Bất Diệt Long Đế

Chương 308: Biết người biết ta trăm trận trăm thắng

Chương 308: Biết người biết ta trăm trận trăm thắng
Ầm!
Một viên đạn tín hiệu bay lên không, tỏa ra giữa trời, lộng lẫy hệt như pháo hoa.
Vũ Khôn cách đó hơn ba trăm dặm thấy được đạn tín hiệu, vội rống lên:
- Nhanh đi thông cáo năm vị trưởng lão, cứ nói đã tìm được Lục Ly, mời bọn họ ra tay chém giết Lục Ly.
Nhất thời, toàn bộ khu vực phương viên ngàn dặm xung quanh đều sôi trào.
Một người thần bí xuất hiện, ngụy trang thành Thiên Đà Tử cõng theo một người khác lao nhanh về hướng đông, trên đường chém giết vô số thám báo Vũ gia, nháy mắt liền hấp dẫn sự chú ý của toàn bộ thám báo Vũ gia quanh phụ cận.
Tình cảnh Lục Ly và Thiên Đà Tử lập tức nhẹ nhàng đi nhiều, Thiên Đà Tử mang theo Lục Ly lao nhanh trong đêm, ngay đêm đó đã xông ra Thiên Phủ Quận, tiến vào Vũ Lăng Quận.
Vũ Khôn triệu tập toàn bộ thám báo phụ cận và năm tên cường giả Bất Diệt Cảnh đuổi giết “Thiên Đà Tử” và “Lục Ly” kia. Nhưng khiến đám người Vũ Khôn bọn kinh ngạc là truy sát đến nửa đêm, người thần bí đó đột ngột tan biến.
Không sai!
Cứ thế tan biến vô tung vô ảnh, như là hóa thành mây khói ngay trước mắt một đám thám báo. Hai nén hương trước, còn có thám báo bị hắn chém giết, hai nén hương sau thám báo lục tung khu vực phụ cận, đào sâu ba thước đất mà vẫn không tìm được thân ảnh hai người.
Chờ lúc Vũ Khôn và năm tên trưởng lão Bất Diệt Cảnh đuổi tới, lần nữa lục tung tìm kiếm mà vẫn không thấy, phía đông cách trăm dặm lại đột nhiên truyền đến tin tức: Người áo đen kia xuất hiện, chém giết mấy tên thám báo, sau đó tiếp tục chạy về mặt đông.
Vũ Khôn và năm tên cường giả Bất Diệt Cảnh không khỏi nghi hoặc, Thiên Đà Tử chỉ là Mệnh Luân Cảnh sơ kỳ, làm sao tốc độ có thể nhanh vậy được? Thoáng cái đã xuất hiện ở ngoài trăm dặm, chẳng lẽ hắn có được thuật phi thiên độn địa?
Chẳng qua nếu đã tìm được người, không lý nào lại không đi đuổi.
Vũ Khôn và năm tên cường giả Bất Diệt Cảnh lại lần nữa toàn tốc cuồng chạy truy sát, đồng thời triệu tập vô số thám báo bây tới bên kia, còn truyền lệnh cho các thành trì và bộ lạc phụ cận triệu tập võ giả chặn đường, bảo đảm lần này không thể tiếp tục mất dấu.
Hừng đông!
Chuyện quỷ quái lần nữa phát sinh? Tên “Thiên Đà Tử” và “Lục Ly” kia lại mất tích, không có bất kỳ tung tích nào, tựa như bốc hơi vậy.
Tìm nguyên một buổi sáng vẫn không thấy được bóng người. Đến giữa trưa, năm tên Bất Diệt cảnh và Vũ Khôn nhận được lệnh từ Vũ Hóa Thần, để toàn bộ võ giả Bất Diệt Cảnh lập tức quay về Vũ Đế thành, không được chậm trễ.
Thời gian đã qua hai ngày, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đã cách Vũ Đế Thành chỉ còn hơn ngàn dặm, hẳn là trong tối hôm nay hoặc rạng sáng mai là đến Vũ Đế Thành.
Vũ Hóa Thần không dám đánh cược, đành phải triệu hồi toàn bộ võ giả Bất Diệt Cảnh, đồng thời hướng Tử gia cầu viện, bảo đảm Vũ Đế Thành không gặp bất trắc.
- Trở về!
Lệnh từ Vũ Hóa Thần ai dám không nghe? Vũ Khôn nổi giận rống lên một tiếng, bố trí một phen sau đó chạy tới một tòa vực thành phụ cận, chuẩn bị truyền tống về Vũ Đế Thành.
Thân là đường chủ Thám Báo Đường Vũ gia, Vũ Khôn cảm thấy rất mất mặt. Hai lần hiện “Thiên Đà Tử” và “Lục Ly”, không ngờ cả hai lần đều mất dấu. Sau chuyện lần này, vị trí đường chủ của hắn khẳng định khó mà giữ được.
Đến tận lúc này hắn vẫn nghĩ không thông, một tên Mệnh Luân Cảnh như Thiên Đà Tử, làm sao lại có được huyền kỹ thần kỳ như thế, có thể tránh thoát nhiều thám báo đỉnh cấp như vậy thăm dò, nhẹ nhàng đào thoát ra được.
Lần này Vũ gia triệu tập rất nhiều gia tộc và võ giả quanh khu vực cùng tham dự tìm kiếm, tin tức không thể tránh khỏi truyền ra, các thành trì và gia tộc phụ cận đều được một phen xôn xao.
Đường đường gia tộc ngũ phẩm như Vũ gia, xuất động một vị đường chủ Thám Báo Đường, năm cường giả Bất Diệt Cảnh, Mệnh Luân Cảnh cũng có mười mấy người. Thám báo đỉnh cấp càng là lên đến hơn ngàn cái, lại bị “Thiên Đà Tử” và “Lục Ly” trốn thoát ra được?
Chuyện cười.
Các gia tộc giễu cợt Vũ gia, đồng thời cũng sản sinh hiếu kỳ đối với “Thiên Đà Tử” và “Lục Ly”. Nhất là chuyện Lục Ly chém giết Vũ Linh Hư sớm đã truyền ra, càng khiến chúng nhân chú ý tới thiếu niên từng đi ra từ Vũ Lăng Thành kia.
Lúc này Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương chính đang gióng trống khua chiêng bay tới Vũ Đế Thành, đám người Bạch Hỉ lại một mực chưa thấy lộ diện. Điều này khiến sự tình càng thêm phần gay cấn, càng khiến các đại gia tộc Thiên Vũ Quốc chú ý.
Thiên Đà Tử và Lục Ly giả mất tích, Thiên Đà Tử và Lục Ly thật lại đã tới Vũ Lăng Quận, hơn nữa còn tiềm phục trong một ngọn núi cách Vũ Lăng Thành trăm dặm về hướng nam.
Với tốc độ Thiên Đà Tử, lộ trình trăm dặm chỉ cần gần nửa canh giờ là đến nơi, Lục Ly quyết định dừng lại nghỉ ngơi một phen, để trạng thái khôi phục tới đỉnh phong. Mặc dù đã tới nơi, nhưng hung hiểm thực sự lại chỉ vừa mới bắt đầu.
Thiên Đà Tử mệt nhọc vô cùng, Lục Ly để Tiểu Bạch cảnh giới bên ngoài, sau đó cùng Thiên Đà Tử sấp mình trong hang đá ngủ một giấc say sưa.
Ngủ đến giữa trưa, Lục Ly đợi Thiên Đà Tử tỉnh dậy, lại không để hắn mạo muội mang theo mình đi bộ lạc Địch Long. Mà là để Thiên Đà Tử ra ngoài thăm dò, tra xét rõ ràng tình hình trong Vũ Lăng Thành và bộ lạc Địch Long một phen.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Mạo muội đi bộ lạc Địch Long, vậy thì khác gì đi chịu chết? Nhất định phải thăm dò tình huống rõ ràng, sau đó mới có thể chế định bước kế hoạch tiếp theo.
Lục Ly chịu ảnh hưởng rất sâu từ Lục Linh, mọi chuyện đều dùng tới đầu óc, chăm chú tự hỏi, chế định chiến thuật tốt nhất, bày mưu rồi mới hành động.
Thiên Đà Tử có súc cốt thuật, chỉ cần không gặp phải võ giả Bất Diệt Cảnh thì không cách nào phát hiện ra được chân thân của hắn. Thiên Đà Tử cũng vô cùng cẩn thận, không dám mạo hiểm vào thành, chỉ dừng ở phụ cận thăm dò.
Hai canh giờ sau, Thiên Đà Tử trở về, tình huống dò xét được lại khiến tâm tình Lục Ly chìm xuống đáy cốc.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất