Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 91. Đặc Sản Ẩm Thực Đế Đô!

Chương 91. Đặc Sản Ẩm Thực Đế Đô!
Khách sạn Di Hanh.
An Lương đặt một căn phòng sang trọng có bể bơi, trong gian phòng có hồ bơi riêng. Diện tích gian phòng 110 m², trên mọi phương diện đều không bằng Vân An Man, do đó giá cả rẻ hơn nhiều.
Làm thủ tục xong, An Lương vào trải nghiệm hồ bơi trong phòng trước, thời tiết Đế Đô quá khô, hơn nữa còn rất nóng.
An Lương dùng kiểu bơi không tao nhã lắm bơi 2 vòng, sau đó mới lên wechat liên hệ với Liễu Tâm Di.
‘Tôi đã đến rồi đây!’ An Lương gửi tin nhắn xong, sẵn gửi luôn vị trí của mình.
Không lâu sau Liễu Tâm Di trả lời tin nhắn: ‘Không thành vấn đề, tôi sắp tan làm, buổi tối tôi sẽ dẫn cậu đi ăn vịt quay Đế Đô.’
‘???’ An Lương gửi biểu cảm mặt người chấm hỏi qua.
Trước đó cậu có yêu cầu Liễu Tâm Di dẫn cậu đi thưởng thức ẩm thực đặc sắc của Đế Đô, vậy ra đó là vịt quay Đế Đô sao?
Mặc dù vịt quay đúng là một trong những món ăn ngon nhất Đế Đô, nhưng lẽ nào An Lương chưa từng ăn qua?
Theo lý mà nói, vịt quay Đế Đô có ở khắp nơi chẳng phải sao?
‘Lẽ nào cậu không muốn ăn vịt quay Đế Đô?’ Liễu Tâm Di hỏi.
‘Tôi rất cảm ơn chị, vịt quay Đế Đô thì miễn bàn, thôi, để tôi tự sắp xếp!' An Lương trả lời tin nhắn.
Nếu chỉ muốn ăn vịt quay Đế Đô, cần gì tới Đế Đô?
Trung tâm Tinh Quang đối diện nhà An Lương cũng có bán vịt quay Đế Đô, hơn nữa hương vị còn rất ngon!
‘Thịt dê nhúng thế nào?’ Liễu Tâm Di trả lời tin nhắn.
“......” An Lương im lặng.
‘Này chị, chị đang muốn làm tôi rối bời hả?’ An Lương gửi tin nhắn.
Thịt dê nướng và vịt quay Đế Đô khác nhau chỗ nào?
Nếu nhất định phải tìm điểm khác nhau thì một cái là thịt vịt, một cái là thịt dê, một cái là quay, một cái là nhúng?
Thịt dê nhúng cũng là món cả nước đều có, hơn nữa hương vị cũng không quá khác nhau.
‘Thế cậu tự nói đi, cậu muốn ăn gì?’ Liễu Tâm Di gửi tin nhắn.
‘Làm phiền rồi, tạm biệt, mình tôi tự xử.’ An Lương trả lời tin nhắn.
Liễu Tâm Di lập tức trả lời tin nhắn: ‘Được được, không giỡn nữa, tôi đã đã sắp xếp xong, tôi dẫn cậu đi ăn gan xào chính thống, bao tử chần, còn có lòng heo hầm.’
Gan xào, bao tử chần và lòng heo hầm là món ăn đặc sản của Đế Đô, hơn nữa còn là món ăn truyền thống.
Giống như miếng cừu của Trường An, lẩu cay của Thiên Phủ, đồ nướng của Thịnh Khánh, toàn bộ đặc sản đều đại diện cho mỗi nơi, rất truyền thống.
‘Hờ, đúng là con gái!’ An Lương trả lời tin nhắn.
‘15 phút nữa tôi tan làm, sau đó lái xe qua đón cậu, chừng khoảng 1 tiếng sẽ đến, cậu chuẩn bị trước đi’ Liễu Tâm Di gửi tin nhắn.
An Lương trả lời đã hiểu, sau đó đi tắm trước.
Mặc dù vừa bơi lội xong, nhưng bơi lội là bơi lội, tắm rửa là tắm rửa, có quỷ mới biết trong hồ bơi có bao nhiêu bột khử trùng!
Khi nãy đang bơi, An Lương đã nhạy bén phát hiện trong hồ bơi có rất nhiều bột khử trùng, có lẽ là vì đảm bảo vệ sinh của bể bơi? Nhưng bột khử trùng cũng hơi nhiều quá đó?
Sau khi tắm xong, An Lương nhắn tin cho Lý Tịch Nhan, báo rằng mình đã đến nơi an toàn.
‘Chết mất thôi, Tịch Nhan, thời tiết Đế Đô đúng là có vấn đề, vừa khô hanh vừa nóng nực, may mà mình không chọn trường ở Đế Đô.' An Lương oán trách thời tiết ở Đế Đô. Trên thực tế đúng là như vậy!
Có rất nhiều người đến Đế Đô không thể chịu được thời tiết khô hanh, nên bị chảy máu mũi đủ kiểu.
‘Vậy lúc cậu vào khách sạn ở, nhớ tìm khách sạn nào có máy tạo ẩm.’ Lý Tịch Nhan trả lời tin nhắn.
‘Yên tâm, khách sạn này vẫn ổn, có máy tạo ẩm!’ An Lương chụp ảnh bể bơi trong nhà gửi sang.
Sau đó tiếp tục oán trách: ‘Hồ bơi có quá nhiều bột khử trùng, muốn bơi cũng không bơi nổi, lại bị khách sạn lừa một cú.’
‘Đáng đời!’ Lý Tịch Nhan trả lời tin nhắn.
Hai người trò chuyện một hồi, Lý Tịch Nhan tiếp tục học tiếng Anh, vừa hay Liễu Tâm Di cũng tới bãi đỗ xe của khách sạnh Di Hanh.
An Lương vừa gửi tin nhắn thoại cho Liễu Tâm Di, vừa đi xuống bãi đỗ xe. Xe của Liễu Tâm Di là một chiếc Mazda 3 Angkesaila màu đỏ, giá lăn bánh(1) là 120.000 đến 130.000 tệ.
(1) Giá lăn bánh: Là chi phí đăng ký và hoàn thành nghĩa vụ tài chính cho Nhà nước để chiếc xe lưu thông hợp pháp (tiền biển số, tiền bảo hiểm v...v…).
An Lương ngồi vào ghế lái phụ một cách thuần thục, cậu thuận miệng hỏi: “Không ngờ cô lại có bằng lái xe của Đế Đô, được đấy!”
Liễu Tâm Di đáp lại, nói: “Người Đế Đô, hiểu chứ?”
Bằng lái của Đế Đô và Thượng Hải rất khó xin, e là giá của một biển số xe còn hơn giá của chiếc xe này đấy?
“Đích đến hơi xa, dựa theo tình trạng kẹt xe này, hơn 1 tiếng mới tới.” Liễu Tâm Di giải thích.
An Lương xỉa xói: “Cái này mà gọi là kẹt xe?”
Mặc dù bây giờ xe cộ di chuyển chậm chạp, nhưng ít ra cũng có thể nhích từ từ mà?
“Hửm?” Liễu Tâm Di nghi hoặc.
“Tôi nhớ tôi từng nói với chị, tôi là người Thịnh Khánh?” An Lương đáp lại, nói: “Kẹt xe ở Thịnh Khánh mới thật sự là kẹt xe!”
“Cậu xác định không phải đang 'bôi đen' quê hương chứ?” Liễu Tâm Di nói đùa.
“Thịnh Khánh còn cần phải bôi đen?” An Lương chửi bậy: “Giao thông nổi tiếng là tệ hại!”
Thực tế vấn đề giao thông của Thịnh Khánh không cần phải bôi đen!
Kẹt xe ở Thịnh Khánh, cái gọi là hơi nghiêm trọng tức nhích cũng không nhích nổi, còn cần bôi đen sao?
Đúng như Liễu Tâm Di dự đoán, khoảng 1 tiếng sau, Mazda 3 Angkesaila màu đỏ quẹo vào trong một con hẻm nhỏ, cô đậu xe ven đường, bảo An Lương xuống xe.
“Tới nơi rồi, đi thôi, tôi dẫn cậu đi nếm gan xào chính thống, bao tử chần và lòng heo hầm.” Liễu Tâm Di hô.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất