Cố Cảnh Thịnh không cho anh ta cơ hội mở miệng, nói với đồng đội: "Trang viên rất lớn, chúng ta phải chia nhau ra để hành động. Mặc dù lời khai thu được sẽ hiển thị công khai, nhưng chắc chắn có vài chi tiết bị bỏ sót, chúng ta có thể thảo luận thêm trong cuộc họp mặt tối nay."
Những người chơi khác trong phòng 08321 cũng đồng ý.
Cố Cảnh Thịnh liếc nhìn Vệ Gia Thời, hỏi: "Cậu muốn đi với tôi hay đi với X Quân?”
Vệ Gia Thời: "......"
Là một người chơi cùng thời điểm trong [Boardgame Vui Vẻ], cậu ta cảm thấy thực lực của mình đã bị phân biệt đối xử. TAT
Cố Cảnh Thịnh: “Nếu cậu muốn hành động một mình với Lão Đào thì tôi cũng không có ý kiến gì, miễn sao tự cậu cảm thấy ổn là được——”
Vệ Gia Thời nhanh chóng khuất phục: “Vậy em sẽ đi với X Quân trước.”
Hạ Hiểu Vân bình tĩnh nói: "Tớ sẽ chăm sóc tốt cho W Quân."
Vệ Gia Thời yếu ớt nói: "...Em đã trưởng thành rồi, có thể tự lo liệu được mà."
CCT mỉm cười, nói với Đào Cao Vật: "Lão Đào, chú cùng W Quân sẽ ở cùng một nhóm nhé. Hãy nhớ thương lượng mọi chuyện với X Quân đấy."
Đào Cao Vật “ha ha” cười hai tiếng: “Chú rất coi trọng đứa trẻ này.”
Vệ Gia Thời, người được đồng đội tin tưởng về nhiều mặt, im lặng nhìn bầu trời, cảm thấy thật mệt mỏi(:3ゝ∠).
Cố Cảnh Thịnh gật đầu: “Nếu gặp phải chuyện gì không giải quyết được thì cứ qua tìm tôi.”
Trong số những người chơi dự bị, Cố Cảnh Thịnh trực tiếp phụ trách Hoa Nhược Canh, nên anh ta đương nhiên ở cùng nhóm với cô, trong khi Vệ Gia Thời là người phụ trách trên danh nghĩa của Đào Cao Vật, và Hạ Hiểu Vân là người hướng dẫn mới của Chu Kính.
Thời gian rất gấp, sau khi xác nhận nhiệm vụ, hai đội nhanh chóng chia ra, Mã Uy Tuấn cau mày, nhìn theo sau những người chơi đến từ phòng khác, rơi vào trầm tư.
Anh ta cảm thấy những người chơi này có chút kỳ lạ, không nói tới ba người mới đến, nhưng mấy người chơi có kinh nghiệm trông cũng khá nhẹ nhàng khi tham gia vào trò chơi nguy hiểm này.
Lý Diễm Tư lạnh nhạt nói: "Không cần quan tâm đến những vấn đề khác, trước tiên phải tìm cách để sống sót trong phó bản này đã."
Mã Uy Tuấn nhìn người bạn đồng hành của mình, hít một hơi thật sâu, thở ra rồi gật đầu.
Cố Cảnh Thịnh quyết định sẽ xem xét cấu trúc của trang viên trước tiên, sau đó thì đi đến nhà kính để tra hỏi Barritt.
Hoa Nhược Canh đi theo cô, hai người trò chuyện với nhau.
Hoa Nhược Canh: “Em là sinh viên năm nhất, chuyên ngành toán học.”
Cố Cảnh Thịnh nghe được lời này, ánh mắt liền sáng lên.
Hoa Nhược Canh tiếp tục: "Em đang sắp xếp tài liệu để chuẩn bị chuyển ngành."
Cố Cảnh Thịnh: "... Cậu có muốn nghĩ lại không? Sinh viên ngành toán là nhân tài hiếm có trong trò chơi này đấy."
Hoa Nhược Canh chỉ vào đầu mình, mặt không biểu tình nói: "Tâm đầy, trí não không đủ."
Cố Cảnh Thịnh đồng cảm với việc này.
Bãi cỏ của Trang viên Chim Trĩ được cắt tỉa cực kỳ đẹp mắt, giống như một tấm thảm lớn màu xanh lá mềm mại, còn có những hạt nước đọng lại trên đó, đang lấp lánh rực rỡ trong ánh nắng mặt trời.
Cố Cảnh Thịnh chậm rãi đi vòng ra sau trang viên, nhìn thấy nhà kính nằm ở phía đông bắc của khu vườn.
Cửa nhà kính không khóa, một người đàn ông trung niên đang ngồi trên chiếc ghế nhỏ trước cửa, ông ta mặc chiếc áo khoác màu xám, đầu của ông ta lớn gấp đôi so với người bình thường, nhưng bụng thì lại lớn gấp ba lần so với đầu.
Hương thơm nồng nàn của hoa hồng lan tỏa trong làn gió chiều.
Mũi của Cố Cảnh Thịnh có chút ngứa.
Người đàn ông trung niên yếu ớt nhìn hai người —— ông ta có quầng thâm ở mắt rất dễ gây chú ý.
Cố Cảnh Thịnh cảm thấy người đàn ông này ít nhất cũng có thể uống rượu ngang với Chu Kính, hỏi: "Chú là Barritt tiên sinh phải không?"
Barritt buồn bã gật đầu: "Ồ, Barritt trung thực cũng biết các người. Nếu không phải đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn kia, thì những kẻ lang thang đến từ thôn Scone các người đã bị trang viên đuổi đi lâu rồi."
Cố Cảnh Thịnh nhếch môi: "Orga nói rằng chú đang một mình làm việc trong nhà kính khi sự việc xảy ra."
Người làm vườn phụ trách chăm sóc nhà kính đưa tay lau nước mắt: “Những điều này đều là sự thật. Barritt có thể thề với Cây Nguyệt Quế rằng khi chiếc cốc vàng rơi xuống, tôi đang tỉa cành lá cho 'Quý bà Red heart'."
Cố Cảnh Thịnh: “Tôi muốn đi xem nhà hoa một chút.”
Barritt nhún vai: "Tôi không nghĩ người bình thường có thể tùy ý ra vào khu vườn, nhưng đây là quyền lợi mà Công chúa đã trao cho mấy người... Hãy nhớ phải cẩn thận để không chạm vào cánh hoa và lá hoa hồng khi hai người di chuyển xung quanh đấy, chúng là các loại hoa quý và rất đắt tiền, nếu mấy người vô tình làm hỏng những bông hoa mỏng manh này, thì những lính canh trong trang viên chắc chắn sẽ tới để chặt đầu các người.”
Cửa kính mở ra, người chơi bước vào nhà kính dưới sự hướng dẫn của NPC, để lại những bước chân trên sàn đá cẩm thạch màu trắng sữa sáng bóng.
Cố Cảnh Thịnh phát hiện mùi thơm trong này quá ngọt, đến mức khiến cô khó chịu.
Hoa Nhược Canh nhìn xung quanh, phải thốt lên: "Ở đây có rất nhiều hoa hồng và chúng đẹp quá!"
Cậu ta đã đúng, nhà kính trồng hoa này đơn giản là một biển hoa hồng vô tận, vô số bông hồng với đủ màu sắc và kích cỡ khác nhau đang nở rộ, khoe sắc với khách tham quan.
Barritt cho biết: "Những bông hồng bên ngoài cùng được gọi là 'Người bảo vệ trang viên'. Thân rễ của chúng rất khỏe và khó bị cắt bỏ."
Cố Cảnh Thịnh phát hiện ra "người bảo vệ trang viên" này được đặt trong những chậu hoa nhỏ giống như bồn tắm và có hình dáng rất phù hợp với tên gọi, những cái gai mọc trên thân trông giống như những chiếc đinh sắc nhọn, đến những bông hoa nhỏ nhất cũng có kích thước bằng nắm tay của cô. Toàn bộ tán cây trông giống như một cái khinh khí cầu xanh đỏ khi nhìn lướt qua.
Tác giả có lời muốn nói: Các NPC hiện đang xuất hiện/sắp xuất hiện: Công chúa Ella, Bá tước Lunn, ông Blount quản gia, bà Brent quản gia, thị nữ của công chúa Orga, hầu gái Norma, nghệ sĩ Ludwig, người làm vườn Barritt, Alex lêu lổng, người giặt quần áo Tiffany và người chăn ngỗng Miller.