Bất Diệt Long Đế

Chương 307: Vạn nhất Bạch Hỉ động thủ thì sao?

Chương 307: Vạn nhất Bạch Hỉ động thủ thì sao?
Hắn suy tư một lát, cuối cùng hạ quyết định:
- Vũ Luân, ta chỉ cho ngươi thời gian hai ngày. Trong hai ngày này nếu không giết được Lục Ly, tám tên võ giả Bất Diệt Cảnh của gia tộc ở bên ngoài đều phải triệu hồi về hết, biết không?
Nhiều nhất ba ngày, Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết liền sẽ đến Vũ Đế Thành. Đám người Bạch Hỉ tự nhiên cũng sẽ yên ắng theo gót đến, Vũ Hóa Thần không thể không phòng.
- Tộc trưởng...
Vũ Luân cuống lên, tám tên Bất Diệt Cảnh vừa rút đi, bố cục lần này liền triệt để lãng phí, khả năng chém giết được Lục Ly cũng sẽ giảm mạnh. Hắn mưu đồ lâu như vậy, giờ đã tính ra hành tung Lục Ly, nếu cứ vậy từ bỏ, hắn quả thực không cam tâm.
- Đừng nói nữa, đây là mệnh lệnh!
Vũ Hóa Thần lạnh lùng đứng dậy đi ra ngoài, bước tới cửa mới quay đầu nói:
- Hai ngày, nhớ kỹ. Hai ngày sau ta sẽ triệu hồi toàn bộ trưởng lão Bất Diệt Cảnh, ngươi chỉ có hai ngày.
Vũ Luân nhìn Vũ Hóa Thần rời đi, thoáng trầm tư một lúc rồi quát khẽ nói:
- Người đâu, đưa tin cho Vũ Khôn, nhất định phải tìm được Lục Ly ngay trong ngày hôm nay, bằng không hắn cũng không cần trở về!
- Hai ngày!
Vũ Luân đứng lên, ánh mắt như độc xà nhìn về phương xa nói:
- Nhất định phải tìm được Lục Ly, nhất định phải tìm được.
Trong một tòa sơn mạch cực lớn tại Phong Sơn Quận Thiên Vũ Quốc, Thiên Đà Tử đang mang theo Lục Ly lao nhanh mà đi.
- Không thích hợp...
Lao ra rừng rậm, bước chân Thiên Đà Tử thoáng ngừng lại, tiềm phục vào trong một bụi cỏ, Lục Ly không dám ngẩng đầu, nhẹ giọng hỏi:
- Sao thế?
- Phía trước có thám báo, hơn nữa nhân số còn không ít.
Thiên Đà Tử hạ giọng nói, sau đó lặng lẽ lui trở về, thay đổi lộ tuyến tiếp tục đi tới. Nhưng vừa đi được hơn mười dặm, bước chân hắn lại ngừng, đành chịu nói:
- Bên này cũng có mấy tên, gần đây số lượng thám báo rải ra quanh đây rất nhiều, chẳng lẽ Vũ gia đã biết chúng ta ở chỗ này?
Lục Ly lấy ra địa đồ nhìn một lát, nhíu mày nói:
- Hiện tại chúng ta hẳn đã sắp ra khỏi Phong Sơn Quận, phía trước chính là Thiên Phủ Quận, qua Thiên Phủ Quận liền đến Vũ Lăng Quận. Chỉ cần gắng thêm một ngày là được, Thiên Đà Tử, tìm đường khác xem, hiện tại không thể bại lộ hành tung.
Thiên Đà Tử khẽ gật đầu, tiếp tục thay đổi phương hướng. Rốt cuộc tìm được một con đường không có quá nhiều thám báo, Thiên Đà Tử thận trọng lao tới.
Chỉ là...
Càng đi về phía trước, thám báo tựa hồ càng lúc càng nhiều, Thiên Đà Tử khổ không thể tả, lách trái lách phải, tốc độ chậm đi rất nhiều. Mỗi thời mỗi khắc đều phải toàn lực thăm dò, bằng không sẽ rất dễ bị trinh sát phát hiện. Hai người đều không dám dừng lại nghỉ ngơi, bởi vì quanh bốn phía toàn là thám báo du tẩu.
Mới đầu bọn hắn đã cách Vũ Lăng Quân không xa, nhiều nhất chỉ cần hơn một ngày lộ trình là đến nơi. Nhưng Thiên Đà Tử và Lục Ly đi suốt một ngày, lại chỉ đi được mấy trăm dặm. Cứ theo tốc độ này mà tính, phỏng chừng còn phải mất mấy ngày mới có thể đến Vũ Lăng Quận.
Hơn nữa ở Phong Sơn Quận Thiên Phủ Quận đã có nhiều thám báo như vậy, vạn nhất khắp nơi trong Vũ Lăng Thành cũng toàn là thám báo thì sao? Hai người dù tiến vào Vũ Lăng Quận lại có thể làm được gì? Nếu ở phụ cận bộ lạc Địch Long và Vũ Lăng Thành có võ giả Bất Diệt Cảnh tọa trấn thì sao? Hai người định chui đầu vào chỗ chết ư?
Lục Ly có chút mê mang
Nhưng đã đi đến đây rồi, nếu để hắn trở về thì làm sao có thể cam tâm. Nghĩ đến hài cốt ông ngoại còn đang vương vãi tứ tung, Lục thúc công còn phơi thây hoang dã, Lục Ly liền không thể an tâm.
- Đi!
Lục Ly cắn răng để Thiên Đà Tử tiếp tục tiến lên, vô luận chuyến này gian nan thế nào, vô luận lần này là chết hay sống, vô luận bộ lạc Địch Long và Vũ Lăng Thành có phải Địa Ngục hay không, hắn đều phải đi một chuyến.
Thiên Đà Tử mang theo Lục Ly tiếp tục tiến lên, lần này tốc độ càng chậm, đôi khi phải chuyển vài vòng quanh một ngọn núi mới có thể tránh qua thám báo.
Thiên Đà Tử càng cẩn thận, thám báo càng nhiều đồng nghĩa phụ cận khẳng định sẽ có cường giả Vũ gia tọa trấn, nói không chừng cường giả Bất Diệt Cảnh chính đang chờ đợi trong thành trì gần đó. Một khi hành tung bị lộ, chờ đợi hai người chính là võ giả Bất Diệt Cảnh truy sát không nghỉ.
Ba canh giờ, sáu canh giờ, mãi đến lúc trời tối, bước chân Thiên Đà Tử đột nhiên ngừng lại, Lục Ly hiếu kì dò hỏi:
- Làm sao? Phía trước lại có thám báo?
- Không thích hợp a, không thích hợp!
Thiên Đà Tử hồ nghi sờ lên đầu, nghi hoặc nói:
- Vì sao toàn bộ thám báo lại không thấy? Chẳng lẽ có người đang giúp chúng ta dụ thám báo đi? Hay là Vũ gia điều rút sang nơi khác? Nửa canh giờ qua, ta chẳng thấy được một tên thám báo nào.
- Hả?
Lục Ly sửng sốt chớp chớp mắt, trầm tư một lát mới hỏi:
- Chẳng lẽ người Bạch gia giúp chúng ta dụ đi thám báo?
- Có khả năng!
Thiên Đà Tử khẽ gật đầu, trầm giọng hỏi:
- Chủ nhân, ngươi xem chúng ta nên đi ngay trong đêm, hay là trước dừng lại nghỉ ngơi?
- Đi ngay trong đêm!
Đã có người giúp bọn hắn, Lục Ly còn không biết nắm lấy cơ hội thì chẳng phải là đứa ngốc. Bất kể nói thế nào, trước đi Vũ Lăng Quận xem xét tình hình rồi tính.
...
Đồng thời với đó, trên một ngọn núi lớn xa về phía đông, một lão giả toàn thân bao phủ trong bộ đồ đen lúc này chính đang cõng theo một người khác lao nhanh mà đi.
Ngoại hình lão giả kia rất kỳ dị, là một người gù, lưng còng không khác gì Thiên Đà Tử, hơn nữa theo như người ngoài cảm nhận, cảnh giới hắn cũng chỉ là Mệnh Luân Cảnh.
Hắn cõng người một đường lao nhanh, trước mắt không ngừng có thám báo lao ra, đều bị hắn một chiêu chém giết, cứ thế như u hồn lao thẳng về hướng đông.
- Nhanh bẩm báo Vũ Khôn trưởng lão, đã phát hiện Lục Ly, truyền tin để toàn bộ thám báo phụ cận tụ về hướng này, ngàn vạn không thể để Thiên Đà Tử và Lục Ly trốn thoát.
Đằng sau mấy trăm thám báo băng băng đuổi theo sát gót, một tên chấp sự Hồn Đàm Cảnh thấy trên đường toàn là thi thể thám báo, lập tức rống to.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất