Chương 128. Mang đến cho bố một niềm vui bất ngờ.
Đối mặt với câu hỏi của An Thịnh Vũ, An Lương gật đầu.
“Có thể hôm nay con cần bố giúp đỡ.” An Lương đáp.
“Cụ thể là việc gì?” An Thịnh Vũ hỏi.
An Lương không trả lời: “Bố cứ đến công ty trước đi. Nếu thật sự cần giúp đỡ con sẽ tới thẳng công ty tìm bố.”
“Được.” An Thịnh Vũ đồng ý, “Đi thôi, chúng ta đi ăn sáng.”
An Lương đi theo An Thịnh Vũ ra khỏi khu chung cư, bên lề đường đối diện với chung cư có một xe bán đồ ăn sáng di động, hai cha con cùng ăn một bát nhỏ mỳ Thịnh Khánh.
Ở Thịnh Khánh này, cho dù là tỷ phú hay người bình thường đều vô cùng thích ăn mì Thịnh Khánh vào bữa sáng.
Sau khi An Thịnh Vũ đi làm, An Lương đã luyện tiếng Anh với Lý Tịch Nhan trên WeChat.
Gần mười giờ sáng, An Lương nhận được cuộc gọi của Đinh Xuân Hoa, sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng của Đinh Xuân Hoa lập tức truyền đến.
“Chào buổi sáng anh An, tôi rất vui mừng được thông báo với ông rằng xe du lịch thể thao phiên bản Palamela của anh, theo lịch trình đã được chuẩn bị sẵn sàng cho buổi lễ giao xe tại Trung tâm Porsche Thịnh Khánh. Xin hỏi khi nào anh đến đây?” Đinh Xuân Hoa hỏi.
Trước khi An Lương trả lời, Đinh Xuân Hoa nói thêm: “Xin anh An cứ yên tâm, tôi đích thân ở Trung tâm Porsche Thịnh Khánh xử lý các khâu chuẩn bị cho quá trình buổi lễ giao xe, đảm bảo sẽ không có gì sai sót!”
“Có lòng rồi!” An Lương đáp lại.
“Việc nên làm thôi.” Đinh Xuân Hoa lịch sự đáp lại, lần này bán được xe Palamela phiên bản thể thao du lịch cấu hình cao nhất, cho nên Đinh Xuân Hoa cũng nhận được phần trăm hoa hồng cao nhất.
Xét cho cùng, dòng xe Palamela phiên bản thể thao du lịch cấu hình cao nhất vẫn luôn là một củ khoai nóng bỏng tay, nếu không phải nhà sản xuất ép buộc nhồi nhét cho đại lý thì chắc chắn đại lý sẽ không chọn nó.
Vì dù sao, cấu hình càng cao thì hiệu suất chi phí càng thấp!
“Một lát nữa chúng tôi sẽ đến đấy, tôi sẽ gọi cho anh trước khi chúng tôi đến.” An Lương đáp.
“Được rồi, tôi sẽ chờ đợi anh An đến.” Đinh Xuân Hoa lễ phép đáp.
An Lương cúp điện thoại, sau đó lại gọi điện thoại cho An Thịnh Vũ, chờ An Thịnh Vũ bắt máy, cậu mở miệng hỏi trước: “Bố, bố đang ở công ty à?”
“Ừ, rốt cuộc là con có chuyện gì vậy?” An Thịnh Vũ tò mò.
“Chờ một chút con qua đó ngay, bố xử lý hết công việc đi, lát nữa đi ra ngoài với con.” An Lương nói xong cúp luôn điện thoại.
An Thịnh Vũ chậm rãi đặt điện thoại lên bàn, vẻ mặt ngưng trọng, lộ ra lo lắng.
Thái độ thần thần bí bí của An Lương đã khiến An Thịnh Vũ liên tưởng đến chuyện không hay. Thậm chí ông còn nghĩ đến Vân Hi Nguyệt trước đó. Ông tự hỏi, một lát nữa đi ra ngoài liệu Vân Hi Nguyệt có đột nhiên gọi ông là bố còn Vân Hinh sẽ gọi ông là ông nội hay không?
Nghĩ đến tình huống này, An Thịnh Vũ lại cảm thấy buồn lo!
Chưa đến mười lăm phút, An Lương đã lái chiếc Porsche 911 TurboS đến công ty xây dựng AXA, cậu không xuống xe mà gọi điện cho An Thịnh Vũ từ trên xe.
“Bố, con đang ở dưới lầu, bố mau xuống đi!” An Lương nói nhanh.
“Đến ngay.” An Thịnh Vũ đáp lại rồi cúp điện thoại.
Người ta nói rằng, là phúc thì không phải hoạ, nếu là họa thì không thể tránh.
An Thịnh Vũ cắn răng đi xuống lầu, ông chỉ có thể cầu mong An Lương đừng làm ông quá mức kinh hãi.
“Bíp bíp!”
An Lương vừa nhìn thấy An Thịnh Vũ thì cậu lập tức bấm còi, An Thịnh Vũ đi tới, An Lương liền chào đón: “Lên xe đi bố!”
An Thịnh Vũ ngồi vào ghế phụ, ông hỏi lại một lần nữa: “Chúng ta đi đâu?”
“Một lát nữa bố sẽ biết ngay.” An Lương vẫn giữ bí mật.
Tâm trạng của An Thịnh Vũ càng ngày càng nặng nề.
An Lương lái chiếc Porsche 911 TurboS đến Trung tâm Porsche Thịnh Khánh, bởi vì An Thịnh Vũ rất lo lắng cho nên không để ý đến tình hình bên ngoài xe, hiển nhiên cũng không hề phát hiện ra bọn họ đang đi đến Trung tâm Porsche.
Không đến ba mươi phút, An Lương đã đến cổng Trung tâm Porsche Thịnh Khánh, cậu gọi điện thoại cho Đinh Xuân Hoa, đầu bên kia rất hiểu ý không bắt máy mà cúp điện thoại, điều đó biểu thị cho việc anh ta biết An Lương đã đến.
Khi An Lương bước vào Trung tâm Porsche, đột nhiên An Thịnh Vũ phát hiện ra vấn đề, “Chúng ta đến Trung tâm Porsche này làm gì?”
“Bố sẽ biết ngay thôi!” An Lương đáp.
An Thịnh Vũ lại thở phào nhẹ nhõm, cùng lắm cũng chỉ là An Lương mua xe khác mà thôi!
Đinh Xuân Hoa đã đợi sẵn ở lối vào của Trung tâm Porsche, khi chiếc Porsche 911 TurboS đi qua, ngay lập tức Đinh Xuân Hoa đã phán đoán rằng đó là An Lương, bởi vì thời điểm An Lương mua chiếc xe Palamela phiên bản thể thao cậu đã nói rằng mình sở hữu một chiếc Porsche 911 TurboS.
Đinh Xuân Hoa vẫy tay ra hiệu với An Lương, cậu đã dành sẵn một chỗ đậu xe VIP cho An Lương ở lối vào Trung tâm Porsche.
An Lương lái xe tới, cậu cho xe vào chỗ đậu xe VIP, sau đó cùng An Thịnh Vũ xuống xe.
“Xin chào anh An.” Đinh Xuân Hoa chào An Lương trước, sau đó nhìn An Thịnh Vũ và nói: “Xin chào ngài An Thịnh Vũ.”
An Thịnh Vũ thận trọng gật đầu: “Xin chào.”
“Mời sang bên này.” Đinh Xuân Hoa làm động tác mời.
An Lương và An Thịnh Vũ bước vào Trung tâm Porsche.
Trung tâm Porsche vốn là nơi được đậu đủ loại kiểu dáng của Porsche, vậy mà bây giờ lại trống rỗng, ngoại trừ chỉ có một chiếc xe ở giữa trung tâm được che bởi một tấm vải đỏ, không rõ kiểu dáng.
“Ngài An Thịnh Vũ, mời đến bên này.” Đinh Xuân Hoa chủ động mời.
Trong lòng An Thịnh Vũ tràn đầy sự nghi ngờ, nhưng ông vẫn đi theo Đinh Xuân Hoa, Đinh Xuân Hoa dẫn An Thịnh Vũ đến bên cạnh chiếc xe được bao phủ bởi lớp vải màu đỏ, sáu nhân viên của Trung tâm Porsche giơ bình phun kim tuyến lên bắn ra những dải kim tuyến.
Đinh Xuân Hoa nhắc nhở: “Ngài An Thịnh Vũ, mời ngài vén nó lên.”
An Thịnh Vũ hơi bối rối.
Sau khi Đinh Xuân Hoa nhắc nhở một lần nữa, An Thịnh Vũ mới tháo tấm vải đỏ xuống, để lộ ra hình dáng thật sự của dòng xe Palamela phiên bản thể thao du lịch.
An Lương nói: “Bố, chúc bố sinh nhật sớm vui vẻ.”
An Thịnh Vũ luôn luôn trầm ổn, bình tĩnh lại đột nhiên ngấn lệ, ngẩng đầu hít sâu một hơi để nước mắt hạnh phúc không chảy xuống.