Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 61: Cuốn sách vãng sinh

Chương 61: Cuốn sách vãng sinh


Nói đến đó, lão ta bỗng ngừng lại, khẽ nhấc tay: “Ngân quán chủ hãy nén bi thương, trẫm nhất định sẽ giúp quán chủ điều tra rõ ràng đầu đuôi của chuyện này.”
Thời gian một nén hương qua đi.
Bóng hình Tiêu Hạo xuất hiện bên trong ngự thư phòng, theo sau hắn ta là một nữ nhân xinh đẹp. Bà ta là mẫu thân của Tiêu Hạo, Lan Phi nương nương.
“Nhi thần Tiêu Hạo tham kiến phụ hoàng.”
“Thần thiếp tham kiến bệ hạ.”
Tiêu An Bình khẽ giơ tay, trầm giọng nói: “Hạo Nhi, Ngân thúc thúc có lời muốn hỏi ngươi, ngươi biết những gì thì nhất định phải thành thật trả lời.”
Ngân Vô Cực nhìn về phía Tiêu Hạo: “Dám hỏi Lục hoàng tử, Vũ Hân cùng ngươi tới Vô Tận Sâm Lâm, tại sao nó lại mất mạng?”
“Vũ Hân chết rồi?” Nét mặt Tiêu Hạo vô cùng ngạc nhiên, hắn ta khó mà tin được.
Ngân Vô Cực lại nói: “Đá sinh mạng của Ngân Nhi đã vỡ nát, Lục hoàng tử biết được những gì thì làm phiền hãy thành thật nói hết ra.”
Tiêu Hạo đáp: “Ngân thúc thúc, Địa Cung ở Vô Tận Sâm Lâm mở ra, sau khi tiến vào Truyền tống trận thì ta và Hân Vũ đã tách ra, bởi lẽ Truyền tống trận là ngẫu nhiên.”
“Về sau đã xảy ra chuyện gì ta cũng không rõ nữa, mãi đến khi Địa Cung sụp đổ, lúc ta xông ra ngoài Địa Cung một lần nữa thì đã không còn lại nơi mà trước đó ta đi vào Địa Cung rồi.”
“Ta còn tưởng Vũ Hân đã rời đi, chỉ có mình ta trở lại Thần Quốc.”
Sắc mặt Ngân Vô Cực bình tĩnh như nước lặng, gã ta tiếp tục dò hỏi: “Còn có những ai vào Địa Cung với hai ngươi?”
Tiêu Hạo đáp: “À đúng rồi, còn có thiếu chủ của Diệp gia, có điều hắn không tiến vào Địa Cung, hình như hắn đã bị cường giả của Huyết Tửu Quán và Long thúc chém giết rồi.”
Nói đến đây, Tiêu Hạo ngừng lại trong chốc lát, đoạn tiếp tục: “Nhưng mà nhắc đến mới nhớ, Long thúc tới giờ vẫn chưa trở lại.”
Nghe vậy, Tiêu An Bình bèn mở miệng nói: “Ngân quán chủ, các cường giả của Huyết Tửu Quán các ngươi đã trở về hay chưa?”
Ngân Vô Cực lắc đầu, lạnh lùng đáp: “Tới nay vẫn chưa thấy về.”
“Nếu đã như vậy thì chuyện này rất rõ ràng rồi, chắc chắn là Diệp gia đã giết các cường giả của Huyết Tửu Quán và Long Thiên Quân.”
Tiêu An Bình trầm giọng nói, ánh mắt lão ta rơi trên người Lan Phi, Cổ Hàn Nguyệt: “Ái phi, chẳng phải Vãng Sinh Thuật của Cổ gia có thể xem được cảnh tượng ba giây khi người khác chết ư? Nàng xem rốt cuộc Long Thiên Quân đã chết như thế nào.”
Cổ Hàn Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Thần thiếp tuân mệnh!”
Vãng Sinh Thuật của Cổ gia.
Một loại dị thuật vô cùng kỳ quái, chỉ cần dẫn Thiên Địa Chi Linh vào trong cuốn sách vãng sinh, viết tên của người nào đó vào là có thể nhìn thấy những gì đã xảy ra ba giây trước khi người đó chết.
Cổ Hàn Nguyệt là viên ngọc quý trên tay của Cổ gia, cho nên nàng ta mới may mắn có được cuốn sách vãng sinh và nắm giữ Vãng Sinh Thuật.
Đây cũng là lý do vì sao Tiêu An Bình vẫn luôn sủng ái Cổ Hàn Nguyệt, bởi vì hắn ta muốn mượn sức mạnh của Cổ gia để đưa Hoang Cổ thần quốc ngày càng tiến xa hơn.
Ở trong ngự thư phòng.
Bóng dáng Cổ Hàn Nguyệt xinh đẹp bước tới, đứng ở trung tâm của đại điện, tay ngọc hơi giơ tay lên, sách vãng sinh liền xuất hiện trong tay, một tay còn lại thì nắm chặt quyền trượng.
Thoạt nhìn nàng giống như một pháp sư.
Quyền trượng vẫy nhẹ, những ánh sáng trắng bạc lần lượt xuất hiện, ngưng tụ thành những phù văn cổ quái, bay thẳng về phía của cuốn sách vãng sinh.
Một lúc sau, sách vãng sinh được mở ra, một chùm ánh sáng xuất hiện, chiếu rọi khắp đại điện giống như một tấm gương.
Một bên, phút chốc Ngân Vô Cực đứng thẳng người, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn chăm chú vào vầng sáng trước mặt.
Vào lúc này.
Cầm cây quyền trượng, Cổ Hàn Nguyệt viết ba chữ Long Thiên Quân vào cuốn sách vãng sinh. Ngay sau đó, ánh sáng trên bầu trời đột nhiên thay đổi.
Toàn bộ cảnh tượng này cắt thẳng vào Vô Tận Sâm Lâm. Trong ba giây đầu tiên khi Long Thiên Quân chết, thấy cảnh tượng Diệp Trường Sinh cầm Tru Tiên Kiếm một kiếm đã giết chết Long Thiên Quân, đưa đám người của Diệp Yêu Nhi đi đến cung điện dưới lòng đất.
Lúc này.
Toàn bộ ngự thư phòng đều tĩnh lặng đến mức có thể nghe tiếng cây kim rơi xuống đất.
Mọi người thất thần nhìn nhau, trong mắt lóe lên vẻ kinh hãi, không thể tin vào những gì mình nhìn thấy.
Bọn họ nhìn thấy gì vậy chứ?
Một vị Thánh giả sáu tuổi sao?
Thiên hạ này quá điên cuồng rồi, đứa nhỏ mới sáu tuổi đã thành thánh, chuyện này còn điên khùng hơn cả chuyện chuột làm phù dâu cho mèo nữa?
Sắc mặt của Tiêu An Bình khó coi đến cực hạn, Thái tử vẫn luôn bị đồn thổi là Thánh giả nhỏ tuổi nhất.
Tiêu Hạo trở về từ Vô Tận Sâm Lâm, hắn cho rằng Tiêu Hạo có thể đánh vỡ kỷ lục của Thái tử.
Nhưng sau khi nhìn thấy Diệp Trường Sinh xong, Tiêu An Bình đã hiểu ra một sự thật, có một vài người thực sự biến thái và hoàn toàn không hợp lẽ thường.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất