Chương 73. Công Khai Dòng Thời Gian?
Tại trung tâm thương mại Quan Nguyệt của Thịnh Khánh.
An Lương lại nắm tay Lý Tịch Nhan đi dạo trong khu mua sắm, Lý Tịch Nhan hấp dẫn rất nhiều ánh mắt người đi đường, An Lương cũng không kém, cũng hấp dẫn ánh mắt các cô gái.
Có chàng trai cùng lứa đã có bạn gái lén nhìn Lý Tịch Nhan, bạn gái cậu ta lại nói với vẻ bình tĩnh lạ thường: “Đừng nhìn nữa, anh với không tới đâu, váy đối phương đang mặc là hàng Dior, tầm 50.000 tệ, đôi giày trắng cũng là của Dior, chỉ cần 8000 tệ, so với cô ấy, anh chỉ là một con cóc!”
“Em có ý gì?” Chàng trai bất mãn nhìn bạn gái mình.
“Tôi nói chưa rõ à?” Thái độ cô gái lạnh nhạt: “Tôi nói anh là con cóc, đừng nghĩ đến việc ăn thịt thiên nga, một tháng anh chỉ được hơn 2000 tệ, một chiếc váy của cô ấy đã bằng hai năm không ăn uống của anh!”
Cô gái nói tiếp: “Hãy tự biết mình! Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga?”
“Cô...” Chàng trai cắn răng: “Ba mươi năm Hà Đông...” (1)
(1) Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, là thành ngữ chỉ sự việc khó đoán trước được, nay khác mai khác.
Cô gái ngắt lời chàng trai: “Nên xem ít phim truyền hình một chút, chắc là do tôi mù, vậy mà lại tin tưởng lời xằng bậy của anh, chúng ta chia tay đi!”
“Ơ?” Chàng trai sửng sốt.
“Anh có ảo tưởng ăn thịt thiên nga, tôi không nên gò bó anh, giờ tôi trả lại tự do cho anh!” Cô gái vẫn lạnh lùng nói.
“Anh...” Chàng trai có cảm giác khóc không ra nước mắt, cậu ta chỉ nhìn một chút...
Được thôi!
Nói chính xác thì cậu ta chỉ nhìn gái đẹp vài lần mà thôi, sao lại dẫn đến việc chia tay?
Đương nhiên An Lương và Lý Tịch Nhan cũng không biết chuyện bi kịch này, bọn họ đang chuẩn bị lên lầu.
Trên thang cuốn, An Lương bất giác suy nghĩ, cái thang cuốn này sẽ không xảy ra sự cố gì chứ?
Tầng trên cùng của trung tâm mua sắm Thịnh Khánh, An Lương và Lý Tịch Nhan bước vào cửa tiệm Kim Chúc, tiệm bán cháo này khá nổi tiếng ở Thịnh Khánh, bọn họ có rất nhiều loại cháo, đều là đồ tốt, hơn nữa hương vị cũng rất ngon.
Hai người ngồi xuống ở vị trí gần cửa sổ, Lý Tịch Nhan chọn cháo Hoa Quế, An Lương lại chọn cháo tôm hùm Boston sang trọng, thuận tiện gọi thêm một chút đồ nhắm.
“Đúng rồi An Lương, cậu biết chuyện của Đặng Lệ Sa không?” Lý Tịch Nhan chủ động hỏi thăm.
“Không biết.” An Lương đáp lại: “Chẳng lẽ lại có chuyện gì à?”
“Lưu Khải là bạn của cậu phải không?” Lý Tịch Nhan hỏi lại.
“Đúng vậy.” An Lương gật đầu khẳng định.
Lưu Khải thầm mến Đặng Lệ Sa, sau khi thi đại học đã tỏ tình nhưng thất bại hoàn toàn.
“Mình nghe nói Đặng Lệ Sa đang qua lại với lớp trưởng, hình như Lưu Khải muốn xử lớp trưởng.” Lý Tịch Nhan nhiều chuyện.
An Lương kinh ngạc!
“Thật hay giả?” An Lương kinh ngạc hỏi: “Loại trà xanh hám tiền như Đặng Lệ Sa, chẳng lẽ lớp trưởng bụng đói ăn quàng?”
“Cậu cũng không thể phủ định Đặng Lệ Sa khá xinh đẹp?" Lý Tịch Nhan hỏi lại.
Cái này...
Không thể không nói đúng là Đặng Lệ Sa khá đẹp, mặc dù An Lương chưa từng dùng 'Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp' kiểm tra nhan sắc Đặng Lệ Sa, nhưng ít ra cũng phải trên 80 điểm, thuộc dạng ngàn dặm có một..
Nếu không xinh đẹp sao có thể làm trà xanh?
Xinh đẹp mới có thể gọi là trà xanh, không xinh đẹp sẽ bị gọi là xấu hay tác quái!
“Mình cảm thấy, chuyện này cũng không liên quan đến việc có đẹp hay không, quan trọng là lớp trưởng cũng quá Low?” An Lương chửi bậy.
(Low: thấp kém)
“Lúc bọn mình còn đi học năm lớp 10, Đặng Lệ Sa đã yêu đương với đàn anh lớp 12; Chờ bọn mình lên lớp 11, cô ta lại đổi một người bạn trai lớp 12 khác; Lúc bọn mình lớp 12, cô ta lại tìm một người bạn trai ngoài trường.” An Lương tiếp tục chửi bậy.
"Quan trọng hơn là nghe đám con trai trong trường đồn, Đặng Lệ Sa với mỗi tên bạn trai đều... Ừm, cậu hiểu mà!” An Lương cười xấu xa.
Lý Tịch Nhan hơi đỏ mặt: “Dù sao bây giờ Đặng Lệ Sa đã quen với lớp trưởng, bọn họ đã công khai trên dòng thời gian wechat, cậu không biết sao?”
???
Mặt An Lương đầy dấu chấm hỏi, lớp trưởng Hà và Đặng Lệ Sa đã công khai trên dòng thời gian wechat?
Tạm thời không nói đến việc An Lương biết hay không biết, chẳng lẽ lớp trưởng Hà định tự đào hố cho bản thân, để bản thân đi đường hẹp?
Công khai quan hệ với loại trà xanh hám tiền?
Đây đúng lấy đá đập chân mình!
Tự giết chính mình?
“Mình xem một chút!” An Lương mở khóa điện thoại, trực tiếp mở dòng thời gian wechat của Hà Tư Minh, quả nhiên không thấy bài đăng chuyện công khai hẹn hò, Hà Tư Minh lại chặn cậu?
An Lương bất lực chửi bậy!
“Mình không thêm bạn với Đặng Lệ Sa, lớp trưởng Hà lại chặn mình nữa rồi.” An Lương đáp lại: “Lớp trưởng Hà thú vị đấy, công khai hẹn hò trên dòng thời gian wechat mà còn chặn người khác à?”
“Chẳng lẽ cậu sẽ không công khai lên dòng thời gian wechat khi yêu đương?” Lý Tịch Nhan thừa cơ hỏi lại.
An Lương bắt đầu căng thẳng trong lòng, đây chắc chắn là Lý Tịch Nhan đang thử thăm dò cậu!
Lúc nãy cậu nắm tay Lý Tịch Nhan, cậu dùng 'Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp' kiểm độ thiện cảm của Lý Tịch Nhan, trước mắt đã lên đến 89 điểm, chỉ kém một điểm là đạt đến 【 Quan Hệ Thân Mật 】 / 【 Quan Hệ Người Yêu 】 .
An Lương giả vờ nghi ngờ đáp lại: “Nếu mình hẹn hò, nhất định mình sẽ công khai trên dòng thời gian wechat, chặn người khác làm cái khỉ gì?”
Nói đến đây, An Lương như tỉnh ngộ, đáp lại: “Mình hiểu rồi!”
“Thì ra lớp trưởng Hà cũng biết tình hình của Đặng Lệ Sa, thế nên mới không công khai hoàn toàn?” An Lương chuyển chủ đề không chút dấu vết.
Đàn ông tốt mà!
Công khai dòng thời gian wechat thì công khai, chắc sẽ không có ai thật sự chỉ có một tài khoản wechat?