Bất Diệt Long Đế

Chương 277: Lượng kiếm

Chương 277: Lượng kiếm
Tử Hoàn Vũ vừa dứt lời, không khí bốn phía tựa hồ ngưng đọng mấy phần, cảm giác rất là đè nén. Từng đạo sát khí mãnh liệt tràn ra, khiến cho đám tiểu thư Hứa Phương Phỉ sợ hãi không thôi.
Hưu!
Hai chiếc phi thuyền thiết giáp ở phụ cận chậm rãi lui ra xa, tựa hồ sợ đại chiến lan đến bọn họ, cũng nói rõ nhường ra chiến trường cho đám người Bạch Lãnh, còn bọn hắn thì đứng ngoài nhìn xem náo nhiệt.
Bạch Lãnh rất quấn quít!
Lục Ly là một nhân tài, nhưng không phải nhân tài của Bạch gia, hơn nữa lại không thức tỉnh huyết mạch, ở trong mắt Bạch Lãnh thì thành tựu sau này cũng có hạn. Nhưng Bạch Thu Tuyết khẩn cầu hắn như thế, trước khi đi Yên phu nhân còn đặc ý đến bái phỏng hắn, để hắn chiếu cố Lục Ly.
Nếu Lục Ly không giết người, Bạch Lãnh đương nhiên sẽ không chút chần chờ, then chốt là Vũ Linh Hư đúng thật do Lục Ly giết.
Bất luận chuyện đã xảy ra thế nào, Vũ Linh Hư đều chết rồi, nhất định phải có một lời giải thích cho Vũ gia, bên phía Tử Hoàn Vũ cũng cần một cái công đạo, giờ đạo lý còn đứng hết về phía Thiên Vũ Quốc.
- Lãnh thúc!
Bạch Thu Tuyết lần nữa thấp giọng kêu nói, Bạch Lãnh quay đầu nhìn lại, thấy được ý nguyện khẩn cầu mãnh liệt trong mắt nàng. Bạch Lãnh khe khẽ thở dài, khoát tay ra hiệu với Đinh Quế, Đại trưởng lão Đinh gia.
Đinh Quế xem hiểu, thân thể lóe lên tựa như tia chớp xông vào trong khoang thuyền, phi thuyền thiết giáp lập tức lấp lánh quang mang, hóa thành một đạo lưu tinh phóng vút về phía Thiên Đảo Hồ.
Hưu!
Đồng thời với đó, hai chân Bạch Lãnh đạp trên boong thuyền, cả người bay vút về phía đám người Vũ Phi Nông. Từ trong bụng hắn, một tòa thần đàn chín tầng bắn ra, lơ lửng giữa trời, cả người hắn bay vụt lên, giương kiếm chỉ tới Vũ Phi Nông ở phía đằng xa:
- Nếu các ngươi đã muốn cường hành cướp người, vậy thì chẳng còn gì để nói cả. Tới đi, đánh một trận với Bạch Lãnh ta, chỉ cần giết được ta, các ngươi cứ việc dẫn người đi!
Thần đàn chín tầng, tự nhiên chính là Mệnh Luân của Bạch Lãnh.
Mệnh Luân Cảnh bắt đầu rèn đúc Mệnh Luân, đạt tới Mệnh Luân Cảnh đỉnh phong liền có ba Mệnh Luân chồng thêm, mà đạt tới Bất Diệt Cảnh đỉnh phong liền có được Mệnh Luân chồng lại với nhau.
Chín Mệnh Luân hỗ trợ lẫn nhau, uy lực tăng thêm gấp bội, còn có thể khắc họa đạo vận và áo nghĩa thần kỳ trong Mệnh Luân, khiến Mệnh Luân biến thành lợi khí giết người vô cùng khủng bố.
Mệnh Luân vừa ra, đồng nghĩa với Bạch Lãnh đang phô diễn sức mạnh bản thân!
Vũ Phi Giáp và hai tên trưởng lão Vũ gia thoáng cả kinh, chiến lực Bạch Lãnh nổi danh khắp Bắc Mạc, nếu hắn buông tay chiến một trận, sợ rằng năm người bọn hắn phải có vài người bỏ mạng ở Thiên Đảo Hồ.
- Hừ!
Vũ Phi Nông gầm lên một tiếng, bụng dưới cũng bắn ra một vệt kim quang lấp lánh, một tòa Mệnh Luận tám tầng cực lớn xuất hiện giữa không trung, hắn rống to:
- Bạch Lãnh đã không nói lý, vậy liền đánh một trận. Bắc Mạc là thiên hạ của con dân Bắc Mạc, không phải thiên hạ của người Thiên Đảo Hồ.
Hưu!
Vũ Phi Nông bay vụt lên, Mệnh Luân tám tầng cũng theo đó bay vút về phía Bạch Lãnh. Đám người Vũ Phi Giáp cắn răng phóng ra Mệnh Luân, Vũ Phi Giáp là Mệnh Luân tầng sáu, ba người còn lại thì là Mệnh Luân tầng bốn.
- Giết!
Ba người gầm lên một tiếng, theo gót Vũ Phi Nông mà đi, Vũ Phi Giáp thì lại điều khiển Mệnh Luân tầng sáu thả chậm tốc độ, đi ở sau cùng.
- Mở!
Bạch Lãnh rống to, trăng khuyết màu đỏ trên cổ hắn sáng lên, đột nhiên nhập vào trong Mệnh Luân tầng chín. Sau đó Mệnh Luân tầng chín đột ngột tách ra, hóa thành chín chiếc Mệnh Luân, xoay tròn kịch liệt, mang theo uy áp vô tận trấn áp về phía đám người Vũ Phi Nông.
- Mọi người cẩn thận!
Tử Nguyệt của Bạch Lãnh tan biến khiến Vũ Phi Nông cảm nhận được uy hiếp, ấn ký hỏa diễm trên cổ hắn cháy bùng lên, bao bọc toàn thân lại. Đồng thời hắn rót một ít hỏa diễm vào trong Mệnh Luân, điều khiển Mệnh Luân đụng tới một chiếc Mệnh Luân của Bạch Lãnh.
Tốc độ Mệnh Luân quá nhanh, nháy mắt Mệnh Luân của Vũ Phi Nông đã va chạm với Mệnh Luân của Bạch Lãnh.
Nhưng khiến Vũ Phi Nông và đám đông cường giả quan chiến kinh ngạc là, Mệnh Luân của Bạch Lãnh bỗng chốc sụp đổ, hóa thành tro bụi.
- Không đúng! Đây là giả, là hư ảnh!
Vũ Phi Nông lập tức tỉnh ngộ, hét lớn một tiếng, nhưng hắn rống lên quá muộn, một tên trưởng lão Vũ gia điều khiển Mệnh Luân va chạm với Mệnh Luân của Bạch Lãnh, nương theo đó là một tiếng nổ mạnh và không gian chấn đãng, Mệnh Luân tầng bốn của trưởng lão Vũ gia bỗng chốc nổ tung.
Phốc
Nháy mắt khi Mệnh Luân bị hủy, trưởng lão kia cũng trọng thương, nguyên khí đại tổn, cả người nhìn như chợt già nua mấy chục tuổi, làn da chợt trở nên xám xịt với tốc độ thấy được bằng mắt thường, thân hình như diều đứt dây rơi rụng xuống.
Tê tê!…
Cường giả dẫn đội của các gia tộc quanh bốn phía không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh, bọn hắn biết chiến lực Bạch Lãnh rất mạnh, lại không ngờ sẽ mạnh đến mức này.
Tu luyện võ đạo, nghịch thiên cải mệnh!
Cải mệnh ở đây, theo như người Bắc Mạc nghĩ thì có hai ý, một là cải biến vận mệnh, được đến thành tựu phi thường, từ đó sống trong sung sướng, vinh hoa phú quý cả đời.
Còn có một ý nữa là cải biến thọ mệnh, giành được sinh mạng lâu dài. Một Mệnh Luân có thể gia tăng năm trăm năm thọ nguyên, Bất Diệt Cảnh đỉnh phong có được chín chiếc Mệnh Luân, trên lý thuyết có thể có được bốn ngàn năm trăm năm thọ nguyên.
Đương nhiên, sau mỗi Mệnh Luân thọ nguyên được gia tăng sẽ ít đi nhiều, không khả năng thật có thể sống hơn bốn ngàn tuổi, nhưng sau khi đạt tới Bất Diệt Cảnh đỉnh phong, hai ba ngàn năm thọ nguyên khẳng định là có.
Võ giả tu luyện lên cao tiến cảnh sẽ càng lúc càng khó, bởi vì lượng linh tài cần đến sẽ càng lúc càng nhiều, đừng nói tiểu võ giả, dù có là đại gia tộc đều rất khó tìm đủ hết. Mỗi lần đột phá một cảnh giới đều cần thời gian rất dài, nếu võ giả không có thọ nguyên dài đằng đẵng, làm sao có thể không ngừng đột phá? Làm sao có thể nghịch thiên cho được?
Nghịch thiên cải mệnh, phải cải mệnh trước thì mới có thể nghịch thiên.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất