Chương 134: Mưu Đồ Nhân Vương
- Đa tạ các thúc bá hôm nay ngồi tại đây và những người không cách nào chạy tới chăm sóc, giúp cha mẹ ta xử lý hậu sự! Năm đó ta đã cảm giác, loại hình thức sinh tồn này của Vương gia khẳng định không thể tiếp tục được nữa, mới dùng thủ đoạn máu tanh, nhất thống Vương gia! Hơn nữa cưỡng ép tiếp quản các chi nhánh ở khắp nơi của Vương gia. Dẫn dắt mọi người lên con đường này!
Vương Khả hít sâu một hơi nói.
- Năm đó ta còn không phục gia chủ, mấy lần va chạm gia chủ, hiện tại nhìn lại, buồn cười biết bao!
Đại biểu ca tự giễu nói.
- Bây giờ, Vương gia đã sớm không phải Vương gia năm đó, các vị cũng đã có cuộc sống yên ổn, hưởng phúc riêng phần mình, hiện tại, Vương Khả ta lại bái nhập tiên môn! Ta cho mọi người một cơ hội lựa chọn! Từ giờ trở đi mọi người, có thể rời khỏi Vương gia ta xây dựng, từ đó hưởng phúc một đời, thậm chí mấy đời đều không cần lo lắng kế sinh nhai! Một cái lựa chọn khác, là theo ta cùng tiến thêm một bước, đặt chân vào tu tiên giới, nhưng sẽ rất nguy hiểm! Sinh hoạt của các thượng tiên, không hài hòa giống như trong tưởng tượng, mà là chính tà tranh chấp, gió tanh mưa máu, không phải ngươi chết chính là ta sống! Một bên là rời đi hưởng phúc, một bên là liều chết cầu tiên, hơn nữa, từ nay về sau, không được rời khỏi, kỷ luật nghiêm minh.
Bỗng nhiên Vương Khả quay đầu nhìn về phía đám người.
- Gia chủ, chúng ta đều tin ngươi! Chúng ta đi theo ngươi!
Đám người lập tức cung kính nói.
- Đều tin ta?
Vương Khả nhìn về phía khuôn mặt mỗi người.
Chính Vương Khả cũng không biết, hành động những năm này, đã sớm khiến tất cả mọi người trong tộc sùng bái mình mù quáng.
- Các ngươi có biết, ta lập rất nhiều gia quy!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Gia chủ yên tâm, nếu ai dám vi phạm quy củ của gia chủ, ta sẽ cắt chân hắn! Nếu ai tụt lại phía sau! Toàn tộc chúng ta cũng sẽ không để cho hắn có quả ngon để ăn! Nếu ai dám phản bội gia chủ, cùng nhau tru diệt!
Một lão già lập tức mở miệng nói.
- Tam thúc công, ngươi không cần như vậy!
Vương Khả cười nói.
- Không, ở chỗ này, không có Tam thúc công, chỉ có ngài, gia chủ! Gia chủ, ngươi cũng đừng khách khí với ta! Lão đầu ta tự biết, trước kia Vương gia ta chỉ là một đám chuột đất bị người xem thường, hiện tại bởi vì có gia chủ, mà có thể chi phối tình thế thiên hạ, khác nhau một trời một vực, ai dám không tuân theo gia chủ, lão đầu ta liều chết cũng phải tiêu diệt hắn!
Tam thúc công hung ác nói.
- Chúng ta chỉ tôn gia chủ! Nguyện theo gia chủ cùng ăn! Ai dám không tuân theo gia chủ, toàn tộc cùng tru diệt!
Đám người lập tức trịnh trọng nói.
- Tốt, đã như vậy, ta cũng không nhiều lời nữa! Tam thúc công, ngươi phụ trách thành lập một cái Chấp Pháp Đường! Tiếp theo chúng ta sẽ càng ngày càng nguy hiểm, không thể có mảy may sai lầm, nếu có người không tuân theo lệnh, sẽ có khả năng khiến toàn tộc ta gặp nạn, ta cũng không muốn cả nhà chết. Trước kia chỉ dựa vào mọi người tự giác, hiện tại, nhất định phải thương cương thượng pháp!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Vâng! Gia chủ!
Lão giả kia cung kính nói.
- Trở về mang lời ta nói, truyền lại cho tất cả mọi người trong gia tộc tới lựa chọn một lần! Tam thúc công, ngươi phụ trách!
Vương Khả nhìn về phía Tam thúc công.
- Vâng!
Tam thúc công cung kính nói.
- Gia chủ, có phải có hành động lớn hay không?
Đại biểu ca hiếu kỳ nói.
Vương Khả gật đầu một cái:
- Chu Yếm tự hủy tương lai, vương triều Đại Thanh, xong rồi!
- Hả?
Đám người kinh ngạc nói.
Sau khi kinh ngạc, trong mắt mọi người nhất thời sáng lên, lộ ra vẻ mừng như điên.
- Gia chủ? Ngươi, ngươi muốn đoạt lấy thiên hạ? Thành lập quốc độ thuộc về Vương gia ta?
Đại biểu ca vui mừng nói.
Tất cả mọi người nuốt một ngụm nước bọt, mong đợi nhìn về phía Vương Khả.
Vương Khả lắc đầu:
- Lập quốc? Không, ta sẽ không đích thân lập quốc! Ta sẽ lựa chọn một nhóm người ở trong số con cháu Vương gia, trở thành quốc vương!
- Con cháu Vương gia ta? Quốc vương? Một đám?
Đám người kinh ngạc nói.
- Không sai, nhân gian phàm thế là chỗ tốt, vì sao tiên môn luôn lựa chọn đệ tử từ nhân gian phàm thế? Đó là bởi vì nhân gian phàm thế không ngừng sinh ra nhân tài có thiên phú dị bẩm, dựa vào cái gì để tiên môn chiếm đi những nhân tài này? Vì sao Vương gia ta không thể chiếm lấy? Lập một nước, vơ vét nhân tài thiên hạ, cung cấp chúng ta làm chuyện đại sự, nhân gian phàm thế, chính là căn cứ bồi dưỡng nhân tài của chúng ta, trước kia, chúng ta chỉ len lén làm, về sau, chúng ta phải quang minh chính đại làm!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Đúng!
- Môi trường bồi dưỡng loại nhân tài này, chỉ có một cái thôi sao? Không, chúng ta sẽ có rất nhiều! Vị nhân vương thứ nhất này sẽ do Đại biểu ca tới đảm nhiệm!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Ta sao?
Đại biểu ca lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Không sai, bây giờ ngươi là đại tướng quân vương triều Đại Thanh, có uy tín, có năng lực! Một khi vương triều Đại Thanh đại loạn, ngươi có thể lập tức kéo theo một chi quân đội, do các phân bộ Vương gia ta chống đỡ, chỉ cần không có tiên môn nhúng tay, nhất định có thể lấy được mảnh giang sơn thứ nhất, về phần tiên môn ủng hộ, hiện tại có ta!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Ta, ta được không?
Đại biểu ca có chút lo lắng nói.
Ngày xưa Đại biểu ca có hùng tâm tráng chí, năng lực cũng cực kỳ xuất chúng, nhưng, bảo hắn làm Hoàng đế, hắn còn không có cam đảm lớn như vậy.
- Cho nên nói, Đại biểu ca ngươi còn có khiếm khuyết, ngươi thiếu khuyết loại khí phách đế vương nên có kia, một loại khí phách anh dũng có đi không có về, khai thiên tích địa!
Vương Khả lắc đầu.
- Vậy, vậy ta nên làm cái gì?
Đại biểu ca lo lắng nói.
- Không có cách nào, có một số việc là trời sinh, chuyện duy nhất ngươi có thể làm, chính là thôi miên bản thân!
Vương Khả nói.
- Hả? Thôi miên bản thân? Thôi miên như thế nào?
Đại biểu ca mờ mịt nói.
- Ta nói mấy câu, mỗi ngày ngươi đều phải niệm một trăm lần, kéo dài như thế, hẳn là sẽ khá hơn một chút! Mặc dù không thể gia tăng trí tuệ, nhưng ít nhất gia tăng chút dũng khí! Không đến mức nhìn thấy tu tiên giả run chân! Không đến mức bị người mắng một cái liền cụp tai!