳng định: “Trường học của con và Steinway & Sons có hợp tác chế tác phiên bản giới hạn, chính xác là 198 vạn.”
Thích Nhược Khanh nhìn Trần Tư Vũ rồi nói: “Chốc nữa đi xem chỗ ở của con một chút!”
“Vâng, được ạ.” Trần Tư Vũ đồng ý.
Tần Gia Nhạc lập tức lên tiếng: “Chị hai họ, cho em đi theo nha!”
Miêu Đồng Hân cũng mở miệng: “Chị cũng muốn nhìn căn hộ lớn của Tư Vũ!”
Trần Tư Vũ mỉm cười nói: “Được ạ. Đúng rồi, chúng ta ăn cơm trưa xong mới đi chứ?”
Thích Nhược Khanh gật đầu: “Ừ!”
Bà ta có chút lo lắng nhìn Trần Tư Vũ cho nên bà ta mới muốn tận mắt nhìn thấy những vật này.
“Vậy con liên lạc với người đưa đón chúng ta, hàng ghế sau của xe BMW quá nhỏ, mọi người ngồi không thoải mái.” Trần Tư Vũ nói xong thì thao tác trên app quản gia phục vụ.
Cô vừa thao tác vừa nói rõ ràng: “Chỗ con ở dùng phương thức quản lý của khách sạn năm sao, các loại phục vụ đều do con người làm, có thể lựa chọn đặt theo yêu cầu.”
Trần Tư Vũ nói tiếp: “Ví dụ như bây giờ con cần dùng xe thì có thể thông qua app quản gia phục vụ để đặt xe.”
Mọi người im lặng nghe, chuyện như vậy, dường như cách bọn họ có chút xa xôi thì phải?
Chưa đầy hai phút, Trần Tư Vũ đã nói: “Xong rồi! Một giờ nữa xe đưa đón sẽ tới đợi chúng ta. Sau khi chúng ta ăn trưa xong thì hãy xuống, lúc đó cùng đi qua xem căn hộ của con.”
Thích Nhược Khanh đáp: “Đổi thành hai giờ đi, để người khác chờ đợi quá lâu không tốt.”
Trần Tư Vũ giải thích: “Không sao đâu. Mẹ, bọn họ luôn cung cấp chất lượng phục vụ tốt nhất về những việc này mà.”
“Được rồi.” Thích Nhược Khanh lại nói: “Mẹ đi vào phòng bếp giúp dì.”
Thích Nhược Nhàn cũng tỏ ý đi phòng bếp giúp.
Tần Gia Nhạc tò mò hỏi: “Chị hai họ, nhà anh rể làm gì vậy?”
Trần Tư Vũ suy nghĩ một chút mới nói: “Chắc là kinh doanh địa ốc, đầu tư tài chính, còn có khai thác mỏ. Chị cũng không rõ lắm, chỉ biết nhà họ có mỏ vàng.”
“…” Tần Gia Nhạc không biết nói gì.
Mỏ vàng ư?
Nghiêm túc không đấy?
Miêu Đồng Hân cũng tỏ vẻ không muốn nói nữa.
“Chị hai họ, chị đang đùa hả?” Tần Gia Nhạc thử dò hỏi.
“Không có, quả thật nhà bọn họ có mỏ vàng. Chị rất rõ việc này nha.” Dĩ nhiên Trần Tư Vũ khéo léo nói chuyện mỏ vàng.
“…” Tần Gia Nhạc không khỏi than thở.
Bữa tiệc buổi trưa vì Miêu Đồng Hân biểu diễn nghệ thuật thưởng trà và Trần Tư Vũ mạnh mẽ phản kích, làm lộ ra chút buồn phiền.
Lúc một giờ, điện thoại di động của Trần Tư Vũ đổ chuông, hiển thị số đường dây nóng của lễ tân chung cư quốc tế Vân Cảnh, Trần Tư Vũ nghe máy.
“Xin chào cô Trần, chúng tôi đã sắp xếp xe đưa đón đến địa điểm dự tính. Nếu cô cần liên lạc trực tiếp với tài xế xe đưa đón, xin gọi tới đường dây nóng của chúng tôi, chúng tôi sẽ chuyển tiếp cho cô, do đó sẽ đảm bảo phục vụ cô tốt nhất.” Nhân viên lễ tân của chung cư quốc tế Vân Cảnh nói rõ tình huống.
“Được, tôi biết rồi. Cô bảo tài xế chờ chút, chúng tôi ở bên này vẫn chưa kết thúc, sau khi kết thúc tôi sẽ thông báo cho cô.” Trần Tư Vũ nói.
“Vâng, cô Trần. Chúc cô một ngày tốt lành!” Nhân viên lễ tân lễ phép trả lời.
Sau khi Trần Tư Vũ cúp điện thoại, liền nói: “Xe đưa đón ở bên kia đã tới rồi. Dì cả, dì hai, mọi người cùng đi xem một chút nhé!”