Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 155: Mẹ kiếp, nữ nhân này còn có mùi

Chương 155: Mẹ kiếp, nữ nhân này còn có mùi


“Các nàng đây là muốn ngủ cùng ta a, nữ đạo sư Thiên Cung học phủ đều cuồng dã như vậy?”
nữ tử đi đầu, một bộ váy dài màu vàng nhạt, xông lên trước, một luồng hương thơm xông thẳng vào lỗ mũi Diệp Trường Sinh.
Mẹ kiếp, nữ nhân này còn có mùi
Sử dụng son đậm, hương thơm nồng như vậy rốt cuộc là để che đậy cái gì?
Không được, ta phải đi, không một hồi nữa sẽ bị cái mùi nồng nặc này làm cho ngạt chết.
Nữ tử tiến lên mở lời nói: “Tiểu công tử, đến đỉnh Ngọc Vân có chuyện gì, chúng ta có thể giúp được ngươi cái gì?”
Diệp Trường Sinh không biết rời đi như thế nào, nữ tử nhíu mày, cười nói: “tiểu công tử này thế nhưng cũng thẹn thùng.”
“Đi, đi xem hắn, rốt cuộc là tới làm gì.” Vài vị nữ tử theo sát phía sau Diệp Trường Sinh, một đường đuổi theo qua đi.
Đẹp trai quá có gì sai?
đuổi theo như vậy, ta rất hoảng a!
Đúng lúc này, một bóng hình xinh đẹp xuất hiện trước mặt Diệp Trường Sinh: “Tiểu di, ta tới rồi.”
An Thanh Thơ nghe tiếng, bóng dáng phía trước dừng lại, quay đầu nhìn lại phía sau, ánh mắt dừng ở trên người Diệp Trường Sinh.
Chần chờ một lúc, nàng vui vẻ nói: “Trường Sinh, ngươi là Trường Sinh.”
Diệp Trường Sinh tiến lên: “Tiểu di, ta là Trường Sinh.”
An Thanh Thơ cười nói: “Ngươi tới học phủ học tập, để tiểu di dẫn ngươi đến Bách Hoa Điện, đã nhiều ngày ta ở Bách Hoa Điện, tiểu di đi tìm sư tôn của người nói một câu.”
Nói đến đây, nàng ngừng lại, tiếp tục nói: “Cao lớn rồi, càng ngày càng anh tuấn, xem ra mấy năm nay ngươi trưởng thành không ít.”
Diệp Trường Sinh nói: “Là trưởng thành lên không ít.”
Bởi vì hiện tại hắn nghe được sóng gió mãnh liệt, đã không bao giờ nghĩ đến biển rộng.
Nghĩ đến cảnh “Tẩu tẩu hé miệng, cháu mình đã sắp muốn ra rồi” cũng không cảm thấy nó chỉ là ý ở mặt chữ.
Giờ sau tét mông sẽ khóc, hiện tại đét mông sẽ hưng phấn, đây là cái gọi là trưởng thành.
“An đạo sư, lời mời của Cung đạo sư ta phải làm sao, ngươi không thật sự không đi?” Một giọng nói cực kì không hài lòng truyền đến.
An Thanh Thơ nói: “Ta cũng chưa từng nói ta muốn đi, ngươi trở về nói cho Cung Phong Vân, ta đối hắn một chút hứng thú đều không có, bảo hắn không cần lại làm này làm chuyện vô ích này.”
Sắc mặt nam tử trầm xuống, âm lãnh nói: “An đạo sư, ngươi cần phải nghĩ cho kĩ, ngươi cự tuyệt là người nào, cha của Cung đạo sư chính là đại trưởng lão Chấp Pháp Đường, chỉ cần hắn nói một câu, lập tức có thể cho ngươi cút ra học phủ.”
Nghe vậy.
Vẻ mặt An Thanh Thơ trở nên mất tự nhiên, mấy năm nay Cung Phong Vân dùng loại thủ đoạn bỉ ổi này, không thiếu nữ đạo sư bị bức rời khỏi học phủ.
“Ngươi trở về nói cho Cung Phong Vân, cho dù phải rời khỏi Thiên Cung học phủ, ta cũng sẽ không đáp ứng yêu cầu của hắn.”
Nam tử cả giận nói: “Ngươi nhớ kỹ...”
Phanh.
Một âm thanh lớn truyền ra, nam tử bay ngược đi ra ngoài, một cú này, ước chừng bay xa cả trăm mét.
Diệp Trường Sinh hung hăng nhìn nam tử rơi xuống đất: “Không nghe thấy tiểu di ta nói không đi sao? Trở về nói cho chủ tử nhà ngươi, còn dám tìm tiểu di ta gây phiền toái, hắn ta sẽ biến mất khỏi thế giới này.”
Hai má của người đàn ông bị biến dạng nghiêm trọng, ấp úng nói: “Ngươi... Ngươi dám đánh ta, ngươi biết... Ta là ai không?”
Diệp Trường Sinh trầm giọng nói: “Không đánh ngươi, chẳng lẽ còn muốn ta giảng đạo lý cho ngươi? Nếu còn có lần sau sẽ không phải là một cái tát.”
“Cút!”
Nam tử vội vàng đứng dậy, bò lăn lộn chạy trốn : “Ngươi... Chờ, Cung đạo sư sẽ không bỏ qua ngươi.”
An Thanh Thơ nhìn nam tử rời đi: “Trường Sinh, ngươi quá lỗ mãng, sao lại có thể động thủ đánh hắn, hắn chính là thân tín của Cung Phong Vân.”
Nói đến đây, nàng giống như đột nhiên nghĩ tới cái gì, tái mặt lại vội vàng nói: “Trường Sinh, ngươi là cảnh giới gì? Cư nhiên có thể một chưởng đánh bại Hàn Kỳ.”
Diệp Trường Sinh cười nói: “Tiểu di, mới vừa rồi người rõ ràng thực sự không vui, vì sao còn muốn ép dạ cầu toàn, loại người giống như hắn ta, nếu không phải vì để hắn tiện thể truyền lời trở về thì đã là một cái xác rồi.”
An Thanh Thơ nói: “Trường SInh, Thiên Cung học phủ rất thâm sâu, không nghĩ mặt ngoài đơn giản như vậy, nhưng thế lực trong đó rắc rối khó gỡ, hiện tại ngươi đánh Hàn kỳ, Cung Phong Vân sẽ không chịu để yên.”
Diệp Trường Sinh đạm nhiên cười: “Tiểu di, người không cần lo lắng, nếu ta đã đến học phủ, về sau sẽ không để người chịu khi dễ, bằng không ta cũng không biết giải thích với nương ta thế nào.”
An Thanh Thơ nói: “Trường Sinh, sư tôn ngươi là ai, bây giờ ta đưa ngươi trở về trước.”
Diệp Trường Sinh nói: “Tiểu di, ta không có sư tôn, đi thôi, chúng ta đi Bách Hoa Cung đi, nương ta bảo ta mang cho tiểu di vài thứ.”
Vừa dứt lời, hắn lôi kéo An Thanh Thơ chuẩn bị rời đi, vài vị nữ tử xông tới, một người mở miệng nói: “An đạo sư, thì ra là hắn tới tìm ngươi.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất