Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 84: Có hứng thú cùng nhau đi giết người không?

Chương 84: Có hứng thú cùng nhau đi giết người không?


Diệp Trường Sinh liếc mắt nhìn lại, khuôn mặt nghiêm nghị: “Luyện tập cho tốt, ngươi cũng có thể làm được.”
Tên đệ tử đó lắc đầu, thấp giọng nói: “Đệ tử không dám so sánh với thiếu chủ, đệ tử không làm được.”
Sắc mặt Diệp Trường Sinh thay đổi: “Nam nhân làm sao có thể nói bản thân không làm được, không được cũng phải được.”
Nói đến đây, hắn dừng lại, nghiêm túc nói: “Nhớ kỹ, không muốn làm thầy tu của phương trượng thì không phải là tu sĩ tốt, ngươi nhất định có thể làm được.”
Lời nói vừa thốt ra.
An Mộng Quân nói: “Trường Sinh, lão tổ và gia gia ngươi có thể ngăn cản được Hoang Cổ Thần Quốc và Ma chủ chứ?”
Diệp Trường Sinh nói: “Mẫu thân không cần lo lắng, lão tổ và gia gia con uống thuốc rồi, không đúng, ăn linh đan rồi, đã là nam nhân bất khả chiến bại rồi.”
Nói đến đây, ánh mắt hắn dừng trên người Diệp Mặc Tà, Diệp Thần đợi mọi người đến bên mình: “Có hứng thú cùng nhau đi giết người không?”
Năm người Diệp Mặc Tà, Diệp Thần, Diệp Yêu Nhi, Diệp Diệt Đạo, Diệp Phá Quân cùng nhau đi ra, ánh mắt đồng loạt dừng trên người Diệp Trường Sinh, đồng loạt hô: “Tất cả đều tuân theo mệnh lệnh của thiếu chủ.”
Diệp Trường Sinh cảm nhận được khí thế ở trên người bọn họ, sắc mặt thay đổi: “Đi, đến Hoang Cổ Thần Quốc, chơi một trận quyết liệt với bọn họ.”
An Mộng Quân thấy Diệp Trường Sinh dẫn năm người rời đi, ngẩng đầu nhìn lên trời, tự lẩm bẩm nói: “Chiến Thiên, con của chúng ta đã có thể một mình đảm đương một phía rồi.”
Lúc này.
Trên khoảng không.
Một tiếng nổ lớn truyền đến, cơ thể của Diệp Thương Vân và Tiêu Bắc Huyền tách ra, lùi lại trăm trượng.
Khuôn mặt Tiêu Bắc Huyền kinh ngạc nhìn Diệp Thương Vân: “Rốt cuộc ngươi dùng đan dược gì, thời gian cưỡng ép nâng cấp tu vi dài như vậy, tại sao không có phản phệ.”
Diệp Thương Vân nói: “Cưỡng ép nâng cấp? Ta có thể nói cho ngươi, lúc trước ta thật sự đột phá?”
Nói đến đây, ông dừng lại, tiếp tục nói: “Tiêu Bắc Huyền, đến đây, tiếp tục chiến đấu, linh khí không rỗng, sẽ không nhận thua.”
Tiêu Bắc Huyền hơi híp mắt, ánh mắt dừng trên thanh kiếm dài trong tay của Diệp Thương Vân: “Kiếm của ngươi không tồi, lại còn có Kiếm Linh, nếu không phải là vì nó thì ngươi thất bại từ lâu rồi.”
“Thật ngại quá, đúng lúc lại có.” Diệp Thương Vân thản nhiên nói, dừng một lúc: “Tiêu Bắc Huyền, hình như tình hình cường giả Hoang Cổ Thần Quốc các ngươi và Hắc Thiên Quân không được tốt lắm nhỉ.”
Tiêu Bắc Huyền quay đầu nhìn lại, quả nhiên Diệp Trường Sinh mang người dẫn vào Hắc Thiên Quân, một kiếm một người, không đâu địch nổi.
“Diệp thiếu chủ, ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh.”
Tam Xích Kiếm phong trần, xã tắc nhuộm máu.
Một người cầm kiếm đẫm máu, quét ngang ngàn quân, như đến chỗ không người.
Hắc Thiên Quân rất mạnh.
Là một trong những con át chủ bài của Hoang Cổ Thần Quốc.
Cũng là đội quân mà Tiêu Bắc Huyền tốn công sức bồi dưỡng ra, vì sự nghiệp thống trị Thần Quốc, lưỡi đao này không thể gãy.
Lúc này.
Diệp Trường Sinh dẫn người điên cuồng tàn sát Hắc Thiên Quân, Tiêu Bắc Huyền xem ở trong mắt, đau ở trong lòng.
Lão ta hận không thể ăn sống nuốt tươi Diệp Trường Sinh, ăn thịt hắn, uống máu hắn.
Bóng dáng Tiêu Bắc Huyền lóe lên, lao về phía Diệp Trường Sinh, mới tiến lên trước chưa tới nghìn mét thì một bóng đen ngăn lão ta lại.
Diệp Thương Vân chặn ở trước mặt Tiêu Bắc Huyền: “Chạy đi đâu, ngươi coi ta như không tồn tại đấy à?”
Trong bàn tay Tiêu Bắc Huyền xuất hiện một cái ấn vuông Kim Long, linh khí không ngừng vận chuyển, kim quang vô tận toát ra, lúc lão ta vung tay lên, kim ấn đánh về phía Diệp Thương Vân.
Kim ấn thôn thiên, uy chấn thiên khung.
Diệp Thương Vân huy kiếm ngăn cản, phát hiện Tiêu Bắc Huyền biến mất tại chỗ, sau đó nhào về phía Diệp Trường Sinh.
Đúng lúc này, Diệp Trường Sinh nhận ra khí tức nguy hiểm, hắn quay đầu lại, ánh mắt rơi vào trên người Tiêu Bắc Huyền: “Đi, đến trận doanh của Ma tộc.”
Hắn vừa ra lệnh một tiếng.
Năm người đạp không lao đi, mang theo trường kiếm rỉ máu, nhào về phía trận doanh của Ma tộc.
Thấy một màn như vậy.
Bóng dáng Tiêu Bắc Huyền dừng lại, ánh mắt rơi vào trận chiến của ba người Ma chủ, Quỷ Vô Song và Diệp Tiêu Huyền trên bầu trời.
“Diệp thiếu chủ, rốt cuộc ngươi cho bọn hắn ăn cái gì mà có thể giúp tu vi hai người bọn hắn đề thăng nhiều như vậy?”
Trên không trung, Diệp Tiêu Huyền lấy một địch hai, không hề rơi vào thế hạ phong, Ma chủ và Quỷ Vô Song đánh mãi không được, đã có chút nôn nóng rồi.
Trái lại, Diệp Tiêu Huyền giống như Kiếm Tiên, bóng dáng nhẹ nhàng di chuyển, kiếm khí vô lượng như sợi dây quấn quanh thân, nơi đi qua đều bị vòng xoáy kiếm khí chôn vùi toàn bộ.
Đừng nói là trong lòng Tiêu Bắc Huyền tràn ngập khó hiểu, mà đến cả Diệp Tiêu Huyền cũng vậy, từ khi phục dùng Hỗn Độn Linh Quả mà Diệp Trường Sinh cho, cả người ông trở nên vô cùng hưng phấn, linh khí trong cơ thể hùng hồn bá đạo, giống như dùng mãi không hết.
Cho dù có đại chiến ba ngày ba đêm với Ma chủ và Quỷ Vô Song, Diệp Tiêu Huyền thấy mình cũng sẽ không mệt mỏi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất