Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 86: Dính vào là chết, gặp là tử vong

Chương 86: Dính vào là chết, gặp là tử vong


Thiên kiếm xuất cung, vấn đỉnh thiên khung.
Lần này, Diệp Tiêu Huyền, Diệp Thương Vân vì tiêu diệt Hoang Cổ Thần Quốc mà huy động cả Thiên Kiếm Vệ của Kiếm Cung.
Nhìn khoảng cách đến phi hành khí của Hoang Cổ Thần Quốc càng ngày càng gần, Diệp Tiêu Huyền ghé mắt nhìn lại, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Trường Sinh.
“Trường Sinh, một khi bắt đầu trận chiến này, Kiếm Cung sẽ không còn đường lui.”
Diệp Trường Sinh nói: “Một đường hàn quang vạn trượng sáng, giết hết thiên hạ có ngại gì? Lui một bước là vì nhân gian, tiến thêm một bước chính là U Minh, trận chiến này... thẳng tiến không lùi.”
“Không tiêu diệt Hoang Cổ, cuối cùng cũng không thể quay về.”
Diệp Tiêu Huyền bị khí thế trên người Diệp Trường Sinh làm cho rung động: “Hay cho một câu không tiêu diệt Hoang Cổ, cuối cùng cũng không thể quay về, thanh kiếm Diệp gia ẩn giấu bấy lâu nay cũng đã đến lúc ra khỏi vỏ rồi.”
Diệp Thương Vân ở bên cạnh hăng hái không thôi, vô cùng khí phách: “Lão tổ, cứ giết là được.”
Diệp Tiêu Huyền nhìn Diệp Thương Vân: “Phải xem ngươi có thể làm thế nào, khiêm tốn chút, chúng ta phải cho toàn bộ thiên hạ biết, Diệp gia chúng ta rất khiêm nhường.”
Diệp Thương Vân thì thào tự nói: “Ta cũng muốn khiêm tốn lắm, nhưng thực lực lại không cho phép mà.”
Nghe thế.
Diệp Trường Sinh nở nụ cười, người có thể tùy ý thay đổi giữa hai hình thức cao ngạo lạnh lùng với biết chọc cười mới là cao thủ.
Diệp Thương Vân làm được rồi.
“Lão tổ, Hoang Cổ Thần Quốc được truyền thừa ngàn năm, liệu có báu vật gì không, chính là cái loại vô cùng lợi hại ấy.”
Diệp Tiêu Huyền suy nghĩ trong chốc lát: “Đương nhiên rồi, trước đó có Nhân Hoàng Ấn mà Tiêu Bắc Huyền sử dụng, còn có Kinh Long Kiếm, Thiên Hỏa Liên, ta có biết đến ba bảo vật này của Hoang Cổ Thần Quốc.”
Nói đến đây, ông lại tiếp tục nói: “Đúng rồi, Hoang Cổ Thần Quốc còn có một con thần thú hộ quốc, hình như là một con Cửu Đầu Hỏa Giao, là một sự tồn tại cực kỳ khủng bố.”
“Trường Sinh, ngươi hỏi cái này làm gì.”
Diệp Trường Sinh tỏ vẻ nghiêm nghị: “Nếu phải đi diệt nước, đương nhiên chúng ta phải biết người biết ta, ngoài ra cũng nên xem xem bọn chúng có thứ gì tốt, thuận tiện mang về Kiếm Cung.”
Giả ngầu chỉ là khoảnh khắc, vô liêm sỉ mới đúng là mãi mãi.
Sắc mặt Diệp Tiêu Huyền hơi đổi: “Trường Sinh, ngươi thật muốn diệt quốc sao, liệu có tàn nhẫn quá không, cơ mà ta thích.”
Diệp Trường Sinh nói: “Lão tổ nói rất đúng, ta cũng thích. Thiên hạ này, không có đúng và sai, chỉ có mạnh và yếu, hôm nay nếu chúng ta nhỏ yếu, Hoang Cổ Thần Quốc tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho chúng ta.”
Ba người Diệp Tiêu Huyền, Diệp Thương Vân, An Mộng Quân thoáng thay đổi sắc mặt, đều không nói gì, Diệp Trường Sinh thành thục đến mức khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi.
Cùng lúc đó.
Hoang Cổ Thần Quốc, trên sàn phi hành khí, Thống soái Hắc Thiên Quân trầm giọng nói: “Lão tổ, Diệp gia đuổi theo không rời, nếu cứ tiếp tục như vậy chúng ta sẽ không có cơ hội quay về Thần Quốc, mạt tướng bằng lòng dẫn quân ở lại ngăn chặn kiếm thị của Diệp gia.”
“Được, Vũ Văn tướng quân vất vả rồi.” Tiêu Bắc Huyền trầm giọng nói.
Vũ Văn Tín: “...”
Nhìn Tiêu Bắc Huyền cùng vài tên cường giả rời đi, Vũ Văn Tín thấy chết không sờn, trầm giọng nói: “Chúng tướng sĩ nghe lệnh, đã đến lúc chúng ta tận trung với Thần Quốc, cho dù có bị diệt toàn quân, cũng phải tranh thủ thời gian cho lão tổ rút lui.”
“Giết.”
“Giết.”
“Giết.”
Hắc Thiên Quân đồng thanh hô to, gây chấn động cả bầu, không thể không nói, đội quân này đúng là được huấn luyện vô cùng nghiêm chỉnh.
Chỉ trong chốc lát.
Ba người Diệp Tiêu Huyền, Diệp Thương Vân, Diệp Trường Sinh dẫn đầu Thiên Kiếm Vệ xuất hiện, nhìn Hắc Thiên Quân ngăn cản trước mắt, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ bất ngờ.
Tiêu Bắc Huyền bỏ xe giữ soái, muốn dùng Hắc Thiên Quân ngăn cản bọn hắn, ý nghĩ này không khỏi quá buồn cười đi.
Diệp Trường Sinh trầm giọng nói: “Lão tổ và gia gia đuổi bắt Tiêu Bắc Huyền, đại quân trước mắt cứ giao cho Trường Sinh.”
Diệp Tiêu Huyền nói: “Như vậy cũng được, các ngươi cần rèn luyện, chiến với Hắc Thiên Quân sẽ mang đến sự trợ giúp rất lớn đối với các ngươi.”
Nói xong, bóng dáng ông cũng biến mất tại chỗ, cùng Diệp Thương Vân lao vút lên không không, đuổi theo hướng Tiêu Bắc Huyền.
Vũ Văn tín thấy hai vị cường giả cảnh giới Đế đều rời đi, khói mù trên mặt tiêu tan, ánh mắt đề phòng nhìn Diệp Trường Sinh.
Tuy không có cường giả cảnh giới Đế, nhưng Diệp Trường Sinh vẫn khiến hắn ta cảm thấy sợ hãi.
Cảnh tượng xảy ra trước Kiếm Cung, một mình Diệp Trường Sinh ngăn cản bốn tên cường giả của Huyết Tửu Quán, đến giờ hãy như còn mới trong ký ức của hắn ta.
Trong mắt hắn ta, Diệp Trường Sinh là nhân vật cực kỳ nguy hiểm, dính vào là chết, gặp là tử vong.
Lúc này, Diệp Trường Sinh nhìn Vũ Văn Tín, lạnh nhạt nói: “Dũng cảm nói ra suy nghĩ của ngươi đi, dù cho giọng nói sẽ run rẩy.”
Vũ Văn Tín: “...”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất