Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 163: Tại sao lại có người dũng mãnh như vậy?

Chương 163: Tại sao lại có người dũng mãnh như vậy?


Sau khi Phong Thần, đã giết chết ba người Liệt Không, thực lực chân chính chưa được bày ra, vừa hay mượn cơ hội này nhìn một cái, hiện tại thực lực của mình rốt cuộc mạnh đến đâu.
Luyện tập miễn phí, không đánh, là thân thích với bọn họ?
Giờ khắc này.
Chúng đệ tử hoàn toàn đứng hình, cảm giác cả người đều không tốt.
Tại sao lại có người dũng mãnh như vậy?
Một người đánh toàn bộ, ăn cái gì lớn lên àm đỉnh như vậy?
Không phải chúng đệ tử ngu dốt, là bởi vì Diệp Trường Sinh cường đại, vượt qua nhận thức của bọn họ.
Ngươi nói xem hài tử mười tuổi, thiên phú tuyệt thế như thế nào, thời gian mười năm có thể đuổi kịp ngàn năm tu hành?
Không ai tin nổi a.
Năm người Hỏa Vân, Hồng Vân, Cơ Nhĩ Đại, Liệt Xích Nộ, Cơ Nhã hiện lên ý cười châm biếm, Diệp Trường Sinh ở trong mắt bọn họ quả thực chính là người điên.
Bệnh nghiêm trọng đến mức nào mới có thể nói ra điều vô lý như vậy?
Liệt Xích Nộ nói: “Nhã Nhi, ra tay!”
Hợp Kê Chi Thuật của bọn họ đã hoàn thành, hai tầng băng và hỏa, vòng xoáy cuồn cuộn ngút trời quấn quanh trên người hai người họ, tất cả những nơi đi qua, không gian đều bị sụp đổ.
Diệp Trường Sinh thấy hai người Liệt Xích Nộ động thủ, hai chân đạp bay lên trời, “Cơ hội các ngươi chỉ có một lần, ra tay đi, đừng làm ta thất vọng.”
Vừa nói, hơi thở hùng vĩ từ cơ thể hắn phóng ra, long ảnh bay lượn trên không trung, cự tượng đạp không.
Tượng rồng gầm lên, âm thanh rung chuyển cả một vùng trời..
Trên cơ thể hắn xuất hiện ánh sáng hắc kim, Chúc Long Chiến Giáp xuất hiện, quấn chặt lấy hắn.
Gầm Gầm
Oanh Oanh.
Âm thanh kinh thiên động địa truyền ra, Diệp Trường Sinh đột nhiên lao về phía trước, một vòng Xích Nhật xuất hiện ở sau lưng.
Kim ô tỏa sáng trên bầu trời, long tượng làm bạn đồng hành.
“Cử Nhật Phàn Thiên Quyền!”
Cùng với thanh âm truyền đi, Diệp Trường Sinh tiến vào trong vòng lốc xoáy của Cơ Nhã và Liệt Xích Nộ, vô số tia laửa băng phóng r, giống như núi lửa phun trào.
Nhìn đến một màn trước mắt.
Sắc mặt ba người Hỏa Vân, Hồng Vân, Cơ Nhĩ Đại đại biến, trong lòng hoảng sợ vô cùng, bóng dáng trên không trung khẽ run.
Chuyện gì đang diễn ra?
Uy áp vừa rồi tỏa ra trên người Diệp Trường Sinh, làm cho bọn họ cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, đáng sợ nhất chính là một cổ đến từ sâu trong linh hồn thần phục chi niệm, vẫn luôn thúc đẩy bọn họ muốn quỳ xuống.
Cảm giác này... Rất quen thuộc, trước đó không lâu bọn họ mới vừa quỳ qua.
Nhớ tới điều này.
Đồng tử đang híp lại của Hỏa Vân mở lớn, thanh âm run rẩy nói: “Là hắn... Là hắn... Sao có thể?”
Hồng Vân sợ hãi nói: “Hỏa Vân sư thúc, kiếm châu biến dị, là bởi vì Diệp Trường Sinh, không phải là Diệp gia lão tổ...”
Cơ Nhĩ Đại đã chấn động nói không ra lời, Diệp Trường Sinh tư chất nghịch thiên, tu vi thông thiên, Cơ Nhã vì sao muốn khiêu khích hắn?
Lòng hắn nóng như lửa đốt, kiêng dè sự cường hãn của Diệp Trường Sinh, lại lo lắng chó an nguy của Cơ Nhã.
Giờ khắc này.
Bên trong Thiên Cung Bí Cảnh, cung chủ Cổ Vô Cực, lão cung chủ Ninh Tiêu Dao, An Thanh Thơ, An Lạc Nhi, còn có bà lão xuất hiện.
Ninh Tiêu Dao ghé mắt nhìn Cổ Vô Cực: “Tiểu tử này như thế nào, làm Cung Phụng Học Viện, ngươi cảm thấy thế nào?”
Cổ Vô Cực gật gật đầu: “Hảo, hảo, thật tốt!”
Nói đến đây, hắn ngừng lại, tiếp tục nói: “Lão tổ, muốn ngăn bọn họ lại hay không?”
Ninh Tiêu Dao nói: “Không cần, xem là được, nếu Diệp tiểu tử đánh không lại, lão phu tự mình ra tay, nổ tung tất cả bọn họ.”
Cổ Vô Cực: “...”
“Lão tổ, ngươi có phải đối Diệp Trường Sinh quá thiên vị hay không.”
Ninh Tiêu Dao cười nói: “Thiên vị, thiên tài như vậy ai mà không thích,nếu ngươi yêu nghiệt như thế, cũng có thể muốn làm gì thì làm, ngươi lúc trẻ tuổi giống hắn bây giờ, bỏ đi, không nói nữa, tổn thương lòng tự tôn của ngươi.”
Cổ Vô Cực hơi ngẩn ra, tự mình lẩm bẩm: “Thực lực cường đại, thật sự là có thể muốn làm gì thì làm?”
Một bên, An Lạc Nhi nhìn chăm chú vào bóng dáng Diệp Trường Sinh bước vào lốc xoáy: “Tiểu di, hắn thật cường đại, ta chung quy vẫn là đuổi không kịp hắn.”
An Thanh Thơ nói: “Lạc Nhi, Trường Sinh từ nhỏ thiên phú dị bẩm, ngươi không cần có gánh nặng tâm lý.”
Cho tới bây giờ, nàng còn nhớ rõ một lần kia ở bên cạnh vách Kiếm Mộ, Diệp Trường Sinh dùng Đế Linh Đan, đứa trẻ nhỏ như vậy, uống Đế Linh Đan giống như nuốt kẹo vậy.
Từ nhỏ đã khác biệt hẳn so với người bình thường, làm sao có thể là hạng tầm thường?
Oanh.
Oanh.
Nổ mạnh truyền ra, vang vọng cửu thiên.
Tiếng gầm khủng bố, chúng đệ tử khí huyết sôi trào, mắt hoa chóng mặt, trái tim như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Ngay sau đó.
Hai bóng người từ trên không bay ngược ra ngoài, ngã xuống mặt đất, không phải ai khác, chính là Cơ Nhã và Liệt Xích Nộ.
Thấy thế, ba người Hỏa Vân, Hồng Vân, Cơ Nhĩ Đại xông lên, muốn đón lấy hai người, nhưng k hi bọn họ vừa mới tiếp cận, một luồng hơi thở chết chóc ập tới chính diện.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất