Chương 323: Tuổi trẻ thường lông bông
Bạch Hạ Sương cũng bước tới, nhưng không có xin lỗi, ngược lại nắm cánh tay của Bạch Hỉ rung rung, làm nũng nói:
- Hỉ gia gia, người luôn thương tỷ muội chúng ta nhất, người đừng giận được không.
Bạch Hỉ bị Bạch Hạ Sương kéo đến ngồi cũng ngồi không vững, chỉ có thể trừng Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết một cái, nói:
- Hai nha đầu các ngươi quá càn quấy rồi, trở về xem tiểu cô của ngươi làm sao trừng phạt các ngươi.
- Hì hì...
Bạch Hạ Sương nghịch ngợm cười nói:
- Con có Hỉ gia gia nâng đỡ, mới không sợ tiểu cô đâu.
Thấy Bạch Hạ Sương nghịch ngợm như vậy, khuôn mặt của Bạch Hỉ cũng hòa hoãn xuống, vừa bực mình vừa buồn cười nhìn Bạch Thu Tuyết nói:
- Vì các ngươi, lão già ta vạn dặm xa xôi chạy tới, ăn gió nằm sương dễ dàng sao? Hừ hừ, Tuyết nha đầu, tiểu tử Lục Ly kia không biết tốt xấu như thế, cũng không gia nhập Bạch gia chúng ta. Con lại còn liều mạng giúp hắn như vậy? Chẳng lẽ con coi trọng tiểu tử này rồi sao?
- Hỉ gia gia, người nói cái gì vậy?
Khuôn mặt của Bạch Thu Tuyết đỏ lên, xấu hổ khó dằn nổi, giậm chân đi ra ngoài.
Bạch Hỉ lại nghiêm nghị nhìn Bạch Hạ Sương nói:
- Hạ Sương, nói cho tỷ tỷ của con, không nên có ý nghĩ như vậy. Tộc trưởng khẳng định sẽ không đồng ý, dù sao Lục Ly cũng không có thức tỉnh huyết mạch cấp cao. Một khi tộc trưởng tức giận, đến lúc đó Lục Ly sẽ chết rất thảm. Tương lai các ngươi sẽ gả cho Nhân Hoàng, đây là sự tình tộc trưởng tự mình tính ra, quyết không sai được.
Lục Ly và Thiên Đà Tử đi rồi, Bạch Hỉ, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng đi, thậm chí lúc này đám người Bạch Hỉ còn nghênh ngang ngồi phi thuyền rời đi, không có mở ra cấm chế, nói rõ là đánh mặt Vũ gia.
Vũ Hóa Thần lại chỉ có thể nhịn, triệu tập toàn bộ võ giả Bạch gia về, sự tình rất nhanh truyền khắp Bắc Mạc, Vũ gia không thể tránh khỏi trở thành trò cười của các đại gia tộc.
Vũ gia đào một cái hố, muốn tìm trở về mặt mũi, muốn báo thù cho Vũ Linh Hư. Lục Ly là bị dẫn ra, nhưng Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương cũng bị dẫn ra, cuối cùng còn dẫn Bạch Hỉ ra Thiên Đảo Hồ.
Mấu chốt là Vũ gia không thể giết Lục Ly, cuối cùng lại bị Bạch Hỉ đánh mặt. Chuyện này xảo diệu ở trên người Vũ Linh Hư, Vũ Linh Hư ở Long Đế Sơn thiếu chút nữa giết Bạch Thu Tuyết, Tử Liên Nhi, Dạ Vũ Hàm, Đỗ Tử Lăng… Tử Liên Nhi tự mình làm chứng, điều này làm cho Bạch Hỉ nắm đại nghĩa, Vũ gia chết người còn biến thành đuối lý, Tử gia, Dạ gia, Đỗ gia không tiện ra mặt, Vũ gia chỉ có thể ngậm bồ hòn...
Diễn một tuồng kịch, ồn ào một trận, cuối cùng nắm đá đập chân mình, chết rất nhiều thám báo và Mệnh Luân cảnh, triệt để trở thành trò cười của Bắc Mạc.
Vũ Hóa Thần nổi giận, ra tay đập phá đại viện, đám trưởng lão Vũ gia cũng bực tức, hận không thể xách đao đuổi theo giết Lục Ly.
Đương nhiên...
Không ai dám động, nếu như lúc này làm loạn, Bạch Hỉ vừa lúc có cớ xuất thủ, phỏng chừng Thiên Ngục lão nhân cũng sẽ xuất động huỷ diệt Vũ gia, để uy danh của hắn càng thêm hiển hách.
- Mọi người chịu đựng, không bao lâu nữa, ta nhất định sẽ giúp mọi người rửa hận.
Vũ Luân lưu lại một câu, ánh mắt như độc xà nhìn về phía nam, sau đó sải bước đi vào đại viện Vũ gia.
...
Bạch Hỉ đánh giá cao năng lực của Bạch Cát và Bạch Duệ, lại đánh giá thấp năng lực của Thiên Đà Tử và Lục Ly, tìm trọn ba ngày, lại không tìm được tung tích.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương có chút nóng nảy, cho rằng Lục Ly bị Vũ gia lặng lẽ giết chết. Bạch Hỉ không cho rằng Vũ Hóa Thần có lá gan này, hắn để phi thuyền tiếp tục phi hành về phía Thiên Đảo Hồ, một bên thì đưa tin về, lệnh thám báo chú ý tất cả tình huống ở phía đông bắc của Thiên Đảo Hồ.
Lại qua ba ngày, Bạch Cát và Bạch Duệ vẫn không có tin tức, phi thuyền đã tiến vào Thiên Đảo Hồ rồi. Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương không yên lòng, lệnh chiến thuyền bay đến Huyết Sát Đảo chờ đợi tin tức, Bạch Hỉ thì mặc kệ, lưu lại một trưởng lão Bất Diệt cảnh thủ hộ, những người còn lại thì trở về Thiên Ngục Đảo.
Yên phu nhân phái người tới đây khiển trách mấy câu, còn nói sau khi Lục Ly về, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương phải lập tức trở về Thiên Ngục Đảo.
Hai đại mỹ nhân ở trên Huyết Sát Đảo tới ngày thứ hai, Hứa Diệu Dương đang bế quan nghe tin lập tức xuất quan. Gần quan được ban lộc, cơ hội tốt như vậy Hứa Diệu Dương làm sao có thể bỏ qua?
Nhưng tâm tình của Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương không tốt, chỉ tùy ý ứng phó hắn mấy câu, Bạch Thu Tuyết trực tiếp đi Long Tượng Sơn của Lục Ly. Bạch Hạ Sương cũng không muốn nghe Hứa Diệu Dương nói nhảm, khách sáo mấy câu chuẩn bị tiễn khách, nhưng Hứa Diệu Dương lại như thuốc cao bôi trên da chó, cứ quấn quít chặt lấy...
Tính tình của Bạch Hạ Sương nóng nảy, trong lòng còn nghĩ trở về làm sao ứng phó Yên phu nhân, bên cạnh lại có một con ruồi cứ không ngừng vo ve, nhất thời nổi giận, trực tiếp trở mặt đánh người.
Trong lòng Hứa Diệu Dương thầm giận, nhưng không dám đắc tội vị đại tiểu thư này, hậm hực rời khỏi Huyết Sát Đảo. Vừa mới đến bến tàu của Huyết Sát Đảo, một chiếc chiến thuyền bay đến, một thám báo Bạch gia chạy như điên xuống.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Hứa Diệu Dương tùy ý hỏi một câu, thám báo kia nhận thức vị này là đệ nhất công tử của Lạc Thần Đảo, suy nghĩ một chút mới nói:
- Lục đảo chủ trở lại, một canh giờ sau có thể tới Huyết Sát Đảo.
- Lục Ly!
Trong mắt Hứa Diệu Dương nhất thời bốc lửa, Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết vạn dặm xa xôi đi Vũ Đế Thành chính là vì Lục Ly, chuyện này hắn nghe nói qua, lại nghĩ đến hai vị đại tiểu thư ở trên Huyết Sát Đảo nho nhỏ?
Trong lòng Hứa Diệu Dương có ý nghĩ kỳ lạ, chẳng lẽ Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết đều thích Lục Ly? Nếu không vì sao lại ở Thiên Ngục Thành đưa tiễn mười dặm, còn vạn dặm xa xôi không quan tâm nguy hiểm tính mạng đi Vũ Đế Thành, hiện tại lại ở nơi này?
Niên thiếu nha, thường rất lông bông.
Nữ nhân mình thích bị một tiểu gia hỏa từ Thiên Vũ Quốc lẩn trốn tới đoạt mất, càng khiến cho Hứa Diệu Dương khó có thể tiếp nhận.