[X Quân tới W Quân:
Chữ số trên hành lang của tôi là “2” la mã (II), đồng hành có G Quân (nam, lần đầu gặp mặt, họ Cao, biệt danh tham khảo chúng ta), S Quân (nam, quen biết với G Quân), cùng với Đại Chu (không quen G và S).
Hiện giờ chỗ tôi khá an toàn.
Một chiếc hộp gỗ được tìm thấy trong căn phòng ở hành lang, trước khi tìm được chìa khoá, chiếc hộp đã bị G Quân dùng đạo cụ đập mở một cách thô bạo.
Một số manh mối trong phòng được ghi lại như sau:
“ ‘Nước đầm lầy kết hợp với nước hoa hồng có thể gây tổn thương nghiêm trọng tới mắt người, có người bệnh thậm trí đã bị mù, nếu không được làm sạch kịp thời sẽ để lại di chứng vĩnh viễn — ngay cả khi nhìn thấy chút ánh sáng mỏng manh cũng khiến đôi mắt đau đớn như bị kim châm.
Alvin tiên sinh và những người khác không nên đối xử với bệnh nhân theo cách này, cho dù những bệnh nhân có vô cùng nguy hiểm hay người nhà của họ không bao giờ tới viện để thăm dưỡng đi chăng nữa.
Mặc dù tôi rất tiếc cho kết cục bi thảm của Alvin tiên sinh nhưng phải nói rằng đó là một sự trả thù chính đáng và hợp lý đối với ông ta.’
Quý cô Chim Sơn Ca, một phóng viên nổi tiếng của nhật báo Rừng Rậm đã phỏng vấn một người phụ nữ làm việc tại viện điều dưỡng “Rosemary”, người này không muốn tiết lộ tên thật của mình.
Gia đình của Alvin tiên sinh đã phủ nhận những lời cáo buộc trên và cho rằng đây là sự bôi nhọ đáng sợ đến từ lòng ghen tị xấu xí.”
Những người chơi đi cùng tôi đều mặc trang phục áo blouse trắng, tôi còn tìm thấy một chiếc thẻ nhân viên có thân phận bác sĩ tại viện điều dưỡng bên trong túi áo, nhưng thông tin trên đó đã bị dính đầy máu, không thể đọc được.
Những người bản địa đang đi lang thang trong toà nhà này có khả năng chính là bệnh nhân tâm thần của viện điều dưỡng “Rosemary”]
Nội dung tin nhắn bình tĩnh, thẳng thắn.
Dựa theo quy tắc trò chơi, tin nhắn gửi đi sẽ được hiển thị công khai cho tất cả những người chơi khác trong phó bản, ngay cả khi họ đang ở cùng hành lang với người gửi.
Dáng người và họ của Cao Bất Dịch rất xứng với nhau, anh ta nhìn phần miêu tả về mình trong tin nhắn của Hạ Hiểu Vân, có vài lời không thể không nói: “Ngoại trừ việc kể họ của tôi ra thì tôi còn có một thân hình cường tráng, một chiều cao có thể tham gia NBA và còn cả gương mặt đẹp trai này nữa, tất cả những điều đấy không đáng để cô viết thêm vài dòng hả? À phải rồi, có một chuyện cô còn chưa biết rõ nên tôi cần bổ sung thêm — là một soái ca nổi tiếng thì kẻ hèn này còn chưa có bạn gái đâu nhé.”
Cao Bất Dịch cũng chỉ nói giỡn mà thôi, ai ngờ Hạ Hiểu Vân lại thật sự nghiêm túc giải thích: “Từ tiếng đập cửa có thể thấy vòng đầu tiên sắp kết thúc rồi, tôi cần nắm chắc thời gian để không bỏ phí cơ hội trao đổi tin tức này.”
Thương Mân Nga nhìn người bạn tốt khăng khăng đòi chơi game với mình một cách vô cảm, gãi gãi mái tóc bù xù trên đầu, anh cảm thấy việc vào phó bản mà không đội mũ đúng là một quyết định sai lầm — kiểu tóc thì không thể thay đổi được, nhưng ít ra có thể che đi trước mặt người lạ cũng tốt.
Anh nhìn sang Hạ Hiểu Vân với vẻ mặt tò mò: “Cô không chỉ dám truyền tờ giấy nhỏ trước mặt bọn tôi, lại còn truyền đi chi tiết như vậy, không sợ bị đánh sao?”
Hạ Hiểu Vân vẻ mặt bình tĩnh trước sau như một: “Trao đổi thông tin đầy đủ với người chơi ở những hành lang khác nhau sẽ có lợi, hơn nữa mấy người trông cũng không giống loại sẽ dùng vũ lực với người yếu hơn.” Không biết nhớ tới cái gì, trong mắt cô hiện lên tia giễu cợt: “Tôi cũng khá quen thuộc với dáng vẻ của loại người bạo lực này đấy.”
Thương Mân Nga khá là nghi ngờ đối phương bị tên giết người nào đó cho một dao rồi tiến thẳng vào [Boardgame Vui Vẻ].
Cao Bất Dịch đưa ra đề nghị: “Lần sau chỉ cần viết tóm tắt đơn giản là được rồi, sao chép từng chút một như thế quá lãng phí thời gian.”
Hạ Hiểu Vân khẽ lắc đầu: “Y Quân thông minh lắm, nếu còn manh mối nào bị tôi bỏ sót trong này thì tôi có thể lấy được từ chỗ cô ấy.”
Mặc dù mới ở chung trong một thời gian ngắn, nhưng Thương Mân Nga và Cao Bất Dịch đều nhận ra đầu óc Hạ Hiểu Vân không kém chút nào, cả hai đều không ngờ cô và người chơi cùng phòng lại là kiểu đi chung đường.
Thương Mân Nga không còn lời nào để nói: “Phái hai người thông minh đến để chơi cùng một phó bản, mấy người không thấy lãng phí chút nào à?”
Cao Bất Dịch: “S, cậu cũng nên học hỏi từ người khác đi, đừng có lúc nào cũng động tay động chân, nhớ sử dụng đầu óc một chút, nếu cẩn thận hơn thì cậu đã không suýt chút nữa là ngã ngựa ở phó bản trước rồi.”
Thương Mân Nga nhìn Cao Bất Dịch, nghi ngờ Mục Hữu Đường đã cố ý dặn dò cậu ta trước khi xuất phát, ngay cả vào thời khắc mấu chốt trong phó bản cũng không được bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để giáo huấn anh.
“Không phải cậu cũng thường xuyên không thèm dùng đầu à.”
Cao Bất Dịch gật đầu, hợp tình hợp lý mà nói: “Tớ đương nhiên biết mình không còn hy vọng nên mới phải trông cậy vào cậu rồi.”
Thương Mân Nga nhìn chằm chằm vào gương mặt chân thành của bạn mình, chợt tìm ra lý do hợp lý về việc vì sao anh mãi cũng không cao lên được — hoá ra trên vai còn đang mang thêm một gánh nặng không thuộc về mình cơ mà. ╮(╯_╰) ╭.
“Bang——”
Thanh âm đập cửa ngày càng to và gấp gáp, Chu Soái thấy cửa thang máy vốn đang đóng đã bị kéo ra một khe hở rộng bằng cổ tay, anh ta nhăn mặt cầu xin: “Các anh chị, chúng ta có thể vào phòng rồi tiếp tục nói chuyện được không?”
Chu Soái muốn đi trước, nhưng lại không dám một mình tiến vào căn phòng thứ hai, dù sao trên hành lang này, về mặt chiến thuật hay vũ lực thì anh ta vẫn chưa có cống hiến gì.
Thương Mân Nga thản nhiên mở cửa, nhìn qua cũng không thấy có vấn đề gì liền ra hiệu cho những người khác: “Mọi người cứ vào trước đi, tôi muốn thử xem có đánh được mấy tên bệnh nhân này không, phó bản trước kéo dài mấy ngày mà tôi không có cơ hội để ra tay, sắp khiến ông đây nghẹn chết rồi.”
Cao Bất Dịch đã quen với tính tình của Thương Mân Nga nên cũng không có ý định ngăn cản cậu ta, mang theo hai người đồng hành khác đi vào căn phòng thứ hai, chỉ khép hờ cửa phòng.
Bầu không khí căng thẳng cũng không ngăn được Cao, Thương nói chuyện phiếm, Hạ Hiểu Vân bỗng nhiên hiểu ra vì sao [Boardgame Vui Vẻ] không tách hai cái người này ra.
——Bởi mỗi người trong số họ đều có khả năng chiến đấu một mình, nếu thực sự tách ra thì ngược lại sẽ khiến thực lực của người chơi ở hai bên hành lang tăng lên.