Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 69: Chúc Long Chi Lân

Chương 69: Chúc Long Chi Lân


Diệp Trường Sinh nhẹ gật đầu, tiếp tục phóng ra tinh huyết, hai mảnh lân giáp này giống như có sinh mệnh, điên cuồng nuốt lấy tinh huyết.
Grào...
Grào...Tiếng rồng gầm truyền đến, hai mảnh lân giáp bay thẳng về phía Diệp Trường Sinh, chui thẳng vào trong cơ thể hắn.
An Mộng Quân kích động nói: “Trường Sinh, có phải là đã nhận chủ thành công rồi không.”
Diệp Trường Sinh nói: “Mẫu thân, hài nhi về Kiếm mộ bế quan trước, có lẽ muốn bắt đầu nhận chủ rồi.”
Khi giọng nói vừa vang lên, bóng dáng của hắn đã biến mất khỏi Kiếm Lâu, không thấy gì nữa.
Nhìn thấy Diệp Trường Sinh rời đi, An Mộng Quân vui mừng nói: “Chiến Thiên, con trai của chúng ta quả nhiên khác biệt, thật sự nhận được sự công nhận của vảy Chúc Long.”
Ngày xưa, Diệp Chiến Thiên mang vảy Chúc Long về từng nói với An Mộng Quân để ông ấy thử cố gắng nhận chủ, nhưng cuối cùng đều là thất bại.
Cho nên, Diệp Chiến Thiên mới nghĩ để lại vảy Chúc Long cho con của mình.
Một bên khác.
Bóng dáng Diệp Trường Sinh từ trên trời hạ xuống, xuất hiện ở bên ngoài Kiếm mộ, Diệp Tiêu Huyền nhìn thấy hắn trở lại bèn hỏi: “Không phải đi Kiếm Lâu sao, tại sao ngươi lại quay trở về?”
“Vừa nghĩ đến chưa đạt đến Đế Cảnh, ta không chịu được nên muốn tu luyện…” Diệp Trường Sinh trầm giọng nói, vội vàng lao thẳng về phía Kiếm mộ.
Diệp Tiêu Huyền sửng sốt một chút: “Tiểu tử này điên rồi sao? Mới phá Thánh có mấy năm đã muốn phong Đế. Ngươi để cho lão đầu tử này làm sao chịu nổi chứ?”
Grào.
Tiếng rồng gầm rung trời, vang vọng cả Kiếm mộ.
Làm con chim đơn độc ở trên trời cũng giật mình, trong khu rừng rậm ở phía sau Kiếm mộ, tất cả các con thú đều nằm rạp xuống gầm nhẹ, giống như nhận lấy vô vàn kinh hãi.
Ánh mắt Diệp Tiểu Huyền rơi vào trên Kiếm mộ, giọng nói khẽ run: “Lại làm cái gì? Tại sao có thể có tiếng rồng gầm, tiểu tử này không phải một Kiếm Tu nghiêm chỉnh à.”
Kiếm tu vốn nên tu kiếm, Diệp Trường Sinh lại cần thần hỏa, hiện tại lại có tiếng long ngâm. Diệp Tiêu Huyền cũng vô cùng tò mò, rốt cuộc ở trên người hắn có bao nhiêu bí mật?
Một tháng sau.
Ở Kiếm Cung.
Ba kiếm khách xuất hiện, vội vã đi về phía Kiếm Cung, vào lúc này, Diệp Thương Vân đang ngồi ngay ngắn ở vị trí cao nhất, vẻ mặt buồn bã nặng nề.
“Bái kiến tộc trưởng!”
Diệp Thương Vân khẽ nâng cổ tay lên, ra hiệu cho cả ba người đứng dậy, trầm giọng nói: “Tình hình các châu như thế nào?”
Một kiếm khách nói: “Hồi tộc trưởng, Ma tộc hoành hành, cướp đoạt tài nguyên, đã có ba châu thất thủ rồi.”
“Hiện tại thì ma khí đã bao phủ cả bầu trời của các châu, thập đại Ma Soái dẫn đầu ma quân quét sạch các đại thế lực, thủ đoạn vô cùng tàn khốc.”
Diệp Thương Vân nhẹ gật đầu, ông ta cũng không ngạc nhiên chút nào, trong khoảng thời gian này, ma khí ở trên bầu trời càng ngày càng mạnh.
Mặc dù chưa rời khỏi Kiếm Cung bao giờ, nhưng ông ta đều biết tình hình ở các châu không ổn chút nào.
“Ở Huyết Tửu quán và Hoang Cổ thần quốc có xảy ra chuyện gì không?”
Kiếm khách lại nói: “Hồi Tộc trưởng, Huyết Tửu quán cũng không có gì khác thường, Hoang Cổ thần quốc thì đang âm thầm triệu tập đại quân, hơn nữa Hắc Thiên quân, đại quân mạnh nhất trong Thần quốc cũng đã trở về đế đô.”
Nói đến đây, hắn ta dừng lại rồi mới nói tiếp: “Ngoài ra, U Châu Đạo Tông cũng đã tuyên bố Thiên Đạo lệnh, muốn tất cả các châu liên minh lại để chống lại Ma tộc.”
Một kiếm khách khác cũng lên tiếng phụ họa: “Tộc trưởng, ngoài thập đại Ma Soái của Ma tộc ra thì còn có Ma công tư Ninh Vô Bại, người này chỉ ở tuổi đầu búi tóc nhưng tu vi không thể lường được. Nghe người ta đồn rằng hắn là con trai của Ma đạo. Chỉ trong một tháng ngắn ngủi thôi mà gần một trăm vị thần từ của nhiều châu khác nhau đã chết trong tay hắn.”
“Hiện tại, thế hệ đệ tử trẻ ở các châu nghe thấy tên của Ma công tử Ninh Vô Bại là đã sợ mất mật rồi.”
“Thậm chí Ninh Vô Bại còn khoe khoang, khoác lác, tự xưng mình là ác mộng của thiên kiêu, kẻ chuyên đi giết chết các thế lực của thiên kiêu.”
Diệp Thương Vân nói: “Các ngươi vất vả rồi, đi nhận đan dược ban thưởng đi, nghỉ ngơi mấy ngày rồi tiếp tục thăm dò tin tức.”
Ba tên kiếm khách khom người vái chào, quay người đi ra khỏi Kiếm Cung.
Giông bão sắp đến, gió lồng lộng, trời sắp đổi, ai có thể chỉ lo cho thân mình?
Ở một bên, vẻ mặt Diệp Kình Vân nghiêm trọng, trầm giọng nói: “Tộc trưởng, Ma tộc hoành hành ngang ngược như vậy, lúc này các châu chỉ có thể liên mình mới chống lại được Ma tộc thôi.”
Diệp Thương Vân quay đầu lại nhìn, thấy ông ta muốn nói nhưng lại thôi: “Ngươi đang lo lắng cho Trường Sinh sao.”
Diệp Kình Vân nói: “Ma công tử liên tiếp đánh bại trăm vị thần tử, mà bên ngoài Trường Sinh cũng nổi tiếng. Ta lo hắn sẽ tìm đến Kiếm Cung.”
“Chuyện gì đến thì sớm muộn gì cũng sẽ đến, không có cách nào tránh được cả.” Diệp Thương Vân trầm giọng nói, dừng lại rồi nói tiếp: “Bọn Ma tộc lại cướp đoạt tài nguyên trắng trợn, điên cuồng chém giết tu sĩ là vì để trả thù những kẻ đã trấn áp chúng năm đó.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất