Chương 21: Có người theo dõi
Hơn nửa đêm, bên ngoài vang lên âm thanh ồn ào, tay Lục Linh lật sách dừng một chút, lông mày nhíu lại.
Bởi vì phát sinh thú triều, Địch Hỏa dẫn người sớm trở về? Hắn nhìn thấy thương thế của đám người Địch Hổ Địch Cổ, có thể giận tím mặt, lập tức tới cửa tìm Lục Ly phiền phức không?
Địch Hỏa là đệ nhất cường giả trẻ tuổi của bộ lạc, Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, Lục Ly còn chưa tu luyện ra huyền lực, tuyệt đối không phải đối thủ của hắn.
- Hừ!
Lục Linh để sách trong tay xuống, chống quải trượng đi ra ngoài, đứng ở trong sân quan sát bộ lạc một lát, đôi mắt nàng dần dần trở nên lạnh lẽo, lẩm bẩm nói:
- Địch Hỏa, ngươi tốt nhất đừng tới tìm đệ đệ ta phiền phức. Nếu không nợ cũ nợ mới cùng tính một lượt, ta sẽ để ngươi có đến mà không có về.
Hơn nửa đêm tiếng thú gào mới lắng lại, Lục Ly ngủ rất an tường, Lục Linh ở sau nửa đêm chịu không được buồn ngủ cũng về nghỉ ngơi.
Tảng sáng, Lục Ly đúng giờ tỉnh lại, hắn thoải mái duỗi cái lưng mệt mỏi. Sau khi thanh tỉnh hắn lập tức đi ra phía ngoài, xác định bộ lạc rất yên ả, tỷ tỷ vẫn còn ngủ say, hắn mới từ hậu viện nhảy ra hậu sơn.
Đêm qua luyện hóa năm viên Thối Thể Đan, Lục Ly cảm giác lực lượng lại lớn hơn mấy phần, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn đã đạt đến vạn cân cự lực.
- Hây a!
Tìm viên cự thạch để ở hậu sơn kia, Lục Ly nhẹ nhõm giơ lên cao, nhanh chân lao về phía đầm nước trong sơn cốc.
- Ầm!
Hắn ném cự thạch, nhếch miệng nở nụ cười, cảm giác khí lực tăng lên hơn tám trăm cân, hiện tại tuyệt đối vượt qua vạn cân cự lực.
Hắn xông vào trong đầm nước, đứng ở trên cự thạch, lấy trường đao ra bổ chém thác nước, lần này hắn nhẹ nhõm chém hơn ba trăm đao mới kiệt lực, bị thác nước hất bay.
- Không luyện nữa, trở về thôi!
Không biết thú triều đã lắng lại chưa, Lục Ly không dám dừng lại lâu ở bên ngoài, mặc quần áo lại, xách theo trường đao rời khỏi sơn cốc.
Có chút lưu luyến nhìn thoáng qua sơn cốc, hắn ở đây tôi thể bảy năm, bây giờ sắp rời khỏi Địch Long bộ lạc. Có lẽ đời này sẽ không trở về, khó tránh khỏi có chút không nỡ.
- Đi!
Nhìn mấy lần, hắn nhanh chân chạy về bộ lạc, lần này hắn không đi vòng qua cửa trước của bộ lạc, mà từ sau núi nhảy vào nhà mình, sắp rời khỏi nơi đây, đã không cần cố kỵ nhiều như vậy.
Ngày mới vừa sáng, Lục Linh sớm đã thức dậy, đang làm điểm tâm. Nàng nhìn thấy Lục Ly trở về trước thời gian cũng không nghĩ nhiều, vừa cười vừa nói:
- Chờ một lát, sắp xong rồi.
Lục Ly rửa mặt, sau đó giúp đỡ bưng điểm tâm lên, Lục Linh ăn rất ít, chỉ một bát cháo, ăn xong nàng mới nói:
- Sau khi ăn xong, đệ ra ngoài bộ lạc tìm hiểu tình huống. Nếu như đường đi Vũ Lăng Thành không có nguy hiểm, buổi chiều chúng ta sẽ rời đi.
- Vội vã như vậy?
Lục Ly khẽ nhíu mày, hôm qua mới xảy ra thú triều, coi như đã trấn áp, nhưng trong hoang dã vẫn sẽ có Huyền thú lạc đàn. Hắn thì không có gì, nhưng Lục Linh không có chút chiến lực, một khi bị Huyền thú công kích, hậu quả khó mà lường được.
Lục Linh giải thích:
- Hôm qua Địch Hỏa trở về, đồng thời trở về còn có đám người Địch Hãn Địch Thiên, võ giả thế hệ trẻ tuổi của bộ lạc đều trở về.
Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, Địch Hỏa là người mạnh nhất thế hệ trẻ tuổi của bộ lạc, chỉ mới hai mươi hai tuổi, có thể nói thiên tư bất phàm. Địch Hãn và Địch Thiên cũng là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, niên kỷ của hai người tầm hai mươi bảy, tư chất ở trong bộ lạc chỉ tính là không tệ.
Ba người là người mạnh nhất thế hệ trẻ tuổi của bộ lạc, nguyên bản Lục Ly cho rằng coi như bọn họ nghe nói Địch Hổ bị mình tổn thương, cũng không thể chạy về nhanh như vậy. Xem ra hôm qua phát sinh thú triều, Địch Bá sợ bộ lạc bị Huyền thú công kích, nên để bọn hắn trở về sớm.
- Vâng!
Lục Ly nghĩ nghĩ, cuối cùng gật đầu đáp, chỉ cần đường đi Vũ Lăng Thành an toàn, hắn cũng muốn sớm rời khỏi. Ba Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, hắn không có nắm chắc đối phó, hắn thì không có gì, chỉ sợ Lục Linh bị hắn liên lụy.
Sau khi ăn xong, hắn ở trong nhà quan sát bộ lạc một chút, thấy trong bộ lạc rất yên tĩnh, hắn lập tức đi hậu sơn, đường vòng ra ngoài nghe ngóng tình huống.
- Có người?
Mới vừa rời khỏi bộ lạc, ở trong vùng hoang dã, Lục Ly thấy được một đội người trẻ tuổi, hắn len lén nhìn vài lần, phát hiện rất nhiều khuôn mặt quen thuộc.
- Địch Hãn!
Là người trẻ tuổi trong bộ lạc, nhìn tình huống bọn hắn là đang dò xét xung quanh, sợ có Huyền thú lạc đàn công kích bộ lạc. Khó trách trong bộ lạc an tĩnh như vậy, nguyên lai đám người Địch Hỏa Địch Hãn ở bên ngoài dò xét.
- Đi!
Lục Ly càng yên tâm hơn, thời gian ngắn hẳn không có người tìm Lục Linh và hắn phiền phức? Hắn nhanh chóng rút đi, đường vòng đi qua phụ cận một tiểu bộ lạc.
Chạy hai ba canh giờ, Lục Ly lượn quanh một vòng lớn, còn hỏi thăm người bộ lạc khác, đạt được rất nhiều tình báo.
Đêm qua đúng là phát sinh thú triều, một đại bộ lạc ở phương bắc bị công kích, chết không ít người. Bất quá thú triều đã bị áp chế.
Những cường giả gia tộc siêu cấp kia xuất động không ít, chém giết Huyền thú cường đại. Liễu gia Triệu gia Lỗ gia, còn có rất nhiều võ giả đóng giữ ở Hàn Băng Thâm Uyên, đều ngăn chặn Huyền thú ở vòng ngoài, sẽ không để cho thú triều tiếp tục khuếch tán.
- Trở về thôi, buổi chiều lập tức đi Vũ Lăng Thành.
Lục Ly yên tâm, chỉ cần cẩn thận một chút, đường đi Vũ Lăng Thành vẫn rất an toàn. Hắn lo lắng cho Lục Linh, nên không ngừng nghỉ chạy về bộ lạc.
Đám người Địch Hỏa trở về, Lục Ly không dám từ cửa trước tiến vào, mà từ sau núi nhảy xuống, tiến vào nhà mình.
- Ừm?
Mới vừa vào nhà, sắc mặt của Lục Ly liền lạnh xuống, bởi vì ở đối diện cửa nhà đứng một người trẻ tuổi, đang âm hiểm cười nhìn hắn.
- Có người theo dõi!