Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 85: Đi, diệt quốc đi!

Chương 85: Đi, diệt quốc đi!


Đã lâu không chiến một trận sảng khoái thế này, cũng đã lâu không kiên định được như vậy, loại cảm giác này cực thư sướng.
Im lặng trong khoảnh khắc.
Bóng dáng Tiêu Bắc Huyền lóe lên, lao về phía Ma chủ và Quỷ Vô Song: “Ngân lão tổ bị thương nặng, Diệp gia có điều bất thường, không thể tham chiến.”
Ninh Vô Thiên xoay người nhìn về phía Tiêu Bắc Huyền: “Ngươi có ý gì?”
Tiêu Bắc Huyền nói: “Lui trước đã, bàn bạc kỹ hơn.”
Ninh Vô Thiên lộ vẻ thất vọng, ánh mắt nhìn về phía thuyền ma, thấy Diệp Trường Sinh dẫn người đang chém giết Ma tộc vô cùng ngầu.
“Ma tộc rút khỏi trận chiến này.”
Dứt lời, bóng dáng lão ta lao về phía thuyền ma.
Diệp Trường Sinh rút kiếm quay đầu, nhận ra uy áp cường đại trong không trung: “Lui trước, đến Quỷ môn.”
Ma tộc thu quân, sáu người lại lao tới Quỷ môn chém giết.
Thấy một màn như vậy.
Sắc mặt Quỷ Vô Song đại biến, giận không kìm được nói: “Hắn là ma quỷ sao? Không có ai quản được hắn à?”
Lúc nói chuyện, nang ta đạp không bay xuống, bàn tay ném ra từng luồng công kích, tốc độ nhanh vô cùng.
Diệp Trường Sinh giơ tay khua một kiếm, đón nhận sự tấn công của Quỷ Vô Song: “Về Kiếm Cung, nhanh!”
Trên không trung.
Diệp Tiêu Huyền thấy Quỷ Vô Song công kích Diệp Trường Sinh, sắc mặt bỗng chốc trầm xuống, Bạch Ngọc Kiếm trong tay vung lên, kiếm khí vô tận ngưng tụ, chỉ về phía Quỷ Vô Song.
“Khiến Trường Sinh bị thương, ta sẽ khiến ngươi chôn vùi tại Kiếm Châu!”
Một kiếm hạ xuống, bóng dáng Quỷ Vô Song bị đánh bay ra ngoài cách đó cả mấy trăm trượng, máu tươi phụt ra từ trong miệng nàng ta.
Một giây sau.
Bóng dáng Quỷ Vô Song biến mất không thấy, một giọng nói lạnh lẽo vang lên: “Quỷ môn, rời khỏi Kiếm Châu.”
Quỷ môn chạy.
Ma tộc rút.
Hoang Cổ Thần Quốc lui.
Từng bóng người biến mất phía chân trời, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta giận sôi gan.
Trước Kiếm Cung.
Ba người Diệp Trường Sinh, Diệp Tiêu Huyền, Diệp Thương Vân đạp không rơi xuống, trên mặt chúng đệ tử đều là vẻ hưng phấn.
Không nghĩ tới thế lực bốn thương liên hợp tấn công Diệp gia, cuối cùng bọn hắn lại có thể hóa nguy thành an, quả thực chút khó tin, khiến cho người ta kích động không thôi.
Ánh mắt Diệp Thương Vân nhìn lướt qua trên người chúng đệ tử, giọng điệu hùng hồn: “Truyền lệnh xuống, đệ tử Kiếm Cung không được tự tiện rời khỏi Kiếm Châu.”
“Gia gia, chờ một chút!” Diệp Trường Sinh đột nhiên mở miệng, sau đó tiếp theo nói: “Gia gia, Trường Sinh cho rằng đệ tử Kiếm Cung đã đến lúc ra ngoài Kiếm Châu rồi.”
Vẻ mặt Diệp Thương Vân mờ mịt, khó hiểu nói: “Trường Sinh, ý ngươi là gì.”
Diệp Trường Sinh bình thản nói: “Lão tổ, gia gia bốn đại thế lực liên hợp tấn công Kiếm Cung, mối nguy trong lúc nhất thời có thể hóa giải, nhưng bọn hắn nhất định sẽ ngóc đầu trở lại.”
Nói đến đây, hắn cúi đầu, tiếp tục nói: “Khi ấy, bọn hắn sẽ dẫn theo càng nhiều thế lực và cường giả đến.”
Diệp Tiêu Huyền nói: “Trường Sinh, ý của ngươi là… Đuổi theo giết bọn hắn?”
Diệp Trường Sinh gật đầu: “Giặc cùng đường nhất định phải giết, hiện tại thế lực bốn phương ai lo phận người nấy, đây chính là cơ hội tốt nhất cho chúng ta đánh bại từng phe.”
“Trường Sinh nói có lý!” Diệp Tiêu Huyền trầm giọng nói xong, lại nói tiếp: “Hiện tại chúng ta đã đủ cường đại, đã có thể hóa giải kiếp nạn, nếu chúng ta yếu thế ngay từ đầu thì hiện tại Kiếm Cung đã bị giết, bọn hắn cũng sẽ không cho chúng ta cơ hội thở dốc.”
Diệp Thương Vân nói: “Lão tổ, ra lệnh đi.”
Diệp Tiêu Huyền nhìn về phía Diệp Trường Sinh: “Trường Sinh, ngươi cảm thấy tấn công thế lực nào thì tốt?”
Vút.
Diệp Trường Sinh bước ra một bước, phi kiếm xuất hiện dưới chân, hắn ngự kiếm trên không, quay đầu nhìn về phía đám người Diệp Tiêu Huyền.
“Lão tổ, gia gia, đi, diệt quốc đi.”
Kiếm Châu.
Trên không trung.
Đại quân của Hoang Cổ Thần Quốc đang rút lui, sắc mặt Tiêu Bắc Huyền ảm đạm, cảm xúc rất tệ, vốn tưởng liên hợp với Quỷ môn, Ma tộc cùng Huyết Tửu Quán, là có thể tHỏai mái tiêu diệt Diệp gia.
Tuyệt đối không ngờ tới, lão lại phải quay đầu, Hắc Thiên Quân còn tổn thất nghiêm trọng.
Biên giới Kiếm Châu, Tiêu Bắc Huyền quay đầu nhìn về hướng Kiếm Cung, trên mặt lộ vẻ không cam lòng: “Diệp gia, ngày khác lão phu sẽ quay lại, thề phải huyết tẩy Kiếm Cung.”
Dứt lời, lão lại tiếp tục nói: “Truyền lệnh, đại quân nhanh chóng quay về Thần Quốc.”
Đúng lúc này.
Một luồng khí tức khủng bố truyền đến, sắc mặt Tiêu Bắc Huyền đại biến, không thể tin nói: “Diệp gia, các ngươi muốn làm gì.”
Thống soái Hắc Thiên Quân nhận ra khí tức nguy hiểm truyền đến, vội vàng nói: “Lão tổ, cường giả của Diệp gia đuổi tới rồi.”
Tiêu Bắc Huyền nói: “Nhanh chóng rút lui.”
Lúc này, lão ta cảm thấy vô cùng giật mình, liên hợp với ba thế lực còn chẳng đánh bại được Diệp gia, hiện tại Diệp gia lại chủ động tấn công, Song Đế cùng đến, bọn hắn không hề có phần thắng.
Vút vút.
Vút vút.
Trên trời xanh, cường giả của Diệp gia ngự kiếm mà đi, tốc độ cực nhanh, giống như từng tia lao xuống từ trên chín tầng mây.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất