Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 119. m Dương Sư Kỳ Quái?

Chương 119. m Dương Sư Kỳ Quái?
Từ gian hàng Porsche bước ra, An Lương lại đến gian hàng của Ferrari.
Cao Ba, giám đốc kinh doanh của bọn họ tất nhiên nhận ra An Lương, hăng hái cất tiếng chào hỏi An Lương: “Chào anh An!”
An Lương khẽ gật đầu, anh bước thẳng tới chỗ Trần Tư Vũ.
“Hôm nay cô phụ trách mẫu xe nào?” An Lương hỏi.
“Tất nhiên là tất cả các mẫu xe rồi.” Trần Tư Vũ đáp lại: “Đại gia, anh lại muốn mua xe nữa à?”
“Nếu cô muốn có một chiếc, vậy tôi mua thêm một chiếc nữa cũng được.” An Lương trêu ghẹo nói.
Mặt Trần Tư Vũ trắng bệch liếc An Lương, cô và An Lương cũng không thân với nhau!
“Tôi vừa thấy anh ký hợp đồng với Porsche?” Trần Tư Vũ chuyển chủ đề.
An Lương không giấu diếm: “Ừ, vốn dĩ bố tôi kêu tôi đi xem Audi Q7, nhưng thành thật mà nói Audi Q7 giá một triệu thì đắt quá, nên tôi qua xem Porsche.”
“Sau đó thì quyết định mua 937 Cayenne?” Trần Tư Vũ tò mò.
Nếu Audi Q7 tầm giá một triệu thì quả thực mua Porsche Cayenne sẽ tốt hơn.
An Lương không phủ nhận: “Cuối cùng, tôi chọn phiên bản du lịch thể thao Palamela, phiên bản cao nhất của 4.0T. Bố tôi cũng là một fan hâm mộ của Porsche nên tôi nghĩ nó sẽ thích hợp với ông ấy.”
Trần Tư Vũ làm trong ngành kinh doanh xe hơi này nên tất nhiên cô hiểu biết ít nhiều về giá cả của các mẫu xe: “Anh cho rằng giá một triệu là quá đắt, cho nên trong nháy mắt đã mua chiếc khác giá hơn hai triệu?”
“Hai dòng xe khác nhau mà!” An Lương đáp.
Trần Tư Vũ cảm thấy An Lương nói có lý, cô cũng không tìm được lý do để phản bác, dù sao thì hai chiếc xe thực sự khác nhau.
“Nhân tiện, ngày mai tôi sẽ trở lại Thịnh Khánh. Cô có muốn mời tôi đi ăn tối không?” An Lương hỏi đùa.
“Chúng ta có hẹn vào ngày mai hả?” Trần Tư Vũ hỏi ngược lại.
“Thì ra căn bản là không muốn mời tôi ăn tối!” An Lương cố ý nói.
Trần Tư Vũ hơi xấu hổ.
Nhìn vẻ mặt của Trần Tư Vũ, An Lương châm chọc: “Rốt cuộc là cô thật sự không muốn mời tôi đi ăn tối?”
Lần đó, An Lương và Trần Tư Vũ chỉ tình cờ gặp nhau trên máy bay và thuận tiện lưu lại liên lạc bằng WeChat. Trần Tư Vũ đã lên lịch mời khách ăn tối vào ngày An Lương trở về nên đã chuẩn bị một cái cớ để thoái thác là không có thời gian.
Cuối cùng ai biết được cô và An Lương lại gặp nhau một lần nữa, rồi lại xảy ra bao nhiêu chuyện như vậy?
An Lương nói đùa: “Tôi coi cô là bạn, cô lại lừa gạt tôi. Chao ôi, giờ tôi mới hiểu được tâm trạng của Trương Vô Kỵ. Quả nhiên, phụ nữ càng xinh đẹp thì càng gian dối.”
“Được rồi, tối nay tôi sẽ mời anh ăn tối được chưa?” Trần Tư Vũ đáp lại: “Rõ ràng là một đại gia lắm tiền nhiều của. Thế mà còn muốn áp bức bóc lột những người nghèo khổ đang vật lộn để kiếm sống như tôi đây. Ông trời ơi, xin hãy mở to mắt ra mà xem!”
An Lương nhếch mép cười: “Ông trời vốn đang mở mắt rồi mà!”
Nếu không phải trời có mắt, làm sao An Lương có thể có được hệ thống thắng lợi toàn tập như vậy?
Buổi chiều, An Lương trở về khách sạn Di Hanh nghỉ ngơi. Đến gần năm giờ mới trở lại Trung tâm triển lãm quốc tế, Trần Tư Vũ đang bàn giao công việc trong ngày với hãng Ferrari.
An Lương kiên nhẫn chờ đợi.
Việc bàn giao công việc diễn ra rất suôn sẻ, không xảy ra tình trạng bị trừ lương và nợ lương.
Khi Trần Tư Vũ bước tới, An Lương đưa chìa khóa xe Lamborghini Huracán cho cô, sau đó hỏi: “Tôi rất tò mò rằng cô có thể nhận được bao nhiêu hoa hồng cho những đơn hàng mà cô mang về?”
Trần Tư Vũ không giấu giếm: “Hoa hồng là hai phần nghìn trên giá xe gốc.”
“…...” An Lương sửng sốt, hai phần nghìn, chỉ thấp như vậy thôi sao?
Trần Tư Vũ tiếp tục: “Chiếc xe trước của anh, tôi nhận được hơn 8000 tệ, nhưng tôi cũng chỉ có mỗi đơn hàng ấy của anh.”
An Lương khẽ gật đầu.
“Nếu là nhân viên chính thức của Ferrari thì có thể nhận được hoa hồng từ ba đến năm phần nghìn. Nếu là đơn hàng cho vay thế chấp cũng có thể nhận được hoa hồng từ những công ty tài chính cho vay ấy.” Trần Tư Vũ giãi bày thực tế trong ngành.
An Lương thoải mái ngồi vào ghế phụ rồi hỏi: “Chúng ta ăn gì?”
“Một lát nữa anh sẽ biết, đó là món tôi rất thích và vẫn luôn luôn thích.” Trần Tư Vũ trả lời, sau đó cô tập trung vào việc lái xe.
Dù đang là giờ cao điểm nhưng Trần Tư Vũ phát hiện cả xe trước lẫn xe sau, xe bên trái bên phải đều rất lịch sự. Ví dụ như khi chuyển làn, cô vừa bật đèn xi nhan, xe phía sau lập tức lùi lại nhường cho cô chứ không hề tiếp tục nhích lên chen đường.
“Phẩm chất lái xe của tài xế ở Đế Đô thật sự rất tốt!” An Lương cảm thán.
“Anh lại biến thành m Dương Sư rồi!” Trần Tư Vũ nhìn thấu được lời chế giễu của An Lương trong một giây.
Cái tài xế của Đế Đô có bản tính tốt sao?
Trên thực tế, không có nơi nào tài xế tốt tính!
Cho dù đó là Thịnh Khánh, kinh đô, Đế Đô, Thượng Hải hay những nơi khác thì bản chất lái xe của hầu hết các tài xế đều đáng ngại. Họ nhã nhặn với Trần Tư Vũ, đó không bởi điều gì khác ngoài Lamborghini Huracán.
Vì trong trường hợp không đảm bảo được trách nhiệm xảy ra tai nạn giao thông là ai mà tông vào một chiếc Lamborghini thì quỷ mới biết được phải đền bù bao nhiêu tiền?
Dù chỉ là một phần trách nhiệm thì cũng phiền phức.
Nếu đổi lại là một chiếc xe bình thường, thậm chí là thương hiệu có BBA, chẳng hạn như BMW 730 sedan thì anh có thể xem xem những người này có còn lịch sự như vậy nữa không?
Vì vậy, An Lương đúng là lại trở thành một gã m Dương Sư lần nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất