Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 154: Thiên Cung học phủ là hoa viên sau nhà các ngươi sao

Chương 154: Thiên Cung học phủ là hoa viên sau nhà các ngươi sao


Thật không thể tin được rằng một đứa trẻ có thể có cái nhìn sâu sắc và suy nghĩ như vậy.
“Nếu ngươi đã đoán được thì lão hủ liền ngả bài, ta là cung chủ đời trước của Thiên Cung học phủ, về sau ở bên cạnh ngươi và dạy dỗ ngươi tu luyện như thế nào.”
Diệp Trường Sinh nói: “Thì ra là lão cung chủ, ngươi đã đạt tới cao giai đế cảnh, có thể chỉ đạo ta tu luyện nhưng ngươi không thể làm sư phụ ta.”
Ninh Tiêu Dao ngoài ý muốn nói: “Vì sao, chẳng lẽ lão phu còn không đủ tư cách?”
Diệp Trường Sinh thản nhiên cười nói: “Tốt hơn là chúng ta nên học hỏi lẫn nhau, có lẽ không lâu nữa ta sẽ vượt qua được ngươi.”
Ninh Tiêu Dao cười vang nói: “Có cá tính, ta thích. Về sau chúng ta cùng nhau học tập thảo luận, vừa là thầy vừa là bạn cũng không tồi.”
Nói đến đây, lão dừng một chút rồi lại tiếp tục nói: “Kỳ thật nếu ta thật sự làm sư phụ ngươi, áp lực của ta cũng rất lớn.”
Trong chốc lát.
Hai người đi lên Ngọc Vân Phong, Ninh Tiêu Dao mở lời nói: “Ta đưa ngươi đến nơi đây, chính ngươi vào đi thôi, lão phu ở Thiên Tú Phong chờ ngươi trở về.”
Diệp Trường Sinh nói: “Đa tạ.”
Ngay sau đó, hắn dời bước đi trước, hướng đến Ngọc Vân Phong, vừa đi chưa được một cây số, hai bóng người xuất hiện và ngăn cản Diệp Trường Sinh.
“Cung đệ tử dám tự tiện xông vào Ngọc Vân Phong, chẳng lẽ sư tôn ngươi không có nói với ngươi, là đệ tử thì không được tự tiện đi lại trước các cung sao?”
Diệp Trường Sinh đánh giá hai người trước mắt, âm thanh điềm đạm nói: “Thật ra, ta không phải đệ tử học phủ.
Trên đỉnh Ngọc Vân.
Hai gã tu sĩ là trợ giảng của Thiên Cung học phủ, nghe thấy Diệp Trường Sinh nói hắn không phải đệ tử của học phủ, hai người sắc mặt hơi đổi.
Sử Khả Lang nói: “Nếu không phải là đệ tử của học phủ, vậy thì là tiểu tử đến từ nơi nào, dám trà trộn vào học phủ.”
Diệp Trường Sinh lắc đầu, thật sự cảm thấy lo lắng cho chỉ số thông minh của hai người trước mắt, Thiên Cung học phủ được canh gác nghiêm ngặt, hội tụ cường giả, là nơi có thể đột nhập vào?
Hai người này trên vai lẽ nào là bóng cao su? Nói chuyện, làm việc đều không cần dùng não sao?
“Ta tới tìm đạo sư An Thanh Tự, hai vị nếu là không có việc gì, xin mời tránh ra.”
Sử Khả Lang cười toe toét nói: “Ngươi nói tìm ai thì tìm người đó sao, Thiên Cung học phủ là hoa viên sau nhà các ngươi sao?”
Tần Thọ một bên phù họa nói: “Tiểu tử, ngươi đột nhập vào học phủ, chờ Chấp Pháp Đường tới, tiễn ngươi rời đi!”
Diệp Trường Sinh bất đắc dĩ nói: “Thật là cánh rừng lớn, chim gì cũng đều có, chỉ số thông minh các ngươi như này cũng có thể làm thầy ở Thiên Cung học phủ, khó trách tu vi đệ tử ở đây yếu như vậy.”
Sử Khả Lang vừa muốn mở miệng, Diệp Trường Sinh quát lên: “Đừng nói nữa, ta cho các ngươi xem một thứ.”
Vừa nói, hắn vừa hơi giơ tay lên, Thiên Cung lệnh trong tay xuất hiện trước mặt hai người, Sử Khả Lang và Tần Thọ nhìn thấy Thiên cung lệnh, vội vàng khom người thi lễ.
“Không biết Cung Phụng đã đến, xin thứ tội.”
“Tiểu nhân có mắt không thấy Thái Sơn, xin Cung Phụng đại nhân thứ tội.”
Diệp Trường Sinh thu hồi Thiên cung lệnh lại, lười quan tâm đến phản ứng hai người, xải bước đi về hướng đỉnh Ngọc Vân.
Toàn thân Sử Khả Lang và Tần Thọ run bần bật, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng chảy, học phủ khi nào có Cung Phụng trẻ tuổi như vậy?
bộ dáng tám đại Cung Phụng, bọn họ chính là khắc vào trong đầu, trong đó không có thiếu niên này a.
Tạo nghiệt a.
Trẻ tuổi như vậy đã là Cung Phụng học phủ, hắn là như thế nào làm được?
Thêm một Cung Phụng sao không thông báo? Lần này đắc tội chết, bọn họ về sau làm sao dám hỗn trong học phủ?
Lăn lộn trăm năm mới thành trợ giảng, sau một hành động nhỏ này như đã tự dội một gáo nước lạnh lên đầu mình.
Sử Khả Lang nói: “Tần trợ giảng, mới vừa rồi hắn có phải hay không nói muốn đi tìm An đạo sư?”
Tần Thọ gật gật đầu: “Không sai, hắn chính là muốn đi tìm An đạo sư, chúng ta mau đi xin An đạo sư, hy vọng có thể nói tốt cho chúng ta vài câu ở trước mặt hắn bằng không sự nghiệp chúng ta sẽ sớm kết thúc.”
Lúc này.
Diệp Trường Sinh đã đến phía trước một tòa cung điện, vài vị nữ tử đang ở vui đùa ầm ĩ, chợt thấy Diệp Trường Sinh xuất hiện, linh nhãn chớp động, toàn bộ ánh mắt đều rơi ở trên người hắn.
“Vị công tử tới kia,lớn lên cũng quá anh tuấn.”
“Đúng vậy, đúng vậy, nếu hắn ở tuổi lớn hơn vài tuổi, nhất định phong lưu phóng khoáng, mê đảo muôn vàn nữ tử.”
“Chúng tỷ muội, nếu đã bị chúng ta phát hiện, vậy thì chúng ta ra tay trước, không thể để vị tiểu công tử này trốn thoát a.”
Diệp trường sinh thấy năm vị nữ tử đi về phía hắn, sắc mặt thay đổi, tự mình lẩm bẩm: “Vì sao ta đi đến đâu, các nàng cũng đều ái mộ như vâth, ánh mắt mãnh liệt nhìn ta, này cũng trần trụi rồi.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất