Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 93: Thẻ biến thân đáng sợ

Chương 93: Thẻ biến thân đáng sợ


Một lúc sau.
Hỏa Giao chín đầu dường như bị máu tươi kích thích, bay lượn lên trên khoảng không trung và lao thẳng về phía của An Mộng Quân.
Nhìn thấy cảnh này.
Bóng dáng của Diệp Trường Sinh chuyển động, hóa thành một tia sáng vội vàng lao về phía Hỏa Giao chín đầu kia.
Vẻ mặt Tiêu Bắc Huyền hưng phấn, nhìn Diệp Tiêu Huyền, ngạo mạn nói: “Thần thú Hộ quốc đã ra ngoài, các ngươi cứ chơi đi.”
Sắc mặt Diệp Tiêu Huyền cực kỳ khó coi, hai mắt lóe lên, nhìn về phía Diệp Trường Sinh. Chuyện của Hoang Cổ thần quốc càng bại lộ nhiều thì trong lòng ông ấy lại bắt đầu lo lắng.
Nếu chiến đấu bị thất bại, không ai của Diệp gia sẽ may mắn thoát khỏi cả.
Nhưng Diệp Trường Sinh thì tuyệt đối không được chết, cho dù mất đi cơ nghiệp ngàn năm của Diệp gia, thì ông ấy vẫn phải đổi lấy hi vọng sống sót của Diệp Trường Sinh.
Đây là suy nghĩ duy nhất ở trong lòng của Diệp Tiêu Huyền.
Đúng lúc này.
Đã xảy ra một cảnh tượng kinh khủng.
Khi Diệp Trường Sinh đi về phía trước, dáng vẻ của hắn bắt đầu thay đổi, uy thế kinh người lan tràn, uy áp như núi, đè bẹp tất cả mọi người.
“Tinh, chúc mừng chủ nhân, ngài đã sử dụng thành công thẻ biến thân và có được Kiếm Thần truyền thừa, thời gian còn lại là một ngày.”
“Tinh, nhắc nhở chủ nhân địa điểm đánh dấu được làm mới là Hoang cổ thần quốc, có lập tức đánh dấu.”
“Đã nghe thấy.”
Diệp Trường Sinh sửng sốt một chút, trầm giọng nói: “Trước tiên đừng đánh dấu, để cho ta chém đầu con rắn lớn này rồi nói chuyện tiếp.”
Kiếm Thần truyền thừa, tồn tại một ngày, bật hack hơi quá đà rồi.
Vô địch nhân sinh, không cần giải thích.
Làm, là xong.
Ánh mắt của Diệp Trường Sinh rơi vào trên người của Hỏa Giao chín đầu: “Tiếp theo, ta sẽ từ từ chơi với ngươi. Bắt đầu từ giây phút này, nơi này ta quyết định.”
Khi giọng nói cất lên, bóng dáng của hắn xuất hiện ở phía sau của Diệp Mạc Tà, đặt lòng bàn tay ra sau để đỡ hắn ta: “Huynh trưởng, ngươi không sao chứ.”
Diệp Mạc Tà nói: “Đa tạ huynh đệ đã ra tay giúp đỡ.”
Diệp Trường Sinh thấp giọng nói: “Huynh trưởng, ngươi nhớ rõ có thể kéo ngươi ra là huynh đệ, người có thể kéo ngươi mấy lần lại là nữ nhân. Trước tiên hãy đi bảo vệ đệ tử trong tộc, để ta giải quyết phần còn lại.”
Diệp Mạc Tà gật gật đầu, bóng dáng chợt lóe lên, vọt thẳng về phía đám người của Diệp Thần.
Trong hư không.
Diệp Trường Sinh bá đạo, giống như một chúa tể đứng đó, hai mắt kiêu ngạo nhìn chằm chằm, xem thường mọi thứ: “Dám chơi ông nội ta, ta cho ngươi ăn phân.”
Vù.
Thoáng cái bóng dáng của hắn lao về phía của Diệp Thương Vân, đột nhiên một cường giả Đế Cảnh xuất hiện và ngăn Diệp Trường Sinh lại.
Nhìn thấy người ở trước mặt, Diệp Trường Sinh cười xấu xa, lão đầu này là con khỉ được phái tới để chọc cười sao?
Cái đầu chải chuốt dựng đứng lên như bị sét đánh, khuôn mặt xấu xí chẳng chút ăn nhập gì đến ...
Bóng dáng lão già xuất hiện, chẳng thèm ngó đến nói: “Diệp thiếu chủ, ta sẽ lấy mạng của ngươi.”
“Tiếp một kiếm của ta, không chết, lại nói chuyện tiếp!” Diệp Trường Sinh giơ tay chém ra Hỗn Độn Thần Kiếm, một đạo ánh sáng màu bạc cắt ngang bầu trời.
Kiếm đến.
Bóng dáng của ông già bị chia thành hai.
Cuộc đời của ông ta, tóm gọn trong sáu chữ là sống hoang đường, chết uất ức.
Cho đến khi lão giả chết đi, ông ta cũng không thể tin được Diệp Trường Sinh lại mạnh như vậy.
Chỉ bằng một nhát kiếm đã giết chết mình, Đế Cảnh ngàn năm mà lại chết trong tay một đứa trẻ mười tuổi, ta quá khó khăn.
Một kiếm, miểu sát, Đế Giả.
Máu tươi nhuộm cả bầu trời, tử thần giáng xuống.
Nhìn thấy cảnh này.
Đám người cảm thấy thế giới đều sụp đổ.
Tại sao có thể có đứa trẻ mạnh như vậy chứ?
Ông trời ơi, hắn là thần, là ma, hay là ma vương?
Ý cười trên mặt Tiêu Bắc Huyền biến mất không còn sót lại chút gì, ánh mắt rơi vào trên người của Diệp Trường Sinh, xác nhận hắn là người mà lão ta không thể đánh bại.
Diệp Trường Sinh cầm một thanh kiếm trong tay, quanh thân tản ra sát khí và kiếm uy khiến hắn cảm thấy nguy hiểm, vô cùng vô cùng vô cùng nguy hiểm.
Một nỗi sợ hãi từ sâu trong linh hồn lan khắp trong cơ thể, Tiêu Bắc Huyền cảm thấy hô hấp của mình căng thẳng lên giống như thể nhịp tim của ông ta cũng có thể ngừng lại bất cứ lúc nào.
Tu sĩ ngàn năm bị uy áp của một đứa trẻ mười tuổi chấn nhiếp, Tiêu Bắc Huyền không thể tin được đây là sự thật.
Vào lúc này.
Lão giả Đế Cảnh đang chiến đấu kịch liệt với Diệp Thương Vân nhìn thấy đồng bạn của mình bị giết, sắc mặt chợt biến sắc, nhưng khi ông ta thấy Diệp Trường Sinh rút kiếm lao thẳng về phía mình thì hoàn toàn kinh hãi.
Hắn… hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ lại muốn dùng một kiếm này để miểu sát mình sao?
Xoẹt.
Ánh sáng màu bạc đột nhiên xuất hiện, mãnh liệt như đằng long.
Nâng tay lên, hạ kiếm xuống.
Kiếm khí mênh mông nuốt chửng lão nhân, bất cứ nơi nào kiếm khí đi qua, cả không gian đều bị hủy diệt hóa thành cát bụi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất