Thương Mân Nga nhìn mấy người đồng đội đang đứng trong đại sảnh, cười hiền lành, giọng nói yếu đi ba phần: "E hèm, chúng tôi đã trở lại rồi đây."
Cao Bất Dịch nói thêm: "Mặc dù có bị thương nhẹ nhưng vẫn trong phạm vi chấp nhận được."
Lộ Bắc Sóc nhìn hai người đồng đội đang đứng trước mặt mình, bắt đầu cảm thấy đau đầu nặng: “Vượt qua một phó bản cấp thấp với độ khó thông thường, vượt qua một phó bản thông thường với độ khó trung bình..... Hai người vào đi, không nói tới việc giải mã hoàn toàn thế giới của phó bản, thì ít nhất cũng phải vượt qua độ khó cao cấp chứ, thế mới tính là có cố gắng."
Thương Mân Nga cảm thấy kết quả lần này không đạt yêu cầu hoàn toàn là do hoàn cảnh khách quan, anh ta cố gắng thanh minh: "Nhưng chúng tôi bị đưa tới phó bản chỉ tập trung vào việc giải mã đấy.”
Lộ Bắc Sóc nhìn sang Mộ Hữu Đường.
Mộ Hữu Đường nói: “Thường thì sẽ không tồn tại trường hợp mà phó bản chỉ có giải mã mới vượt qua được, các cậu vẫn có thể thử đi theo lối chiến đấu.”
Giọng Thương Mân Nga trầm xuống: “Chiến... chiến đấu, em đã chiến đấu mà.”
Cao Bất Dịch nói thêm: "Chỉ là không thể thắng được thôi."
Thương Mân Nga tiếp tục bổ sung: "Sau khi tiến vào phó bản, thể lực của bọn em đã bị suy yếu một cách kỳ lạ."
Lộ Bắc Sóc có chút thông cảm với sự khó khăn của đồng bạn trong phó bản: "Vậy hai người có thể sống sót mà vượt qua đã là không dễ dàng rồi.”
Thương Mân Nga nhớ lại tình huống trước đấy, thành thật nói: "Thật ra thì cũng không tệ lắm — Lần này đi cùng chúng tôi là một cô gái nhỏ thông minh, trên đường đã giúp đỡ bọn tôi rất nhiều.”
Lộ Bắc Sóc nheo mắt lại: “Hình như cậu cũng gặp được một cô gái nhỏ khá thông minh ở phó bản trước đó nhỉ?”
——Thật sự có nhiều cô gái nhỏ thông minh trong [Boardgame Vui Vẻ] đến thế để cho cậu gặp được ở bất kỳ phó bản nào à?
Thương Mân Nga: "Họ không phải là cùng một người, cả hai có phong cách hành động rất khác biệt. Cô gái lần này khá điềm tĩnh và trầm tính, còn cô gái trước đó thì, ừm...”
Anh nghĩ với trình độ văn chương của mình thì khó mà diễn giải được thói quen hành động của “Thành Hiệt Kinh” bằng một vài từ ngữ cho người khác.
Phòng 08321.
Ngoài những đạo cụ mới được rút ra từ Rút Thăm Trúng Thưởng, túi đựng thẻ của Cố Cảnh Thịnh cũng đã thành công nâng cấp lên 15 ngăn — nhìn con ngươi của con thỏ ngày càng sẫm màu, khiến cô luôn có cảm giác muốn sơn lại vẻ bề ngoại cho cái đồ chơi này. =_=
Có thư mới trong hộp thư của Cố Cảnh Thịnh.
Sau khi trải qua phó bản [Lại đến mùa trái chín], Cố Cảnh Thịnh đã đoán ra những đạo cụ có liên quan đến phó bản sẽ được đưa trở về phòng nếu người chơi đáp ứng điều kiện, cô nghĩ mình sẽ nhận được [Xịt “Nước mắt lưng tròng”], ai ngờ tới——
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Vì người chơi chính thức 08321-6 đã có thành tích xuất sắc, bạn sẽ nhận được thêm đạo cụ [Hồ sơ bệnh án đẫm máu] và [Mảnh chìa khóa hồi sinh]. ]
Khi nhìn thấy [Mảnh chìa khóa hồi sinh], ánh mắt của Cố Cảnh Thịnh trở nên cứng đờ.
[Mảnh chìa khóa hồi sinh: Đây là một mảnh chìa khóa, có thể kết hợp nó với các bộ phận khác để tạo ra một chiếc chìa khóa hồi sinh đáng mơ ước.
Có một sự khác biệt cơ bản giữa chìa khóa hồi sinh và những tấm vé trải nghiệm sống lại trong thời gian có hạn, đó là chìa khóa có thể mở ra ▇▇▇▇.
“Cái chết không chỉ được trì hoãn mà còn có thể bị loại bỏ.”
Cấp bậc vật phẩm: ★★★★★★★★★
Ghi chú: Trong [Boardgame Vui Vẻ], đây là món quà chỉ dành cho những người chơi xuất sắc nhất.]
Ánh mắt của Cố Cảnh Thịnh dừng lại ở dòng cuối cùng, nhanh chóng lộ ra vẻ suy tư.
So với [Mảnh chìa khóa hồi sinh], thì [Hồ sơ bệnh án đẫm máu] phù hợp với phong cách của phó bản mà cô vừa trải qua hơn.
[Hồ sơ bệnh án đẫm máu: Đây là hồ sơ bệnh án bị bỏ quên ở viện điều dưỡng "Rosemary", trên đó có rất nhiều vết máu lớn. Nhưng điều khó hiểu là bệnh án này chỉ ghi lại tên của những căn bệnh mà để trống phần thông tin bệnh nhân.
Khi điền vào hồ sơ bệnh án, người được chỉ định là bệnh nhân sẽ rơi vào trạng thái điên cuồng, thời gian kéo dài phụ thuộc vào độ đầy đủ và chính xác của thông tin được điền vào.
"Thưa quý ông hoặc quý bà thân mến, tất nhiên chỉ có bác sĩ mới có thể cho bạn biết tình trạng sức khỏe của mình như thế nào mà thôi."
Cấp bậc vật phẩm: ★★★★
Ghi chú: Do tính chất của giấy dễ bị rách nên hồ sơ bệnh án này không thể tái sử dụng. ]
"Tingg——"
Đúng vào lúc này, điện thoại của Cố Cảnh Thịnh nhận được tin nhắn mới.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Phòng 08321 đã hoàn tất việc nâng cấp, người chơi có thể đi ra đại sảnh để kiểm tra việc cập nhật.]
Sau khi đại sảnh được nâng cấp đã trở nên rộng rãi hơn trước, bên trái phòng số 7 của Hạ Hiểu Vân đã có thêm phòng số 8, 9 và 10.
Vệ Gia Thời nhìn xung quanh: “Chúng ta sắp có những người chơi dự bị mới à?”
Cố Cảnh Thịnh: "Hiện tại thì chưa đâu, ít nhất là trong danh bạ điện thoại di động của tôi vẫn chỉ có hai người như trước."
Hạ Hiểu Vân cũng đồng ý.
Ngoài sự thay đổi về không gian thì điều thu hút sự chú ý nhất trong đại sảnh là một chiếc máy tính mới.
[Boardgame Vui Vẻ] còn chu đáo sắp xếp thêm cả bàn ghế cho cái máy tính này, Cố Cảnh Thịnh cúi xuống kiểm tra một lượt, sau đó gật đầu: “Không có nguồn điện — Đúng như suy đoán của tôi, đồ điện tử trong Boardgame Vui Vẻ đều hoạt động bằng năng lượng tình yêu cả."
Vệ Gia Thời bỏ phiếu phản đối: "Là dựa vào sự oán hận thì có, nếu dựa vào tình yêu thì điện thoại của tôi đã tắt ngóm từ lâu rồi.”
Cố Cảnh Thịnh muốn khởi động máy tính để xem thử, nhưng vừa giơ tay lên liền đột ngột dừng lại — máy tính này đâu thể cài đặt trò chơi nào đâu, ngay cả khi đại sảnh được lắp mạng không dây thì Boardgame Vui Vẻ cũng không cho phép truy cập vào Steam, dù sao thì theo một nghĩa nào đó, cả hai nền tảng vẫn là quan hệ cạnh tranh đấy ╮( ̄_ ̄)╭.
"Tingg——"
Không lâu sau khi ba người họ tập hợp, tin nhắn của hệ thống lại được gửi đến như dự kiến.
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
Các bạn có năm phút để quyết định xem ai trong số những người chơi chính thức sẽ đảm nhận vị trí đội trưởng của phòng 08321, nếu quá thời hạn, người chơi chính thức mạnh nhất sẽ được tự động chỉ định làm đội trưởng.]
Vừa đọc xong tin nhắn, Cố Cảnh Thịnh đã cảm thấy có hai cặp mắt nhìn mình từ những hướng khác nhau.
Vệ Gia Thời chân thành: “Nếu trong trường hợp khác mà nói thì tôi sẽ không ngại trở thành một quý ông để giúp cô làm mấy công việc bẩn thỉu như đi dọn vệ sinh hay nhặt đồ trong bồn cầu đâu, nhưng vị trí đội trưởng
Nếu đồng bạn khác đã động chi dĩ tình, thì Hạ Hiểu Vân sẽ hiểu chi dĩ lý: "Cho dù là kết quả của việc bỏ phiếu hay là để hệ thống tự động chỉ định dựa trên thực lực thì cô cũng không thoát được đâu.”
(*) 动之以情,晓之以理 : Động chi dĩ tình, hiểu chi dĩ lý : là tục ngữ Trung Quốc, ý là dùng tình cảm để chạm vào trái tim người khác, dùng đạo lý để làm cho người khác hiểu.
Chương sau
Vệ Gia Thời nói thêm: "Tôi nhớ cô có nói mình là phú tam đại mà, vậy thì kinh nghiệm quản lý của cô chắc cũng phải tốt hơn người khác chứ?"
Cố Cảnh Thịnh hiểu ý của Vệ Gia Thời, nhưng cũng phải nói rõ: "Mặc dù gia đình tôi làm kinh doanh, nhưng tôi thực sự không có kinh nghiệm quản lý đâu. Đóng góp lớn nhất của tôi đối với việc kinh doanh của nhà mình là việc chưa bao giờ can thiệp vào những chuyện liên quan đấy.”
Nước trong giới thương nhân rất sâu, nếu có những phú nhị đại hay phú tam đại có thể tự mình khởi nghiệp và thành công thì Cố Cảnh Thịnh giống như một con cá muối nằm phơi nắng trên bãi biển, hơn nữa còn quá lười để lật người lại.
Khóe miệng Vệ Gia Thời co giật: “Vậy còn chuyên ngành quản lý tài chính của cô——”
Cố Cảnh Thịnh đút hai tay vào túi, ngửa đầu nhìn trần nhà: “Để tôi nhắc nhở cậu một chút, ngoài việc tự chọn chuyên ngành ra thì đại học còn có phân bổ điểm chuyên ngành đấy."
Vệ Gia Thời: "......"