4 giờ 11 phút chiều ngày thứ hai sau khi tiến vào phó bản.
Thời gian báo cáo đã tới rất gần, người chơi hai phòng đều đến nhà ăn của người hầu để chờ bà Brent, nhóm người chơi cùng phòng với Mã Uy Tuấn giữ im lặng, bầu không khí nghiêm trọng, bên phòng 08321, Chu Kính và Đào Cao Vật cũng không nói gì, Hạ Hiểu Vân vẫn luôn giữ vẻ an tĩnh nội hàm, Hoa Nhược Canh muốn nói mấy lần nhưng lại từ bỏ ý định ban đầu, trong nhà ăn chỉ có âm thanh duy nhất của Cố Cảnh Thịnh đang giúp Vệ Gia Thời học thuộc từ vựng.
Lưu Cốc Niên không khỏi nhìn Cố Cảnh Thịnh, nếu đổi lại một người chơi có kinh nghiệm khác ở đây, nhất định sẽ cho rằng đối phương đang rất tự tin nên mới không để lộ bất kỳ sự khẩn trương nào, nhưng từ số hiệu của Chu Kính, thì phòng chơi của bọn họ mới được xuất hiện gần đây, số lượng phó bản mà bọn họ vượt qua nhiều nhất sẽ không quá 10 —— đều là những người chưa trải qua đủ sự tàn khốc của [Boardgame Vui Vẻ].
Cố Cảnh Thịnh: “Lạc đường, lạc lối.”
Vệ Gia Thời lắp bắp: "As, astr, à, cũng có thể là asdr..."
Hạ Hiểu Vân thở dài và nói: "Astray, a-s-t-r-a-y."
Vệ Gia Thời nhận ra sự khác biệt: "X Quân, vốn từ vựng của chị khá tốt đấy chứ."
Hạ Hiểu Vân bình tĩnh nói: "Từ này cậu đã nói sai tổng cộng bốn lần, tôi chỉ vô tình học thuộc thôi."
Vệ Gia Thời: "......"
Cố Cảnh Thịnh giơ cuốn từ vựng trong tay lên, tỏ vẻ nghi ngờ: "Chúng ta chỉ mới đến chữ 'A' thôi đấy."
Vệ Gia Thời cảm thấy bất an: “Tôi chỉ mới là sinh viên năm nhất một thời gian ngắn, thi giữa kỳ còn chưa bắt đầu đấy.”
Cố Cảnh Thịnh vuốt cằm: "Nếu cậu không chăm chỉ học tập, thì chẳng cần bắt đầu thi giữa kỳ đã có thể đoán trước được kết cục rồi —— không phải là cậu có bốn năm để tốt nghiệp, mà là còn chưa đến bốn năm để tốt nghiệp."
Vệ Gia Thời: "......"
Mặc dù thanh âm Cố Cảnh Thịnh nói chuyện không lớn, nhưng trong nhà ăn của người hầu đã yên tĩnh từ trước thì vẫn truyền đến tai mọi người rõ ràng, Mã Uy Tuấn không nhịn được nói: “Thật ra trong Rút Thăm Trúng Thưởng, cậu có thể kiếm được một khoản tiền mặt lớn, cho dù không tìm được việc thì cũng không cần lo lắng quá.”
Cố Cảnh Thịnh: "Tiền mặt đó chỉ có thể đảm bảo không có vấn đề về pháp lý, nhưng con người là động vật xã hội, và họ luôn cần lời giải thích cho nguồn tài chính của mình với gia đình và thậm chí cả người than và bạn bè."
Mã Uy Tuấn liếc cô một cái: “Vậy cô giải quyết chuyện này thế nào?”
Anh ta hỏi lời này, một phần là thật sự muốn hỏi, phần khác là muốn kiểm tra thử kiến thức của Cố Cảnh Thịnh về [Boardgame Vui Vẻ], dựa trên kinh nghiệm trong quá khứ, chỉ cần ở trong trò chơi một khoảng thời gian nhất định, sẽ rất dễ rút được [Một túi tiền mặt]…
Cố Cảnh Thịnh thản nhiên nói: “Không cần giải thích, mấy chục vạn đó tôi không thiếu.”
Mã Uy Tuấn: "…..."
Nhìn vẻ mặt không nói nên lời của đối phương, Cố Cảnh Thịnh mỉm cười, nửa dựa lưng vào ghế, chắp tay: “Không lâu nữa sẽ đến năm giờ, nếu anh cần, chúng ta có thể trao đổi thông tin vào phút cuối."
Mã Uy Tuấn nheo mắt lại: “Chúng ta có thể trao đổi tin tức hay không còn phải xem xem cô sẽ đồng ý trả bao nhiêu.”
Anh ta đã biết từ Lưu Cốc Niên rằng trong số những người này có "người chơi ban đầu", tâm thái của anh ta đã thay đổi một cách vô thức.
——Trong [Boardgame Vui Vẻ] luôn có tin đồn là "Người chơi ban đầu" trong một phòng sẽ được hệ thống chiếu cố thêm, người chơi xuất sắc nhất trong số đó so với những người chơi chính thức bình thường khác sẽ có khả năng bước lên con đường hồi sinh thực sự.
Cố Cảnh Thịnh lười biếng ngồi trên ghế, không them quan tâm đến ẩn ý "trả bao nhiêu gì đó" của đối phương, thẳng thắn nói: "Vì đây là phó bản cấp thấp, vậy nên tôi sẽ thân thiện mà nhắc nhở một chút, nếu mấy người còn chưa hiểu rõ chân tướng sự việc, thì có thể đợi chúng tôi kết luận trước rồi quyết định sau vẫn chưa muộn."
Mã Uy Tuấn chưa kịp trả lời, Lưu Cốc Niên đã lên tiếng: "Người chơi đầu tiên vượt qua phó bản sẽ nhận được phần thưởng bổ sung. Cô không nghĩ chúng tôi sẽ từ bỏ phần thưởng này chỉ vì vài câu nói của mình đấy chứ?"
Đúng lúc này, bà Brent trong chiếc váy dài tối màu, dẫn theo Norma và hơn chục hầu gái khác trong trang viên bước vào nhà ăn dành cho người hầu, đôi mắt sắc bén của bà ta quét qua tất cả những người chơi có mặt ở đây, rồi dừng lại trên khuôn mặt của Cố Cảnh Thịnh, ngạo mạn nói: “Đã gần năm giờ, Công chúa điện hạ muốn gặp các ngươi.”
Tác giả có lời muốn nói: Ngày mai có thể bắt đầu tiết lộ bí mật!
Vở kịch nhỏ:
Khi XY tổ đội:
X Quân: "Cậu đã biết."
Cố Cố: "Cậu cũng đã biết."
(nhìn nhau cười)
Khi WY tổ đội:
Cố Cố: "Tôi đã biết."
W Quân sửng sốt: "Ha, đội trưởng, chị biết gì thế? Cầu giải thích, QAQ!"