Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 120 - Không thể trêu vào, không thể trêu vào

Chương 120 - Không thể trêu vào, không thể trêu vào
Diệp Trường Sinh gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua mọi người, tiếp tục nói: “Bắt đầu mở bán đan dược, linh dịch.”
Nói đến đây, hắn nhìn về phía hai người Cơ Vũ Sư và Cơ Khuyết: “Các ngươi có thể đi rồi, Diệp gia không chào đón các ngươi.”
Cơ Vũ Sư giận dữ phất ống tay áo, lạnh lùng nói: “Khuyết thúc, chúng ta đi.”
Nhìn bóng lưng Cơ Vũ Sư rời đi, Vân Trọng Lâu vội vàng nói: “Thiếu chủ, nàng ta tàn nhẫn như rắn rết, nếu không hay nhổ cỏ nhổ tận gốc?”
Diệp Trường Sinh lắc đầu, cười nói: “Thương Hội Thiên Vực có người thông minh, tin chắc bọn hắn sẽ không vì nàng ta mà đến gây rắc rối cho một vị luyện dược sư.”
“Đương nhiên, nếu bọn hắn khăng khăng một mực, chúng ta sẽ khiến cho Thương Hội Thiên Vực biến mất.”
Vân Trọng Lâu: “...”
Không thể trêu vào, không thể trêu vào!
Khiến cho Thương Hội Thiên Vực biến mất, nếu là người khác nói lời này, Vân Trọng Lâu nhất định sẽ lớn tiếng nói với hắn, đừng khoác lác, có được không?
Nhưn Diệp Trường Sinh lại bình thản nói ra những lời ấy, hắn lại tin, là cái loại tin tưởng không hề nghi ngờ ấy.
Giờ khắc này.
Trên Diễn Võ Trường hoàn toàn sôi trào.
Chờ bao lâu cuối cùng cũng bắt đầu bán đan dược rồi.
Vốn dĩ tất cả mọi người cho rằng toàn bộ đan dược của Diệp gia, là đến từ chính Hoang Cổ Thần Quốc, tuyệt đối không nghĩ tới Diệp gia lại có một vị luyện dược sư.
Lão còn thần phục một vị luyện dược sư cấp chín, bởi vậy có thể thấy, cấp độ, phẩm chất cùng dược hiệu của đan dược Diệp gia nhất định không hề có vấn đề.
Đan dược như vậy, Diệp gia độc nhất vô nhị, ngay cả Thương Hội Thiên Vực cũng không thể so sánh.
Vẻ mặt mọi người vẻ càng thêm cuồng nhiệt, ánh mắt mãnh liệt nhìn về phía Diệp Trường Sinh, đột nhiên, Tống Thiên Trọng dời bước tiến lên, dẫn đầu mở miệng nói: “Diệp Thiếu chủ, nơi này của lão phu có một bộ công pháp, tuy là tàn phiến, nhưng lại đạt được từ trong Bí Cảnh Viễn Cổ, muốn đổi lấy đan dược cấp chín của Diệp Thiếu chủ, Thiếu chủ thấy thế nào?”
Diệp Trường Sinh cười nói: “Mặc dù công pháp tốt, nhưng ta không cần, không biết các hạ còn có có món đồ gì kỳ lạ.”
Tống Thiên Trọng rơi vào trầm tư, đồ kỳ lạ, hắn đột nhiên nghĩ đến, lòng bàn tay xuất hiện một tòa tháp nhỏ: “Diệp Thiếu chủ, ngươi cảm thấy cái tháp này thế nào?”
Ánh mắt Diệp Trường Sinh rơi vào trên tháp nhỏ: “Tháp này...”
Tháp nhỏ rỉ sét loang lổ, ngoài việc nhìn ra được hình dạng, thì những thứ khác đều đã rỉ sắt không thôi, không có chút khí tức nào.
Một tòa tháp bình thường.
Diệp Trường Sinh nói: “Được, thành giao, không biết tiền bối cần viên đan dược cấp chín nào.”
Tống Thiên Trọng có chút bất ngờ, không nghĩ tới Diệp Trường Sinh lại đồng ý dùng đan dược đổi lấy tháp nhỏ này, cái tháp này là hắn đạt được ngoài ý muốn, cách hiện tại đã qua mấy trăm năm rồi.
Còn nhớ rõ, lúc tháp nhỏ xuất hiện, trời giáng dị tượng, ánh lửa che trời, sét đánh từ chín tầng mây tàn sát bừa bãi.
Tương đối khủng bố.
Khi đó hắn vốn tưởng rằng đạt được một bảo vật vô song, không ngờ tới lại chỉ là một tòa tháp nhỏ rỉ sắt.
Trong vài năm lúc mới đạt được, Tống Thiên Trọng nghĩ hết mọi biện pháp, muốn tìm ra bí mật của tòa tháp, đến sau cùng hắn vẫn không thu hoạch được gì.
Hắn nản lòng thoái chí, ném tháp nhỏ vào trong linh giới, hôm nay nếu không phải Diệp Trường Sinh nhắc tới vật kỳ lạ, hắn căn bản không nhớ đến tháp nhỏ còn đang nằm trong linh giới.
Một tòa tháp nhỏ không giá trị, có thể đổi lấy một viên đan dược cấp chín, đối với Tống Thiên Trọng chính là món hời lớn.
“Diệp Thiếu chủ, lão phu đổi lấy Diễn Sinh Đan!”
Diệp Trường Sinh cười khẽ một tiếng, cong ngón tay búng ra, Diễn Sinh Đan xuất hiện trước mặt Tống Thiên Trọng: “Chúc mừng tiền bối, nhận được một viên Diễn Sinh Đan.”
Sau khi trao đổi, hắn thu tòa tháp nhỏ vào trong linh giới, khóe miệng cong lên tạo thành ý cười khó đoán.
Lúc này.
Vô Tướng Thiền Sư đi ra, cười hề hề nói: “Diệp thí chủ, lão nạp với cảm thấy hứng thú với Cuồng Bạo Đan của ngươi, nó vô cùng phù hợp với lão nạp.”
Diệp Trường Sinh nhìn Vô Tướng Thiền Sư tai to mặt lớn trước mắt, không hiểu sao vị hòa thượng này cứ có cảm giác hân hoan: “Phù hợp là quan trọng nhất, chỉ cần tiền bối có thể lấy ra vật đổi, Cuồng Bạo Đan sẽ thuộc về Vu tiền bối.”
Vô Tướng Thiền Sư vừa định mở miệng, lão tổ Đạo Môn đứng bên đi ra: “Diệp Thiếu chủ, Đạo Môn chúng ta cũng muốn Cuồng Bạo Đan, đây là vật đổi của Đạo Môn chúng ta.”
Vô Tướng Thiền Sư nghe thế, ý cười trên mặt bỗng chốc biến mất: “Lão đạo thối, ngươi cố ý phải không?”
Thiên Huyễn đạo trưởng cười khẩy nói: “Thiền Sư đừng hiểu lầm, đan dược cấp chín ai ai cũng muốn, ai có vật khiến Diệp Thiếu chủ động lòng thì đan sẽ thuộc về người đó.”
Vô Tướng Thiền Sư hăng hái gật đầu, nhìn Thiên Huyễn đạo trưởng: “Nếu không nể mặt mũi Diệp Thiếu chủ, lão phu đã dùng một quyền khua vỡ đầu ngươi rồi.”
Thiên Huyễn đạo trưởng không cam lòng yếu thế: “Tới đi, ta sợ ngươi sao?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất