Chương 324: Ném vào trong hồ đi
Hắn suy nghĩ một chút liền không đi, đứng ở bến tàu chờ Lục Ly trở lại. Cũng không lâu lắm Liễu Di mang theo một đám đệ tử Liễu gia tới bến tàu, chuẩn bị nghênh đón Lục Ly trở về, thấy Hứa Diệu Dương, đám người Liễu Di cũng không nói gì, dù sao Huyết Sát Đảo cũng phụ thuộc Lạc Thần Đảo.
Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết không có ra nghênh đón, thân phận địa vị của hai người đặc thù, đi ra nghênh đón Lục Ly khó tránh khỏi sẽ bị người lên án.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, nội tâm đám người Liễu Di càng thêm xao động, lần này Lục Ly vạn dặm xa xôi chạy tới Vũ Lăng Thành, không chỉ không chết, ngược lại huyết tẩy Bộ gia, danh chấn Bắc Mạc.
Mặc dù lần này có đám người Bạch Hỉ giúp đỡ, còn có một cường giả thần bí âm thầm hỗ trợ. Nhưng thành công cuối cùng là thành công, Lục Ly có thể còn sống trở về, bản thân đã là một kỳ tích.
- Hưu!
Rốt cục, nơi xa, một cái Mệnh Luân bảy sắc phá không bay đến, hai bóng người từ từ xuất hiện ở trong tầm mắt, Liễu Di nhìn khuôn mặt càng lúc càng rõ ràng kia, không hiểu có một loại xúc động muốn khóc.
Đám người Thất trưởng lão Cửu trưởng lão phấn chấn, đợi Lục Ly tới gần, Thất trưởng lão dẫn đầu quỳ xuống một gối, mọi người cùng kêu lên:
- Cung nghênh đảo chủ trở về!
Liễu Di cố nén nước mắt, nghẹn ngào nói:
- Đảo chủ, hoan nghênh về nhà.
Lục Ly không có biến hóa gì quá lớn, hắn hơi gật đầu nói:
- Tất cả đứng lên đi, trở về rồi hãy nói.
- Lục đảo chủ thật uy phong.
Một giọng nói vang lên, Hứa Diệu Dương đứng ở bên cạnh cười khẩy nói:
- Lục đảo chủ vạn dặm trùng quan, tắm máu Vũ Lăng Thành, uy chấn Bắc Mạc. Nhân vật như vậy lại còn ẩn nấp ở Thiên Đảo Hồ nho nhỏ của chúng ta? Còn phụ thuộc Lạc Thần Đảo chúng ta, này không phải dọa chết chúng ta sao. Nếu không để bổn công tử trở về bẩm báo phụ thân, để Lạc Thần Đảo chúng ta phụ thuộc Huyết Sát Đảo các ngươi?
Lục Ly mặc thanh sam, những ngày qua ăn không ngon ngủ không yên, nên gầy gò hơn chút ít, bất quá khuôn mặt lại càng thêm trầm ổn, trong mắt tinh mang lấp lánh, tự có một cỗ khí chất bất phàm.
Hắn cũng không tức giận, ngược lại chắp tay với Hứa Diệu Dương nói:
- Hứa công tử, đây là nói cái gì nha? Huyết Sát Đảo luôn phục tùng Lạc Thần Đảo, cũng chưa có địa phương thất lễ, nếu như Hứa công tử cảm thấy Lục mỗ nơi nào làm không đúng, cứ nói rõ là được, Lục mỗ nhất định sẽ sửa.
- Nơi nào làm không đúng chứ?
Khóe miệng Hứa Diệu Dương lạnh lùng, nhìn Lục Ly chỉ thấy chán ghét, Lục Ly càng nho nhã lễ độ, hắn lại càng thấy không thoải mái.
Hắn suy nghĩ một chút, mắt lộ ra vẻ ác độc nói:
- Bây giờ ngươi đã làm không đúng rồi, ta thân là đại công tử của Hứa gia, tộc trưởng tương lai của Hứa gia, ta có thể coi như chủ nhân tương lai của ngươi. Thấy chủ nhân ngươi lại không hành lễ? Quỳ xuống nói chuyện với bổn công tử!
Hứa Trần lưu lại chính là vì đánh mặt của Lục Ly, diệt uy phong của hắn, để Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết biết hắn mới là công tử ưu tú nhất Thiên Đảo Hồ, Lục Ly chỉ là đồ vật không đáng kể chút nào.
Cho nên lúc này hắn muốn Lục Ly quỳ xuống, một người quỳ ở dưới chân hắn, Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết còn ưa thích, vậy thì quá ngu ngốc rồi.
Bá bá bá...
Sắc mặt đám người Liễu Di đều thay đổi, mặc dù dựa theo thân phận địa vị mà nói, Lục Ly gặp Hứa Diệu Dương quả thực phải quỳ hành lễ. Nhưng thường thường tình huống như thế sẽ không phát sinh, nếu không Hứa gia sẽ mất hết nhân tâm, Hứa Trần biết được chắc chắn sẽ giận dữ mắng Hứa Diệu Dương ngu ngốc.
Bất quá lúc này Hứa Diệu Dương đã bị lòng đố kị đốt hết lý trí, cũng không cần biết nhiều như vậy.
Ánh mắt của vô số người nhìn về phía Lục Ly, muốn nhìn xem hắn ứng đối loại tình cảnh này như thế nào, Lục Ly hơi kinh ngạc, sau đó nhàn nhạt nhìn lướt qua Hứa Diệu Dương, không quan tâm đi về Huyết Sát Bảo.
Hắn chỉ để lại một câu:
- Hứa Trần sao lại sinh ra loại con trai ngu ngốc như vậy chứ? Hứa Diệu Dương, lần này ta cho phụ thân ngươi mặt mũi, không so đo với người. Muốn đùa bỡn uy phong, trở về Lạc Thần Đảo chơi đi, đừng mất mặt xấu hổ ở trước mặt ta. Thiên Đà Tử, nếu Hứa Diệu Dương muốn càn quấy, trực tiếp vứt hắn xuống hồ là được.
Đối với Hứa Diệu Dương, Lục Ly luôn không có hảo cảm gì, loại công tử ca tâm cao khí ngạo này, là luôn xem thường tiểu nhân vật như hắn.
Người khác xem thường hắn không quan hệ, không tới trêu chọc thì chả có chuyện gì. Dù khiêu khích bình thường, hắn cũng không sao cả, nhưng Hứa Diệu Dương muốn hắn quỳ xuống? Này đã chạm đến điểm mấu chốt của Lục Ly.
Nam nhi dưới gối là vàng, lạy trời lạy đất lạy cha mẹ!
Đây là Lục Linh dạy, hắn chưa bao giờ quỳ xuống với người khác, đừng nói Hứa Diệu Dương, cho dù hôm nay Hứa Trần bảo hắn quỳ xuống, hắn cũng sẽ trở mặt.
Huyết Sát Đảo phụ thuộc Lạc Thần Đảo, Hứa gia ở trên ý nghĩa là chủ nhân của đám người Lục Ly, nhưng đừng nói không phải quan hệ chủ tớ chân chính, coi như thật có chủ nhân tùy ý vũ nhục người hầu như vậy, người hầu cũng sẽ phản kháng.
Điểm trọng yếu nhất là, hiện tại Lục Ly không sợ Lạc Thần Đảo.
Trong Vũ Lăng Thành, Vũ gia có một Mệnh Luân cảnh đỉnh phong bị Tiểu Bạch ung dung phá vỡ Mệnh Luân, cuối cùng bị hắn chém giết. Người mạnh nhất Lạc Thần Đảo cũng chỉ là Mệnh Luân cảnh đỉnh phong, nếu như Hứa gia không quan tâm Bạch gia, không quan tâm Bạch Thu Tuyết đối phó hắn, Lục Ly cũng không phải không có lực phản kháng.
Lục Ly nói làm cho đám đệ tử Liễu gia sợ hãi, thân thể siết chặt, ánh mắt nhìn về phía Hứa Diệu Dương, sợ Hứa Diệu Dương nổi giận, xuất thủ chém giết Lục Ly.
Hứa Diệu Dương quả thực nổi giận, hắn nhìn Lục Ly đã sải bước đi về Huyết Sát Bảo, trong tay huyền lực lấp lánh, muốn chém Lục Ly thành hai đoạn.
- Hưu...
Thiên Đà Tử nghiêm túc thi hành mệnh lệnh của Lục Ly, thấy Hứa Diệu Dương động thủ, thân thể lóe lên đến bên cạnh hắn, sau đó xách cổ đối phương ném vào trong hồ.
- Ùm!