Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 86. Phần Thưởng Đến Từ Bố?

Chương 86. Phần Thưởng Đến Từ Bố?
Chừng 1 tiếng sau, bàn An Lương đã ăn xong trước, bọn họ không uống rượu cho nên giải quyết nhanh hơn rất nhiều.
An Lương qua bàn An Thịnh Vũ chào hỏi: “Bố, các chú, con đi trước, mọi người cứ ăn tự nhiên.”
An Thịnh Vũ gật đầu nói: “Đi đi, con đi trước đi, đưa hoá đơn cho bố.”
An Lương đáp lại: “Bàn con đã tính tiền rồi, bố cứ ăn đi.”
Sau khi An Lương rời đi, An Thịnh Vũ mới cảm thán nói: “Thật ra nên để thằng con tôi trả tiền!”
“Hửm?” Vương Đức Phát tò mò: “Tiền mừng tuổi của tiểu An nhiều như vậy?”
An Thịnh Vũ đáp lại: “Nó đầu tư một công ty tiền ảo như Bitcoin, mỗi tháng thu được hơn mười mấy ngàn tệ.”
“Đúng rồi!” An Thịnh Vũ bổ sung: “Porsche 911 Turbo S tôi lái lần trước chính là thằng con tôi tự mua.”
Vương Đức Phát lập tức giơ ngón tay cái lên: “Hổ phụ sinh hổ tử!”
Mặt khác, An Lương và Vân Hi Nguyệt, còn có Vân Hinh rời khỏi nhà hàng hải sản Hải Dương Kỷ, Vân Hinh lập tức hỏi: “Anh trai, chiều nay chúng ta đi đâu chơi?”
An Lương còn chưa trả lời, Vân Hi Nguyệt ngăn lại nói: “Chiều nay con còn phải học dương cầm!”
“Ơ?” Vân Hinh khổ não đáp lại: “Con không muốn học dương cầm! Anh trai, chúng ta đi chơi đi, chúng ta đi viện Hải Dương nữa đi.”
An Lương từ chối: “Em ngoan ngoãn về học dương cầm, nếu em chăm chỉ học, đợi đến kỳ nghỉ đông, anh sẽ dẫn em đi công viên giải trí.”
“Vâng, vâng, em muốn đi công viên giải trí!” Vân Hinh lập tức hoan hô.
Nhưng An Lương cảm thấy có vẻ cô bé không để ý đến yêu cầu ‘chăm chỉ học tập’ và ‘kỳ nghỉ đông’.
“Anh trai, chừng nào anh đến kỳ nghỉ đông?” Vân Hinh hỏi, An Lương còn chưa trả lời, Vân Hinh lại nói tiếp: “Có phải tuần sau hay không?”
“...” An Lương im lặng.
Vân Hi Nguyệt đứng đó nín cười.
Mặt An Lương đen lại, hừ hừ nói: “Nghỉ đông chính là mùa đông.”
“Ơ?” Khuôn mặt nhỏ của Vân Hinh lập tức đau khổ: “Em biết mùa đông, còn rất rất lâu!”
“Đứa nhóc nghịch ngợm này, mau về học dương cầm!” Thái độ An Lương cứng rắn, quả nhiên không thể chiều đứa nhóc nghịch ngợm một chút nào, buông lỏng một chút cô bé lại được voi đòi tiên.
Vân Hinh láu cá nhìn An Lương, gật đầu lia lịa: “Vâng ạ, em sẽ về học dương cầm.”
Hơn 5 giờ chiều, An Thịnh Vũ hăng hái về nhà, ông ấy kêu: “An Lương?”
An Lương đang chơi game!
“Chuyện gì vậy bố?” An Lương lớn tiếng đáp lại.
“Đang chơi game?” An Thịnh Vũ đi vào phòng ngủ của An Lương, ông ấy tiếp tục nói: “Đúng rồi, rốt cuộc mẹ đứa bé kia có thân phận gì vậy?”
An Lương biểu thị mình cũng có rất nhiều dấu chấm hỏi.
“Sao con biết được?” An Lương nghi hoặc.
“Con không hỏi à?” An Thịnh Vũ tò mò.
“Con hỏi cái đó làm gì?” An Lương trêu chọc: “Nhưng nhìn tình huống hôm nay, thân phận cô ấy cũng không đơn giản.”
"Không chỉ không đơn giản!” An Thịnh Vũ giải thích: “Gần đây bố đang cạnh tranh một dự án của tập đoàn Văn Đạt, vốn đã không có hy vọng gì, nhưng hôm nay người phụ trách bên đối phương lại nói bố chuẩn bị phương án.”
“Hẳn con cũng hiểu đây là ý gì?” An Thịnh Vũ nhìn An Lương.
An Lương gật đầu: “Thế nên thân phận cô ấy thật sự không đơn giản, nhưng cũng chỉ như vậy!”
An Thịnh Vũ trợn mắt nhìn An Lương, ý An Lương là không muốn tiếp cận Vân Hi Nguyệt với mục đích gì.
“Bố cũng không bảo con ráng tiếp cận đối phương, ngược lại nên giữ liên lạc là được. Đúng rồi, lợi nhuận dự án lần này rất tốt, tầm khoảng 30 - 40 triệu tệ, bố thưởng cho con một thứ, con muốn cái gì?” An Thịnh Vũ hỏi thăm.
An Lương suy nghĩ một chút mới trả lời: “Mấy ngày nữa ở Đế Đô có buổi triển lãm xe, con sẽ qua đó xem, nếu có xe mà con thích, bố giúp con nhé?”
???
An Thịnh Vũ cả mặt đầy dấu chấm hỏi.
“Con còn muốn mua xe?” An Thịnh Vũ nghi hoặc.
An Lương đã có một chiếc Porsche 911 TurboS rồi mà?
Loại đó là quái thú, chỉ cần 2,7 giây tăng tốc lên 100km/h, những chiếc Ferrari và Lamborghini thông thường đều bị quái thú đó giết trong chớp mắt.
Vậy An Lương còn muốn mua xe gì?
“Ôi trời bố, bố đừng nghĩ nhiều quá, con chỉ đi xem tí thôi, nếu có gì thích hợp thì con mua, không có gì thích hợp thì coi như thôi, con không mua Ferrari với Lamborghini đâu, bố không cần lo lắng.” An Lương trêu ghẹo.
“Thằng nhãi này, cho dù con muốn mua Ferrari và Lamborghini, bố cũng sắp xếp cho con!” An Thịnh Vũ đáp lại.
“Đến lúc đó rồi tính, con qua đó xem trước. Đúng rồi bố, bố muốn qua đó xem luôn không?” An Lương hỏi, An Thịnh Vũ cũng là một dân mê xe.
An Thịnh Vũ phủ định: “Bây giờ đã xác định sẽ hợp tác cùng tập đoàn Văn Đạt, tiếp theo đây sẽ rất bận rộn, sao bố có thời gian đi xem triển lãm xe?”
“Vậy thì thật đáng tiếc!” An Lương tiếc nuối nói.
An Thịnh Vũ hừ một tiếng, ông dặn dò: “Con xem giúp bố chiếc Audi Q7 mẫu mới, bố vẫn luôn để ý đến nó.”
“Vâng!” An Lương đồng ý.
An Thịnh Vũ là người hâm mộ dòng xe Audi, mua một chiếc Audi Q7 cũng không có vấn đề gì!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất