Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 92. Chờ Đã, Chuyện Này Cũng Quá Tục Rồi Đó!

Chương 92. Chờ Đã, Chuyện Này Cũng Quá Tục Rồi Đó!
Trong con hẻm nhỏ, tại một quán ăn ven đường khá ồn ào.
An Lương quan sát sơ qua, quán ăn này không có bảng hiệu, nhìn qua hẳn là quán ăn được truyền miệng.
“Chê à?” Liễu Tâm Di nhìn thấy An Lương dò xét quán, cô trêu chọc hỏi.
Dù gì lúc đầu ở Thái Lan, Liễu Tâm Di nhìn ra An Lương mặc một bộ quần áo nhãn hiệu cao cấp, đồng hồ hơn 1 triệu tệ, còn có bảo vệ đi theo.
An Lương lắc đầu phủ định: “Tiệm như vậy mới đáng để mong chờ!”
“Xem ra cậu cũng biết nhìn!” Liễu Tâm Di hừ nhẹ, nói: “Nếu không phải tôi đặt chỗ trước, e rằng phải xếp hàng hơn nửa tiếng.”
An Lương tán thành câu này của Liễu Tâm Di, dù sao bây giờ cũng phải xếp hàng.
“Tôi bắt đầu mong đợi rồi đấy!” An Lương thật sự tràn đầy chờ mong.
Liễu Tâm Di dẫn An Lương vào quán ăn, cô thân thuộc chào hỏi: “Chú Bao, hai phần lòng heo hầm, gan xào và bao tử chần cũng hai phần, cho cháu thêm một phần nước đậu xanh và bánh rán chiên giòn.”
“Có ngay!” Một người đàn ông tóc bạc tràn đầy năng lượng đáp lại, ông ấy nhìn An Lương, sau đó trêu chọc: “Bạn trai cháu đấy à?”
“Không phải không phải, chú Bao, chú đừng nói lung tung, cậu ấy chỉ vừa thi đại học xong, bạn trai cái gì!” Liễu Tâm Di vội vàng đáp lại.
An Lương cũng không chen vào, cậu nhận ra mối quan hệ giữa Liễu Tâm Di và chủ quán rất thân quen.
Người chủ quán có tên là chú Bao tiếp chuyện không ngừng, thế nhưng động tác của ông không dừng lại, ông thuần thục cắt ruột già, sau đó bỏ vào nước luộc.
An Lương và Liễu Tâm Di ngồi xuống, một lát sau, hai phần lòng heo hầm đã được đưa lên.
Liễu Tâm Di đề cử, nói: “Cậu mau nếm thử xem hương vị thế nào?”
Liễu Tâm Di tiếp tục nói: “Chú Bao có hơn 30 năm trong nghề, tuyệt đối không có vấn đề gì đâu.”
An Lương vừa chuẩn bị trả lời, bỗng có giọng của một người đàn ông chen vào.
“Người đẹp, tay nghề của tôi cũng không có vấn đề, làm quen chút chứ?” Một tên mặt mày đỏ au, nhìn là biết đã uống rượu, đứng lên đi về phía bàn của An Lương.
An Lương thầm chửi bậy trong lòng, nơi này chính là Đế Đô, bây giờ đã là năm 9102, vẫn còn chuyện bất bình thường thế này?
Thịnh Khánh của bọn họ cũng không có dạng này.
‘Tinh!’
‘Chúc mừng ký chủ nhận được một gói quà may mắn khẩn cấp.’
‘Chúc mừng ký chủ nhận được ‘thành thạo kickboxing’ từ gói quà may mắn khẩn cấp.
Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng thông báo xong, vô số tri thức về kickboxing hiện ra trong đầu An Lương, những kiến thức này tựa như do An Lương tự học hành gian khổ mà được, cậu có thể nhớ kỹ, rõ ràng, hơn nữa còn có thể lấy ra sử dụng.
Nhìn thấy tên say rượu chen vào cuộc trò chuyện, trước khi Liễu Tâm Di mở miệng, An Lương đã trực tiếp đứng lên, bước nhanh đến trước mặt đối phương, nhắc nhở: “Người anh em, anh uống say rồi!”
“Anh em?” Hắn ta hung tợn nhìn An Lương: “Ai là anh em mày? Nhà quê từ đâu tới? Mày xứng à? Cút mau!”
Hắn ta vừa nói chuyện vừa đưa tay đẩy An Lương, An Lương cố ý lùi về sau mấy bước, sau đó mở miệng nói: "Anh đánh tôi trước, dựa theo pháp luật, bây giờ tôi có thể phòng vệ chính đáng.”
Tên say rượu hơi sửng sốt, Liễu Tâm Di vốn đang xem kịch cũng sửng sốt, kịch bản này có vẻ không đúng lắm?
An Lương nói xong, đi tới trước mặt tên say rượu, cậu dùng một quyền đánh vào xương sườn dưới ngực của tên say rượu khiến đối phương đau nhức khôn nguôi.
Gã ta còn chưa kịp hoàn hồn, An Lương đã đẩy gã té xuống cạnh thùng bia.
An Lương chủ động mở miệng: “Bây giờ tôi lo lắng anh sẽ dùng chai bia công kích tôi, theo quy định của pháp luật, tôi có thể phòng vệ chính đáng đến khi anh không còn sức chống cự mới thôi!”
Trên thực tế bây giờ tên say rượu kia gần như đã không còn sức chống cự, hắn ta chỉ đang cố vùng vẫy đứng lên.
Trong mắt Liễu Tâm Di lóe lên một chút lo lắng, lúc trước ở Thái Lan, cô đã nghe thấy phương án xử lý của An Lương, cô vốn cho rằng An Lương mượn sức mạnh của Thái Lan để làm việc, kết quả xem ra không phải là như vậy?
An Lương nói xong, cậu lại xông về phía tên say rượu đang vùng vẫy đứng dậy, trực tiếp đè gã xuống đất, đồng thời khóa cổ của gã, không đến một phút sau gã đã hôn mê.
Sau khi An Lương buông hắn ta ra, cậu lấy điện thoại báo cảnh sát, cậu nhanh chóng nói rõ tình huống, sau đó hỏi: “Này chị, đây là nơi nào?”
“Hẻm Tiểu Thanh Miêu.” Liễu Tâm Di mơ màng nói ra địa chỉ, bây giờ trong đầu cô không tỉnh táo!
Kịch bản này sai rồi!
Đạo diễn đâu?
Sao không kêu ‘Cắt’?
Thực tế bàn của tên say rượu kia vẫn còn hai người, nhưng bọn họ lại không hề nhúc nhích chút nào, trong suốt quá trình đều sững sờ nhìn An Lương hạ gục bạn mình trong nháy mắt.
“Vâng, đồng chí tuần tra, tôi đã ổn định hiện trường, mọi người mau tới đi.” An Lương kết thúc cuộc điện thoại.
“Đúng rồi, chị nói chủ quán giữ đoạn camera giám sát kia, chờ lát nữa cảnh sát sẽ đến.” An Lương dặn dò Liễu Tâm Di.
Liễu Tâm Di ngơ ngác gật đầu: “Ừm, ừm!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất