Điện thoại di động của Đinh Phát rung mạnh, so với một chiếc điện thoại cục gạch thì nó giống như một cái máy khoan đang chạy với tốc độ cao hơn.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Người chơi chính thức [Trần Tể] đã chết, những người sống sót phải thật nỗ lực đó nha.]
Tin nhắn về cái chết của Trần Tể được thông báo đến tất cả những người chơi trong phó bản, nhưng tin nhắn thứ hai thì chỉ Đinh Phát mới có thể đọc được.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Vì người chơi chính thức 08211-88 đã tự ý giết người chơi chính thức 08211-67 khi chưa được cho phép, đã nghiêm trọng vi phạm quy tắc trò chơi, sẽ bị trừng phạt như sau:
1.. Thời gian tự do hoạt động còn lại bị trừ đi 24 giờ, 0 phút và 0 giây (khi thời gian hoạt động miễn phí của người tham gia là 0, sẽ bị cưỡng chế tiến vào phó bản trừng phạt, và khi thời gian tự do hoạt động của người chơi bị âm sẽ bị xóa sổ);
2.. Thất bại trong việc vượt qua phó bản [Thoát khỏi bệnh viện bỏ hoàng].]
Đinh Phát nắm chặt điện thoại trong tay, nín thở đọc từng chữ ở nội dung tin nhắn.
Hình phạt mà [Boardgame Vui Vẻ] đưa ra còn tốt hơn tình huống xấu nhất mà Đinh Phát nghĩ tới, anh ta vẫn còn khoảng ba ngày hoạt động tự do, ngay cả khi bị trừ đi 24 giờ, anh ta vẫn chưa đến mức nguy hiểm. Còn về mục thứ hai thì anh ta cũng đã chuẩn bị từ trước rồi. Miễn sao phó bản trừng phạt không bị kích hoạt thì mọi thứ đều ổn.
“Ting...”
Đinh Phát đang tự an ủi mình thì điện thoại lại rung lên.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Do người chơi chính thức 08211-88 đang ở trong phó bản đặc biệt nên trước khi vượt qua, bạn sẽ không thể rời khỏi trò chơi.
Chúc mừng người anh em, bạn đã có thêm thời gian để tận hưởng thế giới thú vị này :). ]
"!"
Hai mắt Đinh Phát đỏ hoe, không dám tin vào thông báo trên, anh ta cứ đợi mãi, nhưng không có bất kỳ sự thay đổi nào xảy ra xung quanh, chỉ còn một người sống sót ở đây khiến hành lang yên lặng như lối đi trong một ngôi mộ.
Không, điều này không đúng!
Đinh Phát đột nhiên tỉnh táo lại —— nếu bên phía người chơi giữ im lặng vì những người khác đã chết, vậy tại sao đến cả NPC, những kẻ trên lý thuyết sẽ không cần phải lo lắng cho người khác lại không phát ra âm thanh nào?
Nhận ra tình huống bất thường, Đinh Phát cứng ngắc cúi đầu, nhìn thấy bốn bóng đen, ba cao một gầy, chồng lên nhau trên sàn nhà đẫm máu.
“Ahhh...”
Tiếng kêu thảm thiết của con người vang vọng khắp hành lang của bệnh viện bỏ hoang.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Người chơi chính thức [Đinh Phát] đã chết, những người sống sót phải thật nỗ lực đó nha.]
Hạ Hiểu Vân hơi nhăn mày khi nhìn thấy tin nhắn.
Thương Mân Nga có chút không thể tin được: “Bây giờ mới chỉ là vòng thứ hai mà những người ở tầng một đã bị toàn diệt?”
Hạ Hiểu Vân nghĩ: “Chắc bọn họ đã tìm ra manh mối then chốt có thể khiến NPC bạo động.”
Cao Bất Dịch đột nhiên cười, uể oải nói: “Tôi đoán là do mấy người sống sót ở tầng một đang xảy ra xung đột nội bộ rồi — những người chơi chưa từng trải qua khó khăn sẽ thật khó để tưởng tượng được, khi phải đối mặt với sự đe dọa của cái chết thì con người có thể vượt qua những giới hạn nào.”
Sau một khoảng thời gian im lặng, Hạ Hiểu Vân nhận ra rằng những gì Cao Bất Dịch nói có thể là sự thật.
Thương Mân Nga đút hai tay vào túi, hơi không kiên nhẫn nói: “ ‘phòng chờ’ đã kiểm tra xong rồi, thời gian cũng sắp hết, hay là chúng ta tiếp tục đi xuống nhé?”
Ngay khi Hạ Hiểu Vân định đồng ý, điện thoại của cô lại nhận được tin nhắn từ Cố Cảnh Thịnh——
[Y Quân tới X Quân: Không phải tất cả dân bản địa đều không thể nhìn thấy! Hãy cẩn thận phía bên ngoài cửa!]
Cánh tay của Tiểu La bị quái vật nắm chặt, mặc dù những người bản địa vẫn giữ được hình dạng của con người, nhưng cả về thể chất lẫn sức mạnh thì mấy kẻ đó đều vượt xa những người chơi chính thức như bọn họ.
“Anh Phương!”
Sắc mặt Tiểu La đỏ bừng, tay còn lại dùng sức nắm chặt khung cửa, gân xanh nổi lên, gấp gáp kêu gọi đồng đội, nhưng không dám lớn tiếng — chỉ có một NPC đang canh gác bên ngoài cửa, nếu kêu lớn sẽ kéo lũ quái vật trong phòng bên cạnh đến đây, lúc đó thì anh ta chết chắc.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Bây giờ là [vòng thứ ba] của người chơi, xin hãy chú ý thời gian.]
Phương Kỳ Câu vốn đang suy nghĩ xem nên làm gì, nhưng sau khi nhận được tin nhắn, vẻ mặt của anh ta trở nên quả quyết: “Sử dụng đạo cụ!”
Tiểu La không muốn làm như vậy, nhưng hiện tại anh ta không có cách nào khác tốt hơn, có lẽ Y Quân và W Quân đi cùng sẽ giúp đỡ, nhưng——
“……”
Tiểu La cũng không mong chờ Cố Cảnh Thịnh sẽ giúp mình một tay, nhưng lại không ngờ đối phương tỏ ra ước gì có thể cách xa mình ngàn dặm, toàn thân cô gần như chạm vào bức tường.
Anh Phương cau mày hỏi: “Cô đang làm gì đấy?”
Phòng bệnh lớn có hai cửa, một cửa hướng ra hành lang và một cửa kết nối với phòng bệnh nhỏ. Sau khi [Boardgame Vui Vẻ] thông báo vòng thứ ba bắt đầu, tiếng NPC bước vào phòng thứ hai truyền đến.
Lúc này Cố Cảnh Thịnh đang canh giữ trước cửa phòng bệnh nhỏ.
Nghe được câu hỏi của Phương Kỳ Câu, Cố Cảnh Thịnh cười nhẹ, bình tĩnh nói: “Càng đi vào sâu trong hành lang thì càng nguy hiểm, tôi muốn thử xem liệu có thể bắt được NPC ở đây hay không.”
Giọng nói cô khi nói chuyện không giảm đi chút nào.
Phương Kỳ Câu chưa kịp đoán đối phương muốn làm gì thì đã nhìn thấy cửa bên cạnh được mở ra một chút, sau đó Cố Cảnh Thịnh lấy ra một chai thủy tinh cỡ lòng bàn tay, đổ bùn đen trong chai sang cánh cửa bên cạnh.