Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 58: Sủng vật ăn nhân sâm

Chương 58: Sủng vật ăn nhân sâm


----
“Đây là vật gì?” Mộc Phàm kinh ngạc nhìn vật nhỏ trên tay Mộng Li.
Đây là một con vật còn sống, lớn bằng bàn tay, toàn thân trắng tinh như tuyết, có bộ lông xù xù tựa như một quả cầu, hai con mắt chớp chớp, miệng phát ra tiếng lộc cộc lộc cộc.
Rất đáng yêu, khiến người ta vừa thấy liền yêu thích.
Vẻ mặt Mộc Phàm ngốc ra, nhìn vật nhỏ kia, lại nhìn nhìn Mộng Li.
“Ngươi mời tới ta là...” Mộc Phàm có chút không xác định hỏi.
Chỉ nghe Mộng Li chậm rãi nói: “Đây là sủng vật mà ta nuôi dưỡng, sắp tới bởi vì phải ra ngoài hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng, không có thời gian chăm sóc, càng không thể mang nó theo.”
Nói đến đây, Mộng Li dừng một chút.
Mộc Phàm nghe xong đã hiểu, nàng nói có nhiệm vụ quan trọng, có phải nhiệm vụ săn giết cấp S kia hay không?
Nghĩ như vậy liền thông suốt, nhưng còn có một thắc mắc, vật nhỏ này là con gì?
Nhìn tiểu gia hoả lông xù xù kia, Mộc Phàm hỏi: “Nó là con gì, là yêu thú sao, vì sao ta không cảm ứng được một chút yêu khí nào?”
“Xem như vậy đi.” Mộng Li trả lời qua loa.
Nàng nói: “Nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm, ta không thể mang nó đi cùng, hơn nữa không có người chăm sóc nó thì rất dễ có vấn đề.”
“Cho nên, hôm nay mời ngươi tới đây, chính là muốn nhờ ngươi giúp một chút, giúp ta chăm sóc nó mấy ngày.”
Mộng Li rốt cuộc nói ra nguyên nhân gọi Mộc Phàm tới đây.
Thế mà chỉ là vì chuyện này, hỗ trợ nuôi một sủng vật nhỏ?
Mộc Phàm câm nín nhìn nàng, cười khổ nói: “Ta nói này mỹ nữ, ngươi gọi ta ra tới chỉ vì chuyện giúp ngươi nuôi vật nhỏ này sao?”
“Ngươi gọi người khác không được sao, hoặc là ngươi gởi nuôi ở cửa hàng thú cưng nha, nơi đó có chuyên viên chuyên môn chăn nuôi sủng vật, càng tốt hơn ta.”
Mộc Phàm nói đến chỗ này trong lòng thắc mắc, có chút khó hiểu.
Nhưng Mộng Li lắc đầu nói: “Người khác ta không tin tưởng được, ngươi liền nói giúp hay không giúp?”
“Này...” Mộc Phàm chần chờ, giải thích nói: “Ngày mai ta liền phải đi Thanh Bắc cao giáo, mang theo nó không tiện, huống hồ chờ ngươi trở lại ta đã ở Thanh Bắc cao giáo, như thế nào đưa cho ngươi?”
“Chuyện này ngươi không cần lo lắng, khi hoàn thành nhiệm vụ ta sẽ đi tìm ngươi.” Mộng Li bình tĩnh nói.
Lúc này Mộc Phàm không còn lời gì để nói, trong lòng cười khổ, nuôi một sủng vật nhỏ, cũng không phải không được, nhưng luôn cảm thấy không đúng chỗ nào đó?
“Này... Ta khảo...” Mộc Phàm suy nghĩ, vẫn quyết định từ chối.
“Một trăm vạn!”
Còn chưa dứt lời đã bị Mộng Li cắt ngang, nàng giơ một ngón tay, nói ra một con số.
Một trăm vạn, Mộc Phàm trừng to hai mắt, ngây ngốc nhìn Mộng Li, trong lòng càng thêm kinh ngạc khó hiểu.
Không phải chỉ là nuôi một vật nhỏ, một trăm vạn, dùng hết sao?
“Không đủ hả? Cho ngươi hai trăm vạn, chăm sóc mấy ngày...” Mộng Li nhíu mày, lại mở miệng lần nữa.
Lúc này Mộc Phàm càng kinh ngạc nói: “Thật ra không phải vấn đề có tiền hay không, chủ yếu là ta thật sự không có thời gian.”
Lại thấy Mộng Li giơ năm ngón tay, dứt khoát lưu loát nói: “500 vạn, ngươi giúp hay không?”
Mộng Li nói ngắn gọn tương đối hào sảng, thật sự là giàu quá mức.
Mộc Phàm nghe xong trực tiếp buột miệng thốt ra: “Được, ta giúp ngươi, yên tâm, nhất định giúp ngươi nuôi trắng trẻo mập mạp.”
Không phải một sủng vật nhỏ sao, 500 vạn, làm, cùng lắm thì hầu hạ vật nhỏ này thật tốt là được.
“Đúng rồi, nó ăn cái gì?” Mộc Phàm lập tức nhớ tới.
Mộng Li vuốt vuốt vật nhỏ lông xù xù, nói: “Nó ăn nhân sâm, mỗi ngày cho nó một cây nhân sâm ba mươi năm là đủ rồi.”
“Nhân sâm?” Mộc Phàm trừng to mắt, nhìn vật nhỏ kia.
Nhìn qua thì lông xù xù, tựa như một quả cầu, không nghĩ tới thế mà ăn nhân sâm, nói đùa đi?
Lại còn có mỗi ngày ăn một cây nhân sâm ba mươi năm, có lầm không, nhân sâm ba mươi năm một cây ít nhất mười vạn a, một ngày một cây, mười ngày chính là một trăm vạn.
Nghĩ như vậy, Mộc Phàm cảm thấy chính mình bị lỗ a.
“Yên tâm, ta đã chuẩn bị tốt nhân sâm cho một tháng, mỗi ngày cho nó một cây là được.”
Mộng Li như biết hắn nghĩ cái gì, lấy ra một cái rương nhỏ đưa đến trước mặt Mộc Phàm, vừa mở ra, thấy bên trong xếp ngăn nắp ba mươi cây nhân sâm.
Mỗi một cây nhân sâm đều to cỡ ngón cái, tản ra từng luồng linh khí nhè nhẹ, đều là nhân sâm ba mươi năm, quả nhiên xa xỉ a.
Dùng nhân sâm nuôi sủng vật?
Mộc Phàm câm nín nhìn Mộng Li, nữ nhân này thật sự phú bà a.
“Đây là 500 vạn, ta chuyển cho ngươi, cất kỹ, từ hôm nay trở đi, ngươi liền phải chăm sóc nó thật tốt, cho đến ta trở về mới thôi, sau đó lại cho ngươi 500 vạn tạ ơn.”
Mộng Li vừa nói, vừa chuyển cho Mộc Phàm 500 vạn.
Đinh!
“Thẻ vàng ngân hàng tu chân nhận 500 vạn Nguyên....”
Di động truyền đến tiếng nhắc nhở, trong lòng Mộc Phàm chấn động, thật sự nhận được, nữ nhân này thật giàu có a.
“Được rồi.”
Mộc Phàm gãi gãi đầu, cảm giác mơ màng hồ đồ, có chút dở khóc dở cười.
Chuyện hôm nay thật sự là làm người ta không thể hiểu nổi, Mộng Li nhờ hắn giúp nuôi một sủng vật nhỏ, thù lao 500 vạn, sau khi xong chuyện còn có 500 vạn.
Tiền này cũng quá dễ kiếm đi?
“Tốt, vậy liền giao nó cho ngươi, phải cẩn thận che chở, nếu xảy ra chút vấn đề, ta sẽ tính sổ với ngươi.”
Mộng Li nói xong rồi đưa vật nhỏ lông xù xù cho Mộc Phàm.
Cầm một cục lông xù xù, hai mắt Mộc Phàm trừng lớn, nhìn sinh vật nhỏ như quả cầu xù xù trong lòng bàn tay.
Tiểu gia hỏa này rất nhẹ, cảm giác chính là một quả cầu bông.
“Chăm sóc nó thật tốt, ta đi trước.”
Mộng Li nói xong, nhìn Mộc Phàm liếc mắt một cái sau xoay người rời đi.
Mộc Phàm nhìn nhìn nàng, lại nhìn cầu lông đang ngáy ngủ trong lòng bàn tay, có chút dở khóc dở cười, nhưng vẫn là không thể không đứng dậy rời đi.
Người ta đã đi rồi, mình cũng không thể ăn vạ ở nơi này, có thể ăn một bữa tiệc lớn đã không tồi, ba món ăn, 600 vạn.
Nhưng 600 vạn này là Mộng Li trả, hắn không đau lòng chút nào, chỉ là âm thầm đáng tiếc không chọn thêm hai ba món nữa ăn thử.
Mộc Phàm vừa đi, vừa cảm thụ được sự ấp áp dễ chịu trong cơ thể, có một loại năng lượng đang không ngừng tản ra khắp người, bổ sung năng lượng cho thân thể.
Loại cảm giác này như có thể kéo dài lên tục một đoạn thời gian mà không cần ăn thêm gì.
Ăn yêu thú cùng linh tài, quả nhiên không giống bình thường.
“Vật nhỏ này, rốt cuộc là thứ gì, cảm giác rất quý giá.”
Mộc Phàm vừa đi vừa xem, không nghĩ tới Mộng Li vừa rời Tụ Tiên Lâu liền biến mất không thấy tăm hơi.
Hắn đi ra từ Tụ Tiên Lâu, nhìn nhìn bốn phía, không thấy Mộng Li, lắc đầu không nghĩ nhiều nữa, xoay người trở về nhà.
“Ác ma nữ này cổ quái, tự dưng nhờ ta nuôi giúp một con sủng vật.”
Trên đường trở về, Mộc Phàm suy tư, thường hay nhìn vật nhỏ như quả cầu trong lòng bàn tay.
Hắn rất tò mò, đây là con gì, bởi vì hắn chưa thấy bao giờ, trông như là một con thỏ trắng quá mập mạp.
Hai lỗ tai tròn tròn, toàn bộ thân thể như một quả cầu.
“Ăn nhân sâm, chẳng lẽ là yêu thú quý hiếm hay là yêu thú biến dị?”
Mộc Phàm không ngừng nói thầm, suy đoán, đáng tiếc không đoán ra lai lịch của nó.
Không nghĩ ra liền không nghĩ nữa, nuôi mười ngày nửa tháng, chính mình cũng kiếm không ít.
Nghĩ như vậy, Mộc Phàm đắc ý, có thêm 500 vạn, tất nhiên rất vui vẻ.
........
Lúc này, ở bên kia, công viên nào đó trong khu thứ tám.
Mộng Li thân mặc áo đen đi tới công viên, đứng ở một đình nhỏ, lẳng lặng chờ đợi gì đó.
Vèo!
Đột nhiên, một luồng sáng chợt lóe qua, chớp mắt dừng trên ngọn cây đại thụ phía trước.
Người tới thế mà là một nam tử, hơi thở cường đại, khoá chặt Mộng Li.
“Yêu nữ, ngươi trốn không thoát.”
Nam tử chậm rãi mở miệng, giọng vang vọng, ẩn chứa một cổ sát ý kinh người.
“Cửu cung tuyệt sát, vây!”
Vừa dứt lời, liền thấy bốn phía quanh đình nhỏ hiện lên ánh sáng, hóa thành một đồ án bao phủ Mộng Li, hình thành khốn trận.
“Kiếm tới!”
Trong khoảnh khắc, nam tử quát lạnh một tiếng, lấy tay trảo, liền thấy ánh sáng hội tụ, hóa thành một thanh bảo kiếm sắc bén, tản ra ánh sáng luyện khí cường đại.
Luyện Khí ngưng hình, hắn thế mà là cường giả Kim Đan kỳ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất