Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 156: Trường sinh, ngươi thật sự đã trưởng thành

Chương 156: Trường sinh, ngươi thật sự đã trưởng thành


An Thanh Thơ nhẹ nhàng gật đầu, mở miệng nói: “Trường Sinh là nhi tử của tỷ tỷ ta, đến học phủ học tập, cố ý đến xem ta.”
Nữ tử áo vàng nói: “Thỉ ra là như thế này, hắn lớn lên thật ưa nhìn, cảm giác làn da so với chúng ta còn muốn đẹp hơn.”
Diệp Trường Sinh lắc đầu, cười nói: “Muốn sờ sao?”
Nữ tử áo vàng vội vàng nói :”Muốn”
Diệp Trường Sinh lại nói: “Hôm khác đi!”
Trên đỉnh Ngọc Vân.
Diệp Trường Sinh kéo An Thanh Thơ rời đi, chỉ để lại một đám nữ tử nhìn theo bóng lưng soái khí, tuy rằng hắn cự tuyệt yêu cầu của nữ tử áo vàng, nhưng nàng ta vẫn si mê nhìn theo hắn rời đi.
Lớn lên đẹp, chính là có thể muốn làm gì thì làm.
Trên đường đi.
An Thanh Thơ buông cánh tay Diệp Trường Sinh ra: “Trường sinh, ngươi thật sự đã trưởng thành, có khí phách nam tử.”
Nói đến đây, nàng ngừng lại rồi tiếp tục nói: “thời gian hai năm ngắn ngủi, Kiếm Cung đã xảy ra không ít chuyện, cảnh giới của ngươi đột phá quá nhiều, ta nhìn không thấu ngươi.”
Diệp Trường Sinh cười nói: “Chủ yếu bởi vì ta đẹp, dễ dàng đột phá.”
An Thanh Thơ nhoẻn miệng cười: “Còn tuổi nhỏ đã tự luyến như vậy, về sau còn không biết muốn lừa gạt bao nhiêu nữ hài tử, bất quá ngươi hiện tại thật sự rất có khí chất.”
Diệp Trường Sinh lại nói: “Nam nhân nếu muốn lớn lên đẹp, phải dựa vào khí chất của hắn ta, tiểu di, người mấy năm nay cảnh giới như thế nào không tăng lên a.”
An Thanh thơ biểu tình buồn bã, “Gặp được bình cảnh, yêu cầu lại lắng đọng lại mấy năm.”
Diệp trường sinh gật gật đầu, cười mà không nói, theo sát phía sau An Thanh Thơ, đi về phía Bách Hoa Cung.
Cùng lúc đó.
Phía bên kia đỉnh Ngọc vân, bóng dáng Hàn kỳ xuất hiện bên ngoài một tòa Lâu Các, bước nhanh tiến lên, khom người cúi chào: “Cung đạo sư, An Thanh Thơ cự tuyệt lười mời của người, ta còn bị đả thương.”
Cánh cửa Lâu Các mở ra, một bạch y nam tử đi ra, tay hắn cầm quạt xếp, ôn văn nho nhã, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác nham hiểm.
Người này không phải ai khác, chính là Cung Phong Vân.
“Ngươi là Hàn kỳ?” Cung Phong Vân vẻ mặt kinh ngạc, trầm giọng hỏi.
Hàn Kỳ vội vàng nói: “Cung đạo sư, là ta a, ô ô...”
Cung Phong Vân nói: “An Thanh Thơ đánh? Nàng chẳng lẽ không biết ngươi là người của ta?”
Hàn Kỳ lắc đầu: “Cung đạo sư, không phải An Thanh Thơ đánh, là một tên thiếu niên, hắn gọi An Thanh Thơ là tiểu di, còn kêu ta nói cho người, về sau không được đi trêu chọc An Thanh Thơ, nếu không sẽ khiến người biến mất khỏi thế gian này.”
Sắc mặt Cung Phong Vân lập tức đại biến, tức giận không tôi nói: “Biết thân phận thiếu niên kia là gì không?”
Hàn Kỳ nói: “Không biết, trong chúng thần tử và thân truyền đệ tử không có người này, không biết hắn từ đâu tới đây.”
Cung Phong Vân khóe miệng nhấc lên, nợ một nụ cười lạnh lẽo: “Này cũng không thể trách ngươi, Thiên Cung học phủ lớn như vậy, ngươi không có khả năng mỗi đệ tử đều biết.”
“Đi thôi, đến Bách Hoa Cung, ta ngược lại muốn nhìn xem hắn như thế nào khiến ta biến mất.”
Thanh âm vừa dứt, Cung Phong Vân dẫn theo Hàn Kỳ đi tới Bách Hoa Cung, trên đường đi, vài tên đạo sư thân cận cùng với Cung Phong Vân xuất hiện, tự nhiên mà vậy cùng hắn đến trước Bách Hoa Cung.
Trong Bách Hoa Cung.
Dưới mái đình nghỉ mát.
Diệp Trường Sinh ngồi ngay ngắn, An Thanh Thơ từ trong cung điện đi ra, trên đôi bàn tay ngọc ngà bưng một cái khay gỗ, chậm rãi tiến lên ngồi xuống phía đối diện.
“Trường Sinh,mẫu thân ngươi vẫn khỏe chứ?”
“Rất khỏe, vốn cùng ta vào Thiên Cung học phủ, nhưng là tu vi của mẫu thân muốn đột phá, hiện tại chỉ có thể lựa chọn ở lại Kiếm Cung bế quan.”
Diệp Trường Sinh trầm giọng nói, ngừng lại giây lát rồi tiếp tục nói: “Tiểu di, vẫn là để ta pha trà đi.”
An Thanh Thơ nói: “Không cần, không cần, ngươi đứa nhỏ này, còn khách khí với tiểu di cái gì, ngươi tới học phủ tu hành, qua mấy ngày nữa Lạc Nhi xuất quan, ta sẽ để nàng dẫn ngươi vào trong học phủd, di một vòng, tránh cho ngươi bị người khác khi dễ.”
Diệp Trường Sinh cười nhẹ: “Tiểu di yên tâm, không ai có thể khi dễ ta, mặc kệ ở bất cứ nơi nào.”
Vừa dứt lời.
Bóng dáng Sử Khả Lang và Tần Thọ xuất hiện, bước nhanh về phía đình hóng gió, An Thanh Thơ thấy hai người tiến đến, hơi nhíu mày, nàng giống như cùng này hai người không có gì giao thoa a.
“Bái kiến Cung Phụng đại nhân.”
“Bái kiến Cung Phụng đại nhân.”
Sử Khả Lang và Tần Thọ tiến lên, khom người cúi chào, hướng về phía Diệp Trường Sinh nói.
An Thanh Tơ vẻ mặt mờ mịt, bọn họ đây là tình huống gì?
Trường Sinh là Cung Phụng của học viện?
Không có khả năng a.
Này tuyệt đối không có khả năng.
tám đại Cung Phụng của học viện, nếu có tân Cung Phụng xuất hiện, nhất định sẽ có Thiên Cung Pháp Chỉ truyền khắp chư phong, chúng cung.
Diệp Trường Sinh quay đầu, ánh mắt dừng ở trên người hai người Sử Khả Lang: “Các ngươi như thế nào tìm tới nơi này, có chuyện gì?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất